Biết Vị Ký

Chương 199: Hợp thành thạch tín



Ngày hôm sau, phòng bếp Đoan vương phủ bận tối tắm mặt mũi. Lâm Tiểu Trúc vốn không có việc gì làm nhưng không muốn ở trong sân cùng Bạch Chỉ trừng mắt, cho nên mấy hôm nay hay đến phòng bếp lớn nhóm lửa, ở cùng một chỗ với Tô Tiểu Thư, vì vậy hôm nay nàng cũng bị phân nhiều vụ, cùng Lý tẩu tử làm điểm tâm.

“Tiểu Trúc cô nương, Vương gia thích ăn tôm, ngươi có món gì mới, khiến cho Vương gia ăn thêm mấy miếng không ? Lý tẩu tử dường như chỉ thuận miệng nói

Lâm Tiểu Trúc trong lòng nhảy dựng.

Tôm ăn cùng lúc với anh đào sẽ bị trúng độc, đây là hai món tương khắc với nhau nhất mà tối qua nàng đã nói với Viên Thiên Dã. Tôm lại nhóm động vật giáp xác thân mềm, trong lớp vỏ có chứa hóa chất, ăn vào cơ thể không có độc nhưng nếu ăn chung với các món có vitamin C sẽ nảy sinh phản ứng hóa học, từ không độc trở thành có độc, gọi là tam oxy hóa nhị thân, chính là thạch tín mà mọi người vẫn gọi. Kiếp trước nàng xem phim Song Thực Ký mà biết được chuyện này, thê tử trong phim lợi dụng phản ứng của tôm và chất chua mà mưu hại trượng phu, nàng vẫn ghi nhớ. Khi đó nàng còn tìm hiểu, biết được cứ năm mươi trái anh đào chứa khoảng năm trăm ml vitamin C, là loại quả có chứa vitamin C cao nhất.

Bây giờ nghe Lý tẩu tử nói vậy, chẳng lẽ Viên Thiên Dã đã bắt đầu hành động ? nhưng mà mùa nàng sao có được anh đào ?

Lâm Tiểu Trúc hít sâu một hơi, cố áp chế tâm tình, quay đầu nói với Lý tẩu tử” hoàng kim lam môi tương tôm cầu, nhất phẩm tôm giáo hoàng, không biết Lý tẩu tử có biết làm không ?”

Lý tẩu tử nhãn tình sáng lên, hỏi” làm như thế nào ? ngươi dạy ta được không ?”

Lâm Tiểu Trúc có chút khó xử. Thực ra nàng định làm là món hoàng kim phô mai tôm cầu nhưng cổ đại không có phô mai nên mới đổi sang lam môi tương nhưng để làm được món này cũng rất phiền toái. Hơn nữa, nhất phẩm tôm hoàng cần dùng trừng phấn mới tạo nên sự trong suốt, mà ở Đoan vương phủ lại không có. Ở Ngọc Soạn trai có, nhưng liên quan tới chuyện hạ độc, nàng không muốn dẫn mầm tai họa đến trên người mình. Một khi Đoan vương độc phát, Duệ vương nhất định sẽ giả mù sa mưa muốn tra rõ hung thủ, nếu tra ra nàng đến Ngọc Soạn trai lấy nguyên liệu thì dù Viên Thiên Dã có lòng cũng không thể bảo vệ cho nàng, Duệ vương chắc chắn sẽ đưa nàng ra để bịt miệng mọi người. Còn Viên Thiên Dã, chỉ cần dịch dung là biến thành người khác, thân phận khác, Ngọc Soạn trai là cửa hàng của ai đã không quan trọng nữa.

“Có hai loại nguyên liệu, phải mất chút công phu” nàng quyết định tự tay làm tất cả. Quay đầu nhìn chung quanh, chỉ vào một đầu bếp nói” Linh Tử tỷ, ngươi tới đây đi”

Nữ đầu bếp Linh Tử này rất nhát gan, luôn bị người ta sai làm việc vặt, nghe Lâm Tiểu Trúc gọi mình liền vội vàng chạy tới.

“Phiền Linh Tử tỷ giúp ta làm việc này” Lâm Tiểu Trúc cười nói, sau đó chỉ nàng cách làm trừng phấn

Trừng phấn chính là dùng tiểu mạch và bột mì trộn đều thành một khối, sau đó cho vào nước lọc đến khi chỉ còn lại tinh bột mì còn trừng phấn thì ở trong nước. Tiếp theo là lắng đọng lại, loại bỏ tạp chất cho đến khi có thể soi bóng người trong đó. Cuối cùng bỏ đi lớp nước bên trong, chỉ còn lại chất bên dưới đem đi phơi nắng hoặc phơi khô, đó chính là trừng phấn.

Linh Tử cũng là người thông minh, vừa nói liền hiểu, bắt đầu bắt tay vào làm.

Bên này Lâm Tiểu Trúc và Lý tẩu tử cũng bắt đầu làm bánh thổ ty. Từ lúc mở Ngọc Soạn trai, Lâm Tiểu Trúc đã tích lũy khá nhiều kinh nghiệm với các món ăn, cho dù là bếp lò bình thường, nàng cũng có thể dùng để nướng bánh được. Dưới sự chỉ huy của nàng, Lý tẩu tử chưa đến nửa canh giờ đã thành công làm xong bánh thổ ty.

“Được rồi, giờ chúng ta làm tôm cầu. Rất đơn giản, đầu tiên là vo viên tôm, tẩm bột rồi đem đi chiên” Lâm Tiểu Trúc vừa nói vừa làm mẫu cho Lý tẩu tử xem.

Đầu tiên là ướp thịt tôm với muối và tiêu, quết đều rồi vo viên lại, rồi tẩm bột, tiếp theo là đạn dịch, cuối cùng là bánh khang, sau đó cho vào chảo chiên vàng.

Khi món này bắt đầu chiên, các nữ đầu bếp đang làm việc trong phòng bếp chính đều ùa tới đây.

Vốn nghe nói Lâm Tiểu Trúc được Thế tử gia mời vào phủ để làm điểm tâm cho Vương gia, mọi người trong lòng nghĩ thế nào không biết nhưng ngoài mặt đối với nàng rất thân thiết. Nhưng thấy nàng mới tới đã được thưởng, mấy ngày qua Thế tử gia cũng chưa triệu hồi, có mấy người đã làm mặt lạnh với nàng. Lúc này thấy Lâm Tiểu Trúc ra tay, người muốn tới chế giễu cũng không ít. Người có thể vào phòng bếp của Đoan vương phủ, có ai là không có chút bản lĩnh, có ai là không có quan hệ đâu ? Lâm Tiểu Trúc này có thể làm nên trò trống gì chứ ?

Nhưng nhìn những viên tôm vàng óng đặt trên đãi rau xà lách xanh biếc, cực kỳ mê người. Lý tẩu tử biết mọi người đã quen kiểu thượng đội hạ đạp, nên không để ý, chỉ quạt quạt vài cái lên viên tôm cho nó bớt nóng, rồi dùng dao cắt ra làm bốn, chia cho người bên ngoài, phần mình cũng cho một miếng vào miệng.

Cảm giác mềm mại ngọt ngào, vị tôm tươi tràn ngập trong khoang miệng, chậm rãi nhấm nuốt, cảm giác lam môi pha trộn cùng thịt tôm tạo nên hương vị chua ngọt ngon miệng, hương vị phong phú.

Những món chế biến từ tôm bình thường đều là tôm nướng, tôm hấp, tôm kho. . . ngay cả nữ đầu bếp tự xưng kiến thức rộng rãi cũng chưa từng nhìn thấy món tôm Lâm Tiểu Trúc chế biến theo phong cách âu. Đợi mấy người kia ăn xong, những người khác nhao nhao hỏi 'thế nào ? ăn ngon không ?”

“Ăn ngon, ăn quá ngon .” Một nữ đầu bếp mập mạp đáp.

“Không ngờ tôm còn có thể chế biến như vậy, ăn rất ngon” có người nói xong quay đầu nhìn Lâm Tiểu Trúc khen ngợi” Tiểu Trúc cô nương, hèn chi Thế tử gia lại mời ngươi từ bên ngoài vào làm điểm tâm nha, tay nghề của ngươi quả không tệ”

“Ăn ngon là tốt rồi” Lâm Tiểu Trúc cười cười, không có khiêm tốn, nàng đẩy cái đĩa đến trước mặt mọi người” còn một cái, mọi người chia nhau nếm thử đi”

“Ta muốn thử, ta muốn ăn”

“Để cho ta một phần đi, đừng có tranh giành” mọi người ồn ào

Lý tẩu tử cùng Lâm Tiểu Trúc nhìn nhau cười

“Tiểu Trúc cô nương,ngươi xem trừng phấn kia được chưa, nếu được dạy ta mấy món điểm tâm mới nha” Linh Tử không giành được tôm cầu, thấy Lý tẩu tử đã tự mình là tôm cầu thuần thục vội chạy đến bên Lâm Tiểu Trúc cầu xin

“Linh Tử tỷ đã gói bánh trẻo rồi phải không ? lấy hai phần ba tôm và gia vị, một phần ba là da heo, măng mùa đông băm nhuyễn, sau đó quết đều, thêm chút muối và gia vị. Trừng phấn làm xong, cán mỏng như da bánh trẻo, bao bên ngoài xong rồi bỏ vào nồi chưng là xong”

“Còn có da heo sao?” Linh Tử nghi hoặc nhưng cũng không hỏi nhiều, lập tức làm theo cách Lâm Tiểu Trúc chỉ.

“Được rồi, mọi người nhanh tay lên, bên ngoài đã thúc giục mang đồ ăn lên rồi” Lý tẩu tử chiên xong tôm cầu, bên này Linh Tử cũng đã chưng xong bánh trẻo. Nàng nhìn thời gian, thúc giục mọi người

Phòng bếp lại bận rộn một chặp, mọi người đều đem điểm tâm mình làm xong để vào thực hộp cho nha hoàng mang lên. Lâm Tiểu Trúc ngồi sau bếp, nhìn nha hoàn mang các món điểm tâm lên, trong mắt lóe lên hi vọng

Điểm tâm đã đưa lên nhưng mọi người không có tản đi mà ở phòng bếp chờ, ngộ lỡ khách có cần gì cũng có người phục vụ.

Một lúc sau có một nha đầu chạy đến gọi” Lâm Tiểu Trúc cô nương có ở đây không?”

Lâm Tiểu Trúc hơi giật mình, đứng lên” ta đây, chuyện gì?”

Lý tẩu tử và Tô Tiểu Thư cũng khẩn trương nhìn nàng. Từ khi công tử truyền lệnh bảo các nàng cố gắng chế biến nhiều món từ tôm, các nàng biết trong yến hội nhất định sẽ xảy ra chuyện nên ở trong Đoan vương phủ khi được tiền thưởng đểu cất trong lòng, chuẩn bị tốt cho sự rút lui. Các nàng cũng hi vọng Lâm Tiểu Trúc có thể ở chung một chỗ với các nàng, khi rút lui cũng có thể hỗ trợ cho nhau, nếu Lâm Tiểu Trúc bị gọi đi, bọn họ bị chia làm hai hướng thì các nàng khó lòng mà chiếu ứng cho nàng.

“Dực công tử trên yến hội biết ngươi đang ở phủ chúng ta, nói ngươi làm điểm tâm ăn ngon, bảo ngươi làm một phần mang lên” nha đầu kia nhìn Lâm Tiểu Trúc, trong mắt tràn ngập tò mò.

Đầu bếp nữ trong phòng nghe vậy, kinh hãi vô cùng. Dực công tử mà các nàng đều biết chính là hoàng tử một nước, không ngờ hắn lại biết đến Lâm Tiểu Trúc, còn biết nàng làm điểm tâm ăn ngon, còn muốn nàng làm một phần đem lên trong yến hội. Vinh hạnh biết bao nhiêu ah.

Vừa nghe là Thẩm Tử Dực yêu cầu, Lâm Tiểu Trúc liền an tâm một nửa. Tuy nàng với hắn chỉ quen biết sơ, có thể hời hợt tán gẫu với nhau vài câu nhưng ngoại trừ Viên Thiên Dã, chỉ có Thẩm Tử Dực là người nàng tin có thể cứu nàng.

“Được” Lâm Tiểu Trúc đứng lên, nhìn lướt qua nguyên liệu trên án đài. Làm món gì đây? Thẩm Tử Dực đã điểm danh muốn ăn điểm tâm của nàng, tốt nhất là nên làm một phần đủ cho một người ăn, như vậy dù Đoan vương ăn xảy ra chuyện gì, cũng không liên quan tới nàng.

Nhìn trên án đài có bột nếp dùng để làm bánh trôi, Lâm Tiểu Trúc hai mắt sáng lên. Làm nó thôi, vừa mới lạ vừa ăn ngon cũng không tốn nhiều công sức.

“Tô Mai tỷ, nhờ ngươi giúp ta nhóm lửa” Lâm Tiểu Trúc nhanh chóng rửa nồi, đợi lửa nhóm xong liền đổ nước vào rồi đặt lên bếp, lại bảo Tô Tiểu Thư xem giúp mình, còn nàng thì bắt đầu nhào bột, sau đó vo viên cho vào nồi nước. Khi hai mặt bánh đều có màu vàng, nàng cho nướ đường vào, nước đường nhanh chóng hòa với nước, sôi lên. Nàng không ngừng trộn đều, làm cho mỗi cái bánh đều dính nước đường. Khi bánh mềm, màu sắc cũng đều, nàng mới tắt bếp, nhắc nồi đặt lên bàn.

“Đây là cái gì?” Mọi người tò mò nhìn sáu viên bánh i trong chén. Món điểm tâm khác đều dùng các nguyên liệu quý giá mà làm nhưng mà bánh trôi này chẳng có gì hết, liệu ăn có ngon không?

“Bánh đường” Lâm Tiểu Trúc cười nói. Loại thức ăn mềm mà không nát, trong thơm có ngọt, làm món ăn vặt nổi tiếng của Hồ Nam, chắc ở nơi này chưa từng thấy qua đâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.