Biết Vị Ký

Chương 186: Tới chơi



Hậu hoa viên Đoan vương phủ, Viên Chấp đang dỗ một mỹ nhân mặt lạnh ăn gì đó thì có hạ nhân đến báo” Thế tử, quận chúa đến”

Thanh âm chưa dứt, Uyển Hoa quận chúa đã đi tới, vừa thấy Viên Chấp liền quăng khăn tay vào người hắn.

“Sao vậy? tiểu tử Thẩm Tử Dực kia lại không thèm để ý tới ngươi sao?” Viên Chấp không ch1ut để ý, đưa tay dùng nĩa bạc cắm một miếng dưa đưa vào miệng, sau đó mới cúi người nhặt khăn tay lên, đưa cho nha hoàn đang vội tiến lên tiếp nhận.

“Thì là tiểu tiện nhân Lâm Tiểu Trúc đó” Uyển Hoa quận chúa hung hang nói” cả ngày quyến rũ Thẩm Tử Dực chạy tới cửa hàng điểm tâm” lại quay sang trừng mắt với Viên Chấp” ngươi nói sẽ giúp ta trút giận, đã hơn một tháng rồi chẳng thấy động tĩnh gì. Ta muốn gây sự, ngươi lại không cho mà mỗi lần hỏi tới thì ngươi cứ bảo chờ một chút, chờ một chút. Chỉ một nữ đầu bếp thôi, ngươi còn muốn đợi tới khi nào nữa?”

Viên Chấp híp mắt lại” ngươi cũng biết lần trước phụ vương cũng đã hoài nghi Viên Thiên Dã, đã phái người điều tra mấy lần nhưng vẫn chưa tra ra cái gì khác thường thì Viên Thiên Dã lại đưa tặng nha đà phiến. Phụ vương thấy nha đà phiến mừng còn hơn được vàng, lập tức quăng chuyện điều tra hắn ra sau đầu, còn quay ngược nói ta suốt ngày nghi thần giả quỷ, không cho ta tìm Viên Thiên Dã gây phiền toái. Cho nên ngươi muốn chỉnh Lâm Tiểu Trúc kia thì phải tìm thời cơ thích hợp, nếu không để phụ vương biết, không bị mắng mới là lạ đó”

“Ta mặc kệ, ngươi phải giúp ta trút giận ngay bây giờ” Uyển Hoa quận chúa tiến lên kéo tay Viên Chấp lắc lắc” ca, ngươi mà không giúp ta, ta sẽ chết vì tức a”

Viên Chấp quay đầu lớn tiếng gọi” Lý Thắng”

“Công tử.” một gã sai vặt đi tới.

“Ngươi đi gọi người điều tra động tĩnh của Viên Thiên Dã”

“Dạ” Lý Thắng vâng mệnh lui ra, nửa canh giờ sau, hộ vệ được phái đi đã trở về thì thầm với hắn. Lý Thắng nghe được tin tức mới, mừng rỡ vô cùng, vội chạy vào nội điện bẩm báo với Viên Chấp” Thế tử, có tin tức”

Lúc này Viên Chấp đang lười biếng nằm trên xích đu, tay cầm quyển sách, nghe thanh âm Lý Thắng, mí mắt cũng không nâng lên hỏi” nói”

“Hộ vệ được phái đi đã hồi báo rằng Trần Võ hầu lại bị bệnh, sáng sớm hôm kia Viên Thiên Dã đã đi về phía nam để trị bệnh cho hắn”

Viên Chấp ngước mắt, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh, híp mắt nói” Viên Thiên Dã, ngươi kiêu ngạo, ngông cuồng đến mức không để bản thế tử vào mắt, lần này lão tử sẽ khiến cho ngươi ăn bồ hòn cũng thấy ngọt, có khổ cũng không thể nói nên lời” . Hắn xô ghế đứng dậy, phất tay áo nói” đi”

Lý Thắng và vài hộ vệ vội vàng chạy theo.

Cả đám cỡi ngựa đến đường Chu Tước, thẳng tiến Ngọc Soạn trai.

“Thế tử gia, ngài đã tới? Hôm nay tiểu điếm có mấy món điểm tâm mới, tiểu nhân mang lên cho Thế tử gia nếm thử nha” Chu chưởng quầy vừa thấy Viên Chấp đến, lập tức nhiệt tình đón tiếp. Uyển Hoa quận chúa và Lâm Tiểu Trúc có xung đột trong trận đấu điểm tâm, hắn đã nghe Viên Ngũ Nương nói qua. Tuy mấy lần trước Viên Chấp đến đây cũng không có xảy ra chuyện gì nhưng hắn vẫn không dám khinh thường. Hiện công tử không có ở kinh thành, chuyện của Lâm Tiểu Trúc, quản sự Viên Thành còn đặc biệt dặn dò, cho nên hôm nay Viên Chấp xuất hiện, hắn càng không dám lơ là.

“Uh, bưng lên đi.” Viên Chấp đi thẳng vào đại sảnh.

“Thế tử gia.” Bên trong có mấy vị phu nhân đang ngồi, nhìn thấy Viên Thiên Chấp vội vàng đứng dậy hành lễ với hắn.

Viên Chấp chắp tay, mỉm cười nói” các phu nhân đến ăn điểm tâm sao? Các phu nhân, xin cứ tự nhiên, ta chỉ là mệt mỏi muốn đến uống ly trà, ăn chút điểm tâm thôi” . Nói xong tìm một vị trí trong góc ngồi xuống. Chu chưởng quầy liền tự mình mang điểm tâm đến, còn sai người làm pha một bình trà ngon.

Viên Chấp có mặt ở đây, các phu nhân đâu thể tiếp tục ngồi tám chuyện, vội vàng sai tiểu nhị gói điểm tâm lại rồi cáo từ ra về.

Viên Chấp không nhìn thấy Lâm Tiểu Trúc liền nói” sao không thấy tiểu đông gia của các ngươi?”

Chu chưởng quầy cười nói” tiểu đông gia chúng ta hôm nay không được thoải mái, đang ở nhà nghỉ ngơi, nếu không vừa rồi mấy vị phu nhân kia đến, nàng nhất định sẽ ra đón tiếp”

“Bị bệnh?” Viên Chấp nhướng mày, lại nói tiếp” không có chuyện gì, ta chỉ tiện miệng hỏi thăm ma thôi”, nói xong chậm rãi ăn bánh uống trà, lát sau rời khỏi Ngọc Soạn trai.

Chu chưởng quầy tiễn bước ôn thần xong, thở phào một hơi nhẹ nhõm. Thực ra Lâm Tiểu Trúc không có bị bệnh, chỉ đang bận rộn trang trí cho quán lẩu ở góc phố bên cạnh mà thôi. Nhưng căn cứ theo nguyên tắc cẩn tắc vô ưu, Chu chưởng quầy vẫn đem chuyện này nói lại với Lâm Tiểu Trúc và Viên Thành.

Lâm Tiểu Trúc nhíu mi nghĩ nghĩ” chắc không có gì đâu, mỗi lần tới đều gặp ta, bây giờ không thấy nên mới hỏi, các phu nhân khác cũng hỏi ta đó thôi”

Chu chưởng quầy gật gật đầu” cũng phải, cũng đâu thấy gì khác thường”

'Tuy vậy, nhưng công tử không có ở nhà, nếu hắn đối với Lâm Tiểu Trúc cô nương vô lễ cũng không có ai ra mặt ngăn cản, cho nên theo ta thấy, mấy ngày nay, Tiểu Trúc cô nương tốt nhất đừng đến tiệm điểm tâm. Dù sao quán lẩu cũng sắp khai trương, ngươi cứ ở đó đi” Viên Thành lên tiếng.

“Quyết định vậy đi” Lâm Tiểu Trúc cũng biết không có Viên Thiên Dã ở nhà, mọi việc đều phải hết sức cẩn thận. Không có hắn ra mặt,dù có ám vệ thì khi xảy ra chuyện cũng không tiện xung đột trực diện với hộ vệ của Đoan vương phủ. Trước khi khởi sự, thực lực của Viên Thiên Dã tuyệt đối không được để lộ.

Tuy rằng trong Viên phủ và cửa hàng điểm tâm đều là người của Viên Thiên Dã, tin tức luôn được che giấu kín kẽ nhưng việc Lâm Tiểu Trúc mỗi sáng đều ngồi xe ngựa rời khỏi Viên phủ ra ngoài, nàng không có bị bệnh mà đang chuẩn bị khai trương quán lẩu đã rất nhanh truyền đến tai Viên Chấp.

“Tiểu tiện nhân khá lắm, dám đùa giỡn gia trong lòng bàn tay” Viên Chấp lộ nụ cười đầy hung trí, vung tay lên” đi, cùng bản thế tử đến cửa hàng cướp người”

Hộ vệ vẫn luôn theo hắn đi cướp nữ nhân lập tức vâng mệnh hùa theo.

Lúc này trong quán lẩu, Lâm Tiểu Trúc đang cực kỳ hài lòng với việc trang trí, quay đầu hỏi Dư chưởng quỹ của quán lẩu” mấy ngày nay phái người đi phát quảng cáo thế nào rồi?”

Dư chưởng quỹ không có vẻ mặt khôn khéo như Chu chưởng quầy, nhưng đừng thấy hắn mặt mày hiền lành, tướng mạo mập mạp mà lầm. Người làm ăn bình thường không phải là đối thủ của hắn đâu, hơn nữa hắn còn là một cao thủ võ lâm giết người không chớp mắt.

Hắn híp mắt cười đáp lời” một chiêu này của cô nương thật là mới mẻ, mọi người nghe nói có ưu đãi, chỉ một lượng bạc có thể được ăn nhiều món như vậy đã truyền tai nhau,còn xem tờ quảng cáo kia như bảo bối, luôn miệng hỏi thăm nhau chừng nào mới hết hạn ưu đãi. Có người cảm thấy không đủ còn đi qua lạng lại một hồi, muốn một người mà lấy nhiều tờ quảng cáo nha. Nhưng tất cả đều làm như ngươi phân phó, thấy ai quen mặt là không đưa tờ rơi cho hắn nữa, vì chuyện này mà còn xảy ra tranh chấp”

Lâm Tiểu Trúc mỉm cười” ta chỉ sợ mấy người đó mang tờ rơi về nhà làm giấy vệ sinh nha”

“Cô nương yên tâm, mấy người phát tờ rơi đều chọn những người quần áo tươm tất mà phát, bọn họ đều là khách hàng tiềm năng của tiệm”

Hai người đang nói chuyện thì ngoài cửa có người hô lên” Tiểu Trúc cô nương, nồi lẩu uyên ương chúng ta đặt đã được giao tới”

“Bảo hắn mang vào đi” Lâm Tiểu Trúc đáp. Ngay sau đó, có người mang ba mươi cái nồi lẩu tiến vào.

Lâm Tiểu Trúc và Dư chưởng quỹ lập tức đi đến. Lâm Tiểu Trúc sai người kiểm tra từng nồi lẩu một, xem có chỗ nào bị lỗi hay không, sau đó Dư chưởng quỹ đi lấy tiền thanh toán cho người của tiệm rèn.

Nhìn mấy gã sai vặt mang nồi lẩu đi vào, Dư chưởng quỹ lại nói” Lâm cô nương, tiệm của chúng ta đã chuẩn bị xong, chỉ đợi ngày mai khai trương thôi”

“Đúng vậy, ngày mai sẽ bận rộn lắm đây” Lâm Tiểu Trúc trong lòng tràn ngập kỳ vọng. Cửa hàng điểm tâm một tháng lời được ba ngàn lượng, nàng chiếm ba phần, tháng trước được chia chin trăm lượng. Bây giờ quán lẩu sắp khai trương, nàng được tới năm phần, nếu làm ăn thuận lợi như cửa hàng điểm tâm thì chỉ qua hai, ba tháng nữa thôi là nàng sẽ có được tự do.

Nghĩ tới điều đó, người nàng lại tràn đầy năng lượng.

“Đông. . . ông chủ, bên ngoài có một công tử cưỡi một con ngựa cao lớn, tùy tùng của hắn đang hỏi thăm cửa hàng của chúng ta” một gã sai vặt thở hổn hển chạy vào nói.

Dư chưởng quỹ nhíu mày, quay đầu dùng ánh mắt hỏi ý Lâm Tiểu Trúc.

Lâm Tiểu Trúc cười cười, khoát tay nói” thôi, nếu là Đoan vương thế tử cố ý muốn tìm người thì tránh được hôm nay cũng không thoát khỏi ngày mai, cứ để xem hắn muốn gì đi”

Thực ra trước kia, mỗi khi Viên Thiên Dã không có mặt ở kinh thành, những thuộc hạ có chút địa vị dưới quyền hắn đều không vì thế mà bối rối. Nhưng lần này khác trước, công tử dường như rất quan tâm Lâm Tiểu Trúc, làm cho mọi người cũng khẩn trương hơn, đúng là thảo mộc giai binh. Dư chưởng quỹ nghĩ tới đây không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu cười thầm. Anh hung khó qua ải mĩ nhân, công tử cũng không ngoại lệ.

Lúc này một gã sai vặt khác đã tiến vào thông truyền” cô nương, ngoài cửa có người xưng là Đoan vương thế tử muốn đến bái phỏng cô nương”

Có lễ vậy sao? Lâm Tiểu Trúc và Dư chưởng quỹ đưa mắt nhìn nhau, đứng dậy đi ra cửa nghênh đón. Viên Ngũ Nương vốn đang hỗ trợ trong phòng bếp lúc này cũng đi ra, theo sát bên cạnh Lâm Tiểu Trúc.

“Tiểu Trúc cô nương, chúc mừng, chúc mừng. Ngươi lại tính mở cửa hàng gì vậy?” Viên Chấp phe phẩy quạt đi vào, đưa mắt đánh giá bài trí trong tiệm.

“Chỉ là một tiệm cơm nhỏ thôi” Lâm Tiểu Trúc thi lễ cười nói” nơi này cũng chỉ để phục vụ tầng lớp bình dân, không phải là tửu quán cao cấp, nếu không sẽ nhất định mời thế tử gia đến rồi”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.