Tại sao Công ty AOMI đột nhiên liền nguyện ý đại diện cho LENKA vậy?
Lý do thật ra thì rất đơn giản, bởi vì một vị nhân viên cấp cao của Công ty AOMI chính tai nghe nói Tập đoàn Nghiêm thị muốn tiến quân vào lĩnh
vực mỹ phẩm này, mà cố ý muốn dùng mặt hàng chủ lực để làm nền tảng mà
đó lại là LENKA, là sản phẩm mà công ty AOMI vẫn do dự không quyết.
Nếu như công ty LENKA biết Tập đoàn Nghiêm thị có ý định muốn hợp tác
với bọn họ, vậy thì sẽ không tìm công ty AOMI. Nhãn hiệu mà ngay cả
Nghiêm Túc cũng cảm thấy có tiềm lực, bọn họ không có lí do gì cự tuyệt, cho nên thứ hai Hội đồng quản trị mở xong, Công ty AOMI liền quyết định chính thức cùng LENKA ký hợp đồng, làm đại diện LENKA độc quyền tiêu
thụ tại Trung Quốc.
Bình An cảm giác ngày nghỉ đông này mình sẽ rất bận, cửa hàng mới của cô đã bắt đầu trùng tu, nhưng cô đối với việc tư vấn thẩm mỹ cũng không
rành lắm, cho nên Trình Vận muốn cô thừa dịp hiện tại có thời gian nghỉ, mỗi ngày rút ra nửa ngày đến gian thẩm mỹ dưới lầu của Công ty AOMI để
học tập các loại kiến thức cơ bản về chăm sóc da, cũng không cần học quá cặn kẽ, chỉ cần biết đại khái là được rồi.
Quyền đại lý LENKA ở trong nước là do Trình Vận phụ trách, Bình An không lo lắng cửa hiệu của mình không cách nào gia nhập liên minh LENKA, cô
chỉ cần chuẩn bị tiền, cùng bản kế hoạch cô dự tính sẵn lúc trước sửa
lại cho hoàn thiện, sau đó thừa dịp nghỉ đông này có thời gian, cô tới
chỗ của Trình Vận học tập một chút kiến thức bảo dưỡng da. Mình cũng
không thể không mở ra cửa hiệu chuyên kinh doanh mỹ phẩm mà lại không có chút kiến thức nào về dưỡng da được.
Bình An cùng Trình Vận hẹn chiều nay hai giờ gặp mặt, sau đó trở về
phòng đi rửa mặt, đổi một bộ quần áo thoải mái mềm mại, lúc xuống lầu,
dì Liên nói cho cô biết, ba mới vừa gọi điện thoại về nhà cho cô, hỏi cô trở lại chưa.
Điện thoại di động của cô không mang ở trên người, có hai cuộc gọi nhỡ đều là ba gọi.
Cô gọi lại, là Lê Thiên Thần nghe điện thoại.
Quan hệ của cô và Lê Thiên Thần lúc này dường như trở nên rất cứng ngắc, Bình An làm sao cũng gọi không ra một câu anh Thiên Thần, “Tôi tìm ba tôi.”
”Đổng Sự Trưởng mới vừa đi vào họp, tối nay có thể gặp khách hàng đặc
biệt, có lẽ không về sớm đâu.” Lê Thiên Thần dịu dàng trả lời, vốn là
còn chưa có tìm ra biện pháp gì khiến Bình An yêu mình lần nữa, hôm nay
lại cùng Đỗ Hiểu Mị xảy ra quan hệ, trong lòng anh ta rất bối rối, thái
độ đối đãi với Bình An càng ngày càng cẩn thận.
”A, biết rồi.” Bình An nhàn nhạt đáp lời, ngắt điện thoại.
Lê Thiên Thần khép lại nắp điện thoại di động, nhẹ nhàng than một tiếng, mắt đầy chán nản, anh ta không có kinh nghiệm đuổi theo cô gái trẻ, đối với Bình An, anh ta đã không biết nên làm sao bây giờ.
Không có cho phép tự mình nghĩ quá nhiều, Lê Thiên Thần lần nữa đi vào
phòng làm việc của Phương Hữu Lợi, bên trong công ty còn có một gian
phòng họp đặc biệt, Phương Hữu Lợi cùng Nghiêm Túc hai người đang ở bên
trong thương lượng về hạng mục Phượng Hoàng thành.
Anh ta không nghĩ tới Phương Hữu Lợi lại vẫn nguyện ý mạo hiểm, về sau cơ hội phải tiếp xúc với Nghiêm Túc còn rất nhiều.
*********
Ăn xong cơm tối xong, Bình An ở vườn hoa gần đó chạy một vòng, về đến
nhà, cầm phải máy vi tính xách tay ngồi vào trên ghế sa lon mềm mại rộng rãi, gõ bản kế hoạch của cô.
Cô bước đầu tiên là phải đem cửa hàng ở trường học kinh doanh thành
công, cô muốn chứng minh mình, không phải chỉ có thể dựa vào ba mới có
thể sống, trước khi cô chính thức tiến vào Phương thị, cô nhất định phải gây ấn tượng tốt, nếu không cho dù vào Phương thị, cô cũng chỉ là một
bình hoa, còn là một bình hoa không đủ tiêu chuẩn.
Bất tri bất giác đã đến chín giờ, bên ngoài hạ xuống mưa phùn lất phất,
sắp gần mùa xuân, khí trời cũng bắt đầu thay đổi trở nên ẩm ướt, Bình An vô cùng ghét trời mưa mùa đông, cái loại rét lạnh đó là rót vào trong
xương.
Thể chất của cô là sợ lạnh.
Đem bản kế hoạch save lại, đóng laptop, đem nhiệt độ phòng khách chỉnh
cao cao một chút, đứng dậy đi vào phòng bếp pha một bình trà nóng.
Ba còn chưa trở lại, không biết tối nay có thể lại uống rượu hay không. Nghĩ đến sức khỏe thân thể của ba, tâm Bình An co rút đau đớn một chút, mấy ngày nay phải tìm thời gian bồi ba đến bệnh viện làm một cái kiểm
tra toàn thân mới được, cô nhất định phải để ba khỏe mạnh, bởi vì mệt
nhọc quá độ mà dẫn đến bệnh tim, hoàn toàn là có thể tránh khỏi.
Cô đã có cơ hội làm lại một lần, làm sao còn có thể trơ mắt nhìn thân
thể ba trở nên kém? Trừ việc phải chú ý thân thể của ba, cô còn phải
giúp ông giảm bớt áp lực công việc.
Đang suy nghĩ, bên ngoài liền truyền đến tiếng mở cửa.
Cô để ly xuống đi ra, thấy Phương Hữu Lợi đang đổi dép.
”Ba!” Bình An cười nghênh đón, nhận lấy Âu phục trên cánh tay Phương Hữu Lợi, ngửi thấy trên người ông có mùi rượu nhàn nhạt, cái miệng nhỏ nhắn không khỏi vểnh lên, “Ba, ba lại uống rượu.”
”Uống chút thôi.” Phương Hữu Lợi cười nói, vuốt vuốt đỉnh đầu Bình An,“Mấy ngày nay có luồng không khí lạnh, con đừng đi ra ngoài.”
”Ba đi tắm đi, con nấu chén cháo trắng cho ba.” Bình An cười hì hì nói.
Hôm nay dì Liên không có ở đây, cơm tối đều là Bình An tự mình làm.
”Con có thể nấu cháo sao?” Phương Hữu Lợi kinh ngạc hỏi.
”Ba chớ xem thường con nha, lập tức sẽ biết ngay.” Bình An cười nói.
”Được.” Phương Hữu Lợi cười gật đầu, đi lên lầu.
Cô làm sao không biết nấu cháo? Vì lấy lòng Lê Thiên Thần, ban đầu cô đã học nấu nướng nửa năm, rửa tay nấu canh cho anh ta cũng đã rất nhiều
năm, tài nấu nướng không tính là đứng đầu, nhưng cũng không tính là kém.
Vo gạo bỏ vào nồi, chỉnh độ lửa vừa đủ, khi cháo vừa chin, cô đập trứng
gà bỏ vào trong cháo, nấu thêm một lát, mới thả một chút muối, trong
chốc lát, mùi thơm của cháo cùng trứng gà quyện chung vào nhau.
Lúc Phương Hữu Lợi xuống, ngửi được mùi thơm, còn có chút kinh ngạc, “Không nghĩ tới con thật là có bản lãnh.”
Bình An múc thêm chén cháo nữa cho Phương Hữu Lợi, “Ba à, bản lãnh của con còn nhiều lắm, về sau ba sẽ biết.”
”Ba chờ.” Phương Hữu Lợi uống một hớp hoa cháo, cảm thấy kinh ngạc, không nghĩ tới mùi vị thật đúng là không tệ.
”Đúng rồi, ba à, lần cuối ba đến bệnh viện kiểm tra thân thể là khi nào?” Bình An cũng tự múc một chén, cười hỏi Phương Hữu Lợi.
”Nửa năm trước, thân thể ba vô cùng cường tráng.” Phương Hữu Lợi nhíu
mày suy nghĩ một chút, ông rất chú ý tập thể dục, cho nên đối với thân
thể của mình rất tự tin.
”Mấy ngày nữa chúng ta làm kiểm tra tổng quát toàn thân nhé?” Bình An giống như lơ đãng hỏi.
Phương Hữu Lợi nhìn về phía Bình An, đáy mắt nhiều mấy phần lo lắng, “Bình An, thân thể của con không sao chứ?”
”Không sao ạ, chỉ là con nhớ cũng đã lâu rồi con cũng chưa có đi kiểm
tra sức khỏe, ba đi với con có được hay không?” Bình An làm nũng hỏi.
”Được, hai ngày nữa ba sẽ sắp xếp thời gian, chúng ta cùng đi.” Phương
Hữu Lợi làm sao sẽ cự tuyệt Bình An, mặc kệ bận rộn bao nhiêu cũng sẽ
nặn ra thời gian.
Bình An ngọt ngào nở nụ cười. Phương Hữu Lợi tựa như nhớ tới cái gì,
ngẩng đầu nói với Bình An, “Lễ mừng năm mới năm nay chúng ta về Thành
phố J đón năm mới, bác trai con nói nhớ con.”
”A, vâng ạ!” Trong lòng Bình An ngẩn ra, chần chờ một chút mới gật đầu.
Thành phố J là nhà cũ của ba, số lần cô cùng ba trở về cũng không vượt
qua năm lần, bác trai cùng bác gái trong ấn tượng...... Dường như không
dễ ở chung.
Cô nhớ kiếp trước cũng là năm nay trở về Thành phố J, còn giống như xảy ra chuyện không vui.
Là bác trai muốn ba đem anh họ Phương Húc điều đến Tổng Công Ty, muốn
tương lai ba đem Phương thị giao cho anh họ xử lý, ba không đồng ý, cùng bác trai tan rã trong không vui......