Biên Niên Sử Nam Thiên Quốc

Chương 34: Bí Mật Kinh Thiên



“ Lần này Nam Thiên Quốc tái khởi, không biết Đế quân bệ hạ đạ chọn được một cái đại đô hay chưa” Kim Nam sau khi chấp thuận cái Lý Nam Đế này làm đế quân của Nam Thiên Quốc trong lòng chính là rất hồ hởi.

Lý Nam Đế kia thấy vậy cũng thuận miệng nói “ Quốc sư nói phải lắm, đại đô nhất định phải xác định, chỉ có điều ta vẫn còn đang chờ ý của quốc sư đây, định đại đô là việc trọng đại, không thể mình ta mà có thể quyết định được”.

“ Ấy, đế quân bệ hạ sao lại nói như vậy, ta chỉ là ở cái vị trí đóng góp ý kiến, nếu ngài nói như vậy chẳng khác nào bảo ta làm vua thay ngài hay sao” Kim Nam tỏ ý không hài lòng nói, hắn chính là muốn cái Lý Nam Đế này làm vua của Nam Thiên Quốc thật sự, cũng không phải chỉ đồng ý để lấy lòng cái Lý Nam Đế kia mà có thể lấn quyền.

“ quốc sư, tại sao lại nói như vậy, ta làm như vậy là thực có ý nhờ ngài quyết định, chứ không có cái ý bảo ngài làm vua thay ta” Lý Nam Đế ánh mắt kiên định nhìn Kim Nam hắn nói, trong mắt không có một chút nào có ý đùa cợt cả.

Kim Nam thấy cái bộ dạng Lý Nam Đế như vậy thì biết mình quả thật là có chút hiểu nhầm liền nói “ Đã là như vậy, đế quân bệ hạ, ta cũng đã vừa ý một cái mảnh đất cách xa Cổ Loa thánh thành khi xưa khoảng trăm dặm, tuyệt đối là nơi thắng địa có thể định đại đô, không biết ý của bệ hạ thế nào”.

“Quốc sư là đã chọn được đại đô” Lý Nam Đế bộ dạng khó coi thấy Kim Nam nói như vậy liền hết sức khẩn trương mừng rỡ hỏi.

“ Đúng vậy, mảnh đất này tên là Ô Diên, xung quanh chiến địa tự nhiên đầy rẫy, dễ thủ khó công, hơn nữa còn có một dòng sông Hạ chảy qua, kiến tạo đại đô nơi này vô cùng chính xác, còn nữa Ô Diên thiên địa linh khí dày đặc, nếu thiết lập một cái trận pháp tụ thiên địa linh khí tại đây thì không còn gì tuyệt vời hơn, tu luyện giả có thể tăng tiến tu vi nhanh chóng, người thường cũng sẽ vì vậy mà tuổi thọ có thể tăng cao”.

Lòng mừng rỡ không thôi, Lý Nam Đế không kìm được lòng thốt lên “ Thực sự tốt như vậy sao”.

Kim nam đắc ý nói tiếp “ đế quân bệ hạ không biết đó thôi, tụ linh trận mà được thiết lập thành công, Ô Diên tuyệt đối sẽ thu hút một lượng tu luyện giả cường hãn vô cùng lớn đến đây, lúc đó bệ hạ lo gì không có một cái thế lực hùng mạnh mà hiệu triệu bọn họ đóng góp cho quốc gia.

“ Ô Diên, Ô Diên, được, ta quyết định kiến tạo kinh đô tại cái mảnh đất Ô Diên này, từ nay về sau sẽ xuất hiện một cái Ô Diên đại đô ngạo danh tứ phương”. Lý Nam Đế vui mừng cười lớn như điên nói, bàn tay vỗ đùi bôm bốp liên hồi sung sướng.

“ Chuyện đã là quyết định như vậy thì cũng không còn việc gì nữa rồi, ta xin cáo từ” Kim Nam chắp tay cúi mình một cái sau đó rời khỏi phủ doãn kia.

Lý Nam Đế kia thấy vậy cũng mỉm cười gật đầu một cái, hắn cũng định cúi mình cho có lễ nhưng nghĩ mình bây giờ thân phận là đế quân nên lại thôi, thấy Kim Nam dời đi Lý Nam Đế trong lòng có chút tư vị.

Võ tướng lúc trước hay khuyên ngăn Lý Nam Đế thấy vậy liền bước lên nói “ Đế quân, ngài là thực sự tin hắn ta thật sao, ngài không nghĩ nếu hắn ta thực sự có cái âm mưu gì thì ngài chẳng phải sẽ lâm vào đại họa ư”.

“Câm mồm, ngươi cấm từ giờ không được nói linh tinh, lòng của quốc sư kia ta hiểu rất rõ, nếu không phải mấy lần ngươi can gián linh tinh thì ta đâu có phải mệt đầu như vậy, ngươi mau đi xéo cho bản đế” Lý Nam Đế thấy võ tướng kia lại bước lên nói chính là hừ lạnh quát lớn đuổi hắn ta đi.

Võ tướng kia thấy Lý Nam Đế nói vậy, liền hậm hực trong lòng không thôi, hầm hầm hổ hổ đi ra khỏi cái phủ doãn kia, tức tốc lên ngựa cũng không biết là đi về đâu.

Lý Nam Đế thấy cái bộ dạng võ tướng như vậy chỉ lắc đầu thở dài.

Kim Nam sau khi dời khỏi cái phủ doãn kia, liền nhanh chóng tế xuất phi kiếm hướng phía Tây mà cực hạn bay đi, hắn chính là muốn trở về Cổ Loa thánh thành di tích, hắn muốn viếng thăm cha và ông nội hắn.

Trong lòng có chút bồi hồi xúc động Kim Nam chính là không có kiềm chế được rên rỉ lên một tiếng, trước đây khi hắn không có tu luyện được đã phải chịu không biết bao nhiêu cái uất ức tủi nhục, giờ đây khi hắn quay về thăm cố hương chuyện cũ lại gợi lại khiến hắn không thể không cảm thấy trong lòng có chút khó chịu.

Nếu như Triệu Thánh Tông vẫn còn tồn tại, nếu như cha hắn không chết và ông nội hắn không có tự bạo thì thực sự hắn sẽ đối mặt với họ như thế nào, liệu có phải là được sùng kính ngưỡng mộ trước mọi người, gia tộc sẽ tự hào vì hắn, hay vẫn luôn như lúc trước không một chút để ý hay quan tâm gì hết.

Cổ Loa thánh thành kích phát đại trận liền tan vỡ, một cái thành trì sầm uất đẹp đẽ đã chỉ còn lại là một đống đổ vỡ, Cổ Loa thánh thành như một tượng đài đại biểu cho cái triều đại hùng cường của An Dương Vương, một thời quân đội của ngài làm tứ phương kinh sợ trấn nhiếp vang danh thì bây giờ cái tượng đài kia sụp đổ, điều đó cũng tượng trưng cho một triều đại hùng cường tàn phai.

Nhìn cái đống đổ nát kia trong lòng Kim Nam bỗng có một cảm giác kì lạ, hình như hắn đã phát hiện ra mình đã bỏ quên một cái gì đó ở cái di tích này thì phải.

Càng suy nghĩ hắn càng cảm thấy đau đầu, dốt cục là thứ gì mà lại khiến hắn muốn lục tung trí óc ra nhiều đến như vậy. Đầu hắn bỗng chốc có một cơn đau nhức dữ dội, Kim Nam không tự chủ được bàn tay hắn tung ra một quyền khiến cái di tích Cổ Loa thánh thành kia vốn đã đổ nát bây giờ trở lên hoang tàn hơn.

Những khối đất đá và mảnh vụn kim loại bay lên không trung khiến cho không gian nhất thời mù mịt, tất cả là do tia nội lực của hắn không có thể kiềm chế được mà tự động bộc phát ra ngoài.

Trong không gian mù mịt chao đảo lúc này bỗng có một thứ ánh sáng màu vàng kim le lói trong nó, dốt cục đó là cái gì, Kim Nam khi vừa nhìn thấy cái thứ ánh sáng kia bỗng chốc cảm thấy nó ôn hòa. “ Là móng thần Kim Quy” Kim Nam thốt lên, đúng là như vậy, đây đúng là móng thần Kim Quy, nó chính là thứ trân quý nhất tạo lên đại trận Cổ Loa thánh thành uy lực trăm dặm.

Thì ra là như vậy, hóa ra cái thứ mà Kim Nam không thể nào nhớ nổi và suýt nữa bỏ quên chính là thứ này. Kể từ sau khi hắn cho kích phát cái đại trận Cổ Loa thánh thành thì cũng dường như quên đi cái thứ trân quý này, thật không ngờ Bắc Quốc cũng không có phát hiện ra nên hiện giờ hắn mới có thể chiếm tiện nghi như vậy.

Chỉ có điều sau khi nắm giữ móng thần Kim Quy, Kim Nam vẫn là có chút thắc mắc liệu sau khi nó không còn ở cái trạng thái là trung tâm trận pháp nữa, thì không biết uy lực của nó liêu có chút nào giảm sút hay không.

Vươn bàn bay của mình tiến đến nắm lấy cái miếng móng màu vàng kim chói lóa kia, một dòng khí nóng bỗng chốc tràn ngập cơ thể hắn. Thiên địa linh khí trong vòng trăm dặm bỗng chốc cuồn cuộn lao về phía này, nội trong trăm dặm chiến trường xưa, ngay cả tử khí nó cũng hút đến, đạo binh Bắc Quốc chết gần như toàn bộ ở cái ngoại vi trăm dặm Cổ Loa thánh thành, chính vì vậy luồng tử khí mà móng thân Kim Quy kia hút về cũng vô cùng khổng lồ.

Cái luồng tử khí kia sau khi thu hút đến đây liền mau chóng lao vào móng thần Kim Quy kia, móng thần Kim Quy kia như một cái hồ chứa vô tận vậy, nó có hình thái rất nhỏ bé chỉ độ bằng một đầu ngón tay, vậy mà luồng tử khí to lớn cuồn cuộn kia nó hút bao nhiêu cũng không thấy trạng thái suy giảm chút nào thậm chí càng ngày nó càng hút điên cuồng dữ dội và nhiều hơn.

“ Ù ù” những cái luồng tử khí và dòng thiên địa nguyên khí di chuyển hòa vào nhau vậy quanh Kim Nam hay nói đúng hơn là vây quanh cái móng thần Kim Quy kia tạo thành một cái khung cảnh kì dị, luồng tử khí màu đen hòa trộn với thiên địa nguyên khí tạo thành một cái màu xám xịt chốc chốc lại chuyển sang màu xanh thẳm.

“Ùng ùng”. Những tiếng va chạm quá mạnh mẽ của hai luồng khí kia va vào nhau khiến bầu không gian náo động rung chuyển, Kim Nam cũng chính là bị lắc mình chao đảo dữ dội, một luồng sóng xung động phát ra từ chiếc móng thần Kim Quy kia mạnh mẽ tiến vào cơ thể Kim Nam đánh bay tất cả mọi lực lượng hiện có tồn tại trong cơ thể hắn, khiến tu vi hắn bỗng chốc tụt dốc không phanh.

Nội khí tầng ba hậu kì đỉnh phong, nội khí tầng ba trung kì, nội khí tầng hai sơ kì rồi đến nội khí tầng một hậu kì. Cái thân thể hắn dường như mất dần đi sức mạnh uy lực vốn có, tu vi đại giảm khiến Kim Nam hoảng hốt vô cùng, hắn chính là không biết làm sao để thoát khỏi cái tình cảnh như vậy.

Rồi trong đầu hắn bắt đầu xuất hiện một số thông tin khiến hắn bắt đầu chú ý ‘Linh vật Kim Quy một trong tứ đại thần thú Thái Cổ thời đại, là tổ tiên của Yêu tộc Nhân giới, một chữ Quy hiện lên rõ ràng hằn sâu trong kí ức của Kim Nam, một giọng nói vang lên trong đầu hắn “ Cuối cùng cũng có một ngày Nhân Thánh trở lại, người dẫn đường khiến cho Nhân Thánh trùng sinh chính là người sẽ tìm ra chín kiện chí bảo, nếu một ngày ngươi có thể tìm đủ bốn đại biểu linh vật, ngươi sẽ chính thức mở ra địa đồ tìm kiếm chín kiện chí bảo của Nhân Thánh, hy vọng ngươi không có khiến ta thất vọng là sẽ tìm ra những kiện chí bảo kia trước Ma giới và Tiên giới không cho bọn chúng sở hữu được nó, bằng không tam giới mất cân bằng Nhân giới sẽ vĩnh viễn bị tịch diệt, quân cờ cuối cùng của Nhân Thánh để lại sẽ là khiến kẻ khác đắc lợi, lực lượng của ngươi chỉ toàn là cuồng bạo chiến ý không phải là lực lượng chân chính giúp ngươi có thể đến được với đại đạo, từ bây giờ ta sẽ thay mặt Nhân Thánh, truyền cho ngươi công pháp Nhân giới Thái Cổ ‘ Tín Ngưỡng công pháp’, công pháp này khi ngươi tu luyện chính là phải thu hút lòng người, lòng người càng yêu quý ngươi, ngươi chính là càng mạnh mẽ, thân thế của ngươi tuyệt đối là một cái kinh thiên động địa, nhất quyết, ngươi không thể để cho ai có thể biết được, ngươi chính là ‘ Duy Ngã Độc Tôn’ “. Giọng nói kia chợt biến mất khiến Kim Nam đang ở trong cái trạng thái không thể khống chế dần dần có thể khống chế lại mình, hắn bây giờ đã tụt xuống cái mức tu vi luyện khí tầng một sơ kì, chính là yếu nhất trong những cái đẳng cấp yếu nhất của tu luyện giả.

“ Tín Ngưỡng công pháp” một loạt những dòng chữ màu vàng chạy trong đầu hắn khiến hắn quay cuồng, hắn bắt đầu chìm đắm trong sự lĩnh ngộ, sự lý giải của hắn về thế giới bắt đầu đổi khác. Kim Nam đã hiểu, cái thế giới này không chỉ có tam giới mà thậm chí là còn nhiều giới nữa, những gì trong cái công pháp này chỉ dạy chính là mênh mông bất tận hắn vĩnh viễn không có thể tìm được điểm cuối cùng.

Khi tu luyện cái công pháp này Kim Nam đã nhận biết được tiếp theo mình sẽ phải làm gì, trước đây hắn chỉ theo đuổi thăng tiến lực lượng tu vi, mà không có chú trọng đến công pháp phụ cận. Nhưng trong cái Tín Ngưỡng công pháp này lại lý giải hoàn toàn khác thường, tu luyện thăng tiến tu vi trên con đường đại đạo chỉ là một trong những con đường lớn nhất, còn có những con đường cũng lớn như vậy nhưng sau thời đại Thái Cổ nó cũng biến mất.

Thì ra đúng như cái truyền thuyết thượng cổ kia, nhân tộc khi xưa vốn không phải tu luyện như vậy, những thứ tu luyện nội khí tiến nhập tiên giới đại đạo bây giờ đều chỉ là những công pháp thông dụng nhất của tiên giới, chính vì cái bản hiệp ước kia mà tiên giới đã đem nhưng công pháp đơn giản nhất đến cho Nhân tộc để có thể bổ sung lực lượng nháy mắt của họ.

Trên thực tế Tiên giới cũng có phân cấp bậc công pháp tu tiên, thứ mà Tiên giới cấp cho cái bản hiệp ước kia hoàn toàn chỉ là hạ cấp công pháp tu tiên, giống như vậy, phần lớn Nhân tộc cũng chỉ tu luyện hạ cấp công pháp tín ngưỡng, chính vì vậy họ mới bị Ma giới đầu độc ảnh hưởng, từ bỏ công pháp vốn có, thực ra nhân tộc cũng tồn tại cao cấp công pháp tín ngưỡng, nhưng chỉ có điều nó xuất hiện trong nhân gian, tuyệt đối là cực kì hiếm có.

Con đường đi đến đại đạo tại thời đại Thái Cổ, tuyệt đối không chỉ có nhờ tu tiên mới có thể đạt được, Nhân giới thời đại Thái Cổ đã từng tồn tại một phương pháp siêu việt, đó chính là tiến đến đại đạo nhờ công pháp phụ cận, hay nói chính xác là họ tu luyện võ công, họ tu luyện công pháp phát kĩ năng chứ không phải là tu luyện lực lượng như Tiên giới.

Có nghĩa là họ sẽ tu luyện giống như cái cách họ phát ra một quyền phong, nhưng một quyền này đánh ra không phải bởi lực lượng bản thân, quyền này khi vừa mới đánh ra không hề tồn tại uy lực, nhưng khi nó tiến đến không gian, người tu luyện công pháp phát kĩ năng sẽ tu luyện cái quyền phong vừa mới đánh ra độc lập này, chứ không phải là tu luyện lực lượng thân thể họ.

Phần lớn cường giả Nhân tộc thời đại Thái Cổ họ đều sẽ tu luyện theo cách này, vậy làm sao có thể tu luyện được cái pháp kĩ. Điều này nhiều người chắc chắn sẽ nghĩ nó tuyệt đối không bao giờ có thể xảy ra, nhưng không phải như vậy, Nhân tộc thời đại Thái Cổ đều tu luyện tín ngưỡng lực, có nghĩa là khi họ tung ra pháp kĩ tín ngưỡng lực bỗng chốc dâng trào, họ sẽ điều khiển tia tín ngưỡng lực đó tiến nhập cái pháp kĩ kia, mà tu luyện nó trong nháy mắt. Điều này so với tu luyện lực lượng của Tiên giới thì phiền phức hơn nhiều, thế nhưng uy lực của pháp kĩ kia phát ra tuyệt đối là khủng bố. Thậm chí ngay cả những công kích lực lượng mạnh mẽ nhất của Tiên giới, cũng chưa chắc đã có thể triệt tiêu được nó.

Chính vì vậy thời đại Thái Cổ, Nhân giới, là một giới đệ nhất trong ba giới có số lượng cường giả nhiều nhất, Nhân Tộc thậm chí tu luyện theo cách này không cần phải khổ cực, thậm chí một đứa trẻ mười tuổi cũng có thể đạt cái cấp bậc cường giả, tất cả những gì nhân tộc cần chỉ là Tín Ngưỡng lực lượng,tín ngưỡng lực lượng một khi vô vàn bất tận, có thể khiến một kẻ yếu nhất trở thành mạnh nhất trong nháy mắt, duy chỉ có điều Nhân Tộc tu luyện theo cách này lại không thể trường sinh, bằng không với cái cách tu luyện như vậy mà họ có thể trường sinh thì hai giới còn lại đã bị lượng cường giả khủng bố của Nhân giới đánh cho tuyệt diệt từ lâu rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.