Biết Vị Ký

Chương 231: Thay đổi



Thẩm Tử Dực ở bênh cạnh bật cười thành tiếng” gì mà dân sinh. Ta thấy ngươi còn chưa nhận rõ vị trí của mình thôi. Ngươi nhìn ta đi, ngao du khắp nơi, sống phòng túng, không tranh quyền đoạt lợi, không bày mưa tính kế, ngày qua ngày khoái hoạt vô cùng, cũng không có ai nghi ngờ ta. Cái này gọi là mệnh sung sướng nha”

Lâm Tiểu Trúc thấy Viên Thiên Dã chỉ cười mà không phản bác lại, nhịn không được lên tiếng” tình huống của Vương gia không giống Dực công tử ngươi”

“Có gì khác nhau ?” Thẩm Tử Dực quay đầu hỏi.

“Thân bất do kỷ” Lâm Tiểu Trúc liếc mắt nhìn Viên Thiên Dã, đáp lại một câu như vậy rồi không nói thêm gì.

Viên Thiên Dã thân thể chấn động nhìn về phía Lâm Tiểu Trúc không hề chớp mắt. Hắn quả thật là thân bất do kỷ, hắn không ngờ nàng lại hiểu rõ tình cảnh của hắn.

Hắn không muốn ngồi lên vị trí kia, hắn không muốn bị ràng buộc nhưng hắn lại không thể buông tay tất cả. Khi cùng Đoan vương đoạt quyền, hắn dùng rất nhiều thủ hạ, những người này vì hắn mà vào sinh ra tử, đối với hắn trung thành và tận tâm. Bây giờ đại sự đã thành, hắn phải cho bọn họ cuộc sống phú quý, nếu hắn từ bỏ quyền lực, cha và anh hắn làm sao coi trọng bọn họ,chắc chắn sẽ tìm đủ mọi cách hoặc cắt chức, hoặc giết, ngay cả tính mạng của hắn cũng khó giữ.

Thẩm Tử Dực nhìn Viên Thiên Dã rồi lại nhìn Lâm Tiểu Trúc, thở dài một hơi, giọng điệu hơi chua” Lâm Tiểu Trúc, ngươi thật hiểu hắn”

Lâm Tiểu Trúc bị Viên Thiên Dã nhìn đến mất tự nhiên, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ” dù sao cũng làm hạ nhân của Vương gia mấy năm, nếu không có chút hiểu biết thì không tận chức trách rồi”

Nói xong chuyển đề tài” Vương gia, không phải ngươi hỏi ta dọc đường đi có cảm nghĩ gì sao ? ta cảm thấy điều Bắc Yến cần làm nhất chính là pháp trị. Những chuyện khác ta không biết nhưng trước có Lưu tứ công tử ương ngạnh, sau lại có Lưu Nghiệp cưỡng ép dân nữ. Ta cảm thấy, cần phải kiểm tra đánh giá người nhà của mấy quan viên này, lấy đó làm cơ sơ tăng chức, tăng lương cho bọn họ. Chỉ có như thế mới ngăn chặn phát sinh tình trạng đặc quyền đặc lợi của quan viên. Thứ hai chính là vấn đề đất đai” nàng đưa tay chỉ ra ngoài cửa sổ” Bắc Yến đất đai cằn cỗi, ít núi, nếu chỉ dựa vào gieo trồng sẽ không phát triển được, chi bằng nhập gia tùy tục, từ triều định chọn các nông quan đến từng vùng kiểm tra, chọn nơi thích hợp với từng loại cây trồng hoặc chăn nuôi gia sức. Tỷ như có nơi núi cao, lượng mưa nhiều thì trồng trà, nơi nào nhiều cỏ thì nuôi súc vật, có thể nuôi dê, bò. . . chỗ nhiều rừng cây thì trồng các loại cây công nghiệp, cây lấy gỗ. . .”

Viên Thiên Dã nghe đến xuất thần mà Thẩm Tử Dực cũng nghe đến ngây ngốc, thấy nàng dừng lại, Viên Thiên Dã vội hỏi” vậy làm cách nào để thuyết phúc các nông hộ nghe theo lệnh điều động của nông quan ? nếu cưỡng chế di dời sợ làm nhiễu loạn lòng dân, không ổn”

Lâm Tiểu Trúc mỉm cười” điều nông hộ lo lắng nhất là làm theo lời nông quan không thành công, chẳng những mất tiền mà còn phí công sức, cho dù thành công thì làm sao bán được tiền cũng là một vấn đề, cho nên triều đình cần giải quyết hai việc này. Thứ nhất, nông quan cần hiểu rõ tình hình của nông hộ, thứ hai căn cứ theo nhu cầu thịt trường mà quyết định nên trồng cái gì lại nghĩ cách tiêu thụ được sản phẩm. Mới đầu, chỉ nên chọn một hai địa phương làm thí điểm, áp dụng phương thức triều đình ra tiền, nông hộ ra sức, tiến hành làm thử. Chỉ cần các nông hộ này kiếm được tiền, những người khác sẽ noi theo, dần dà sẽ phát triển. Cùng lúc đó, triều đình tiến hành khảo hạch quan viên ở từng ngành nghề, thậm chí có thể thành lập chức thương quan ở mỗi vùng nhắm thúc đẩy kinh tế địa phương”

Cổ đại lấy nông làm cơ bản, trọng nông khinh thương. Những điều Lâm Tiểu Trúc nói, cổ nhân rất ít nghĩ tới. Viên Thiên Dã mở cửa sổ nhìn ra ngoài, nhăn mày suy nghĩ lại những gì nàng nói, lại căn cứ theo tình hình Bắc Yến hiện nay, càng nghĩ càng xa, càng muốn lập tức thực hiện.

Cuối cùng, hắn quay đầu, nhìn Lâm Tiểu Trúc, cảm khái nói” Lâm Tiểu Trúc, bắt ngươi ở bên cạnh ta làm đầu bếp, càng ngày ta càng thấy ta sai rồi. Trước kia ta để ngươi chuộc thân, cảm thấy ngươi có chút trí tuệ, có chút kiến thức nhưng dù sao cũng là nữ nhân nên an ổn ở hậu trạch giúp chồng dạy con, cho đến tối qua nhìn ngươi chơi cờ, ta mới biết ta sai quá rồi. Ngươi chỉ mới đi có mấy ngày đã nhìn ra điều người khác không nhìn thấy, nghĩ cái bọn họ không nghĩ tới, đưa ra kiến thức bất phàm như vậy, cũng không có mấy nam tử làm được” . Hắn đứng dậy, trịnh trọng vái chào Lâm Tiểu Trúc” ta vì dân chúng Bắc Yến đa tạ những lời vừa rồi của Lâm cô nương”

Lâm Tiểu Trúc chỉ dựa vào kiến thức kiếp trước mà tùy ý nói, chính mình cũng cảm thấy có chút lung tung lang tang, không ngờ Viên Thiên Dã lại có phản ứng như vậy, hơi ngượng ngùng đứng lên đáp lễ” ta cũng tùy miệng mà nói thôi, thực sự không dám nhận đại lễ của Vương gian”

Thẩm Tử Dực nhìn hai người, lắc đầu thở dài” Không thú vị, không thú vị.” Cũng không biết hắn nói là đề tài bọn họ nói không thú vị hay vì hành động khách sáo của bọn họ.

Viên Thiên Dã cũng không để ý tới hắn, suy nghĩ lại những gì Lâm Tiểu Trúc đã nói, còn Lâm Tiểu Trúc lại cảm khái Viên Thiên Dã đúng là thông minh quá mức. Nàng chỉ tùy ý nói vài câu, hắn lại nghĩ sâu như vậy, toàn diện như vậy. Vì thế đem những kiến thức kiếp trước mà nàng biết ra thảo luận với hắn, bổ sung, hoàn thiện một số phương pháp. Hai người càng nói càng hăng, đến khi xe ngựa dừng lại thì hai người mới phát hiện đã nói hơn hai canh giờ, Thẩm Tử Dực thì đang ngồi nhắm mắt, giống như đang ngủ

Khi còn ở Thẩm Viên, Lâm Tiểu Trúc và Thẩm Tử Dực hay nói giỡn, vừa rồi thảo luận với Viên Thiên Dã, cảm giác tâm tình rất tốt, thấy hắn như vậy, tâm tính trẻ con nổi lên, tiến đến trước mặt hắn hô to” Dực công tử, đến” thấy hắn giật mình mở to mắt thì bật cười thành tiếng.

“Ngươi nha, sao lại phá hư như vậy hả ?” Thẩm Tử Dực vươn tay đánh nhẹ lên đầu nàng.

Viên Thiên Dã nhìn thấy, tâm tình tốt đẹp mới rồi lập tức bay biến

Càng cách xa kinh thành, thôn trấn cũng thưa thớt dần. Đoàn xe dừng lại ở một thôn trấn có chừng mấy chục hộ, Viên Thập đã sớm phi ngựa tới trước, tìm một nhà khá giả nhất, mượn nhà bếp của bọn họ tự mình nấu nướng rồi dọn một bàn trong sảnh đường cho Viên Thiên Dã, Thẩm Tử Dực và Lâm Tiểu Trúc, những người còn lại thì ngồi một bàn ngoài sân.

Nhà này tuy rằng giàu có cũng chẳng qua có vài mẫu đất, vẫn là nông hộ, nên thức ăn cũng chỉ là đồ ăn nông gia bình thường, chỉ có thể hầm một nồi canh gà, thêm mấy món.

Khi Lâm Tiểu Trúc ở Viên phủ, luôn ăn cơm cùng các hạ nhân. Nhưng nàng vốn không có quan niệm tôn ti trật tự, trước kia chẳng quan tuân thủ quy củ nghiêm ngặt mà thôi, Bây giờ đã có tự do, trước kia ở Thẩm viên lại hay cùng ngồi ăn với Thẩm Tử Dực, bây giờ được sắp xếp ngồi mâm trên, cùng ăn với Viên Thiên Dã, nàng cũng không thấy mất tự nhiên. Chẳng qua con gà này nhiều mỡ quá nên chỉ ăn món khổ qua xào ở trước mặt.

“Ăn gà đi.” Một đôi đũa gắp một miếng thịt gà bỏ vào chén nàng.

Lâm Tiểu Trúc không ngờ Viên Thiên Dã luôn cần nàng hầu hạ lại chủ động gắp thức ăn cho nàng, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn thấy ánh mắt mất tự nhiên của Viên Thiên Dã.

“Cảm ơn Vương gia.” Nàng nhìn mấy miếng thịt gà trong chén, người ta đã có lòng tốt, từ bỏ thân phận vương gia mà gắp thức ăn cho nàng, nàng sao có thể không nể mặt hắn.

“Nha, ăn nhiều một chút.” Thẩm Tử Dực thấy thế, cũng gắp một miếng thịt gà bỏ vào chén nàng.

“Cảm ơn Dực công tử.” Lâm Tiểu Trúc nhìn miếng thịt, khóe miệng run rẩy. Gà này hầm chưa đủ lửa, lại nhiều mỡ, nàng không ăn có được không ?

Viên Thiên Dã liếc Thẩm Tử Dực một cái, lại gắp một miếng thịt gà bỏ vào chén Lâm Tiểu Trúc, không nói gì cả.

Thẩm Tử Dực thấy thế, cũng không phục lại gắp một miếng thịt gà bỏ vào chén Lâm Tiểu Trúc.

Lâm Tiểu Trúc nhìn hai người, thấy Viên Thiên Dã dường như đang muốn động đũa vội vàng kêu lên” ngừng, ngừng” thấy hai người cùng nhìn qua liền nói” đa tạ hai vị điện hạ nhưng ta thực sự ăn không vô, đừng gắp nữa”

Viên Thiên Dã và Thẩm Tử Dực mới hung hăng trừng nhau một cái rồi cúi đầu ăn cơm.

Lâm Tiểu Trúc bất đắc dĩ nhìn ba miếng thịt gà trong chén lại nhìn Viên Thiên Dã và Thẩm Tử Dực, thở dài.

“không thích ăn sao ? không thích thì cho ta đi” Viên Thiên Dã nghe nàng thở dài, nghiêng người, gắp hết ba miếng thịt gà vào chén hắn”

Lâm Tiểu Trúc còn chưa kịp thoải mái đã thấy một đôi đũa gắp khổ qua bỏ vào chén nào, Thẩm Tử Dực nói” ngươi thích món này phải không? vậy ăn nhiều một chút”

“Sau này. . . ta vẫn ăn chung với Viên Thập bọn họ đi' Lâm Tiểu Trúc bất đắc dĩ nói.

“Quên đi” Thẩm Tử Dực gắp lại mấy miếng khổ qua” vậy ngươi thích ăn gì thì tự gắp đi, chúng ta không làm phiền nữa”

Viên Thập vội vàng đi vào” Vương gia, hình như trời sắp mưa, đi nửa canh giờ nữa là tới độ khẩu, qua khỏi đó là Chu gia trấn. Người xem ở lại đây nghĩ đêm hay là dầm mưa đến Chu gia trấn?”

Viên Thiên Dã suy tư một lát, nhìn Thẩm Tử Dực hỏi” chúng ta cũng không vội, ở lại đây nghỉ tạm một đêm, ngày mai đi được không?”

Thẩm Tử Dực lại ngại nơi này ở không thoải mái, sạch sẽ, nhìn trời nói” bây giờ có gió, sẽ không mưa ngay đâu, vẫn nên đến Chu gia trấn đi”

“Tiểu Trúc ngươi cảm thấy thế nào?” Viên Thiên Dã quay sang hỏi Lâm Tiểu Trúc.

“Ta?” Lâm Tiểu Trúc sửng sốt, nàng không ngờ Viên Thiên Dã lại hỏi ý kiến của mình, đưa mắt nhìn hắn, mỉm cười đáp” ta không quen tình hình ở đây, các ngươi cứ làm chủ đi”

Viên Thiên Dã gật đầu, quay đầu nói với Viên Thập” mọi người ăn cơm nhanh một chút, cố gắng đến Chu gia trấn trước khi trời mưa”

“Dạ” Viên Thập liếc mắt nhìn Thẩm Tử Dực, xoay người đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.