Vốn chuyện như vậy hắn có thể cứu, nhưng cũng phải cân nhắc lại. Những người này vốn hay qua lại với Trương Nguyên. Trương Nguyên rõ ràng là muốn kéo cả đám xuống nước, trực tiếp kéo vào Huyết tộc.
Có những người này, sau này Huyết tộc muốn làm chuyện gì ở Hoa Hạ, tuyệt đối sẽ rất tiện. Ví dụ như chuyện lần này, nếu không có bảy gia tộc cự đầu cùng nhau làm, ai cũng không dám nhúng tay. Nhưng một khi có bảy người cùng tham gia, những chuyện tưởng chừng như không thực hiện được sẽ thực hiện được. Hơn nữa, tỷ lệ thành công ít nhất cũng phải hơn bảy phần.
Rõ ràng, Trương Nguyên ra tay không hề lưu thủ. Bây giờ gien trong cơ thể đã bắt đầu biến dị. Theo tình huống trước mắt, tuyệt đối là không thể nghịch chuyển. Tuy nói có thể khống chế, nhưng cũng không phải một mình Giang Khương và thời gian ngắn là có thể làm được.
Cho nên, Giang Khương cũng chỉ đồng tình một chút. Hơn nữa hắn còn phải dựa vào những người này để Trương Nguyên tiếp tục khuếch trương đến mức lớn nhất.
- Xin lỗi, tình huống này, tôi thật sự bất lực.
Giang Khương lắc đầu nói.
Thấy Giang Khương lắc đầu, sắc mặt Khương Dương liền biến đổi. Hắn liếc mắt một cái là có thể nhìn ra được tình huống của mọi người. Muốn nói không có biện pháp, Khương Dương thật sự không tin, lại càng không muốn tin.
- Nguyên thiếu, tôi biết chúng tôi không thể trả được cái giá như lão gia tử nhà tôi đã trả, nhưng trong tay chúng tôi cũng có chút tiền.
Khương Dương nhìn chằm chằm Giang Khương, sợ hắn không đồng ý:
- Cho dù tiền không đủ, trong tay chúng tôi ở Tứ Cửu Thành này cũng có được cổ phần. Nếu Nguyên thiếu cảm thấy hứng thú, chúng tôi cũng có thể chuyển cho anh.
Những người bên cạnh nghe Khương Dương nói, tất cả đều gật đầu.
- Nguyên thiếu, chỉ cần anh đồng ý giúp đỡ, mấy ngàn vạn là không thành vấn đề.
- Đúng đúng, trong tay tôi cũng có cổ phần của một số doanh nghiệp, thu vào cũng không tệ lắm. Chỉ cần Giang thiếu gật đầu, tất cả đều cho anh.
Thấy đám đại thiếu nhao nhao lên như vậy, mặc dù Giang Khương có chút tâm động nhưng vẫn cố lắc đầu. Tiền quả thật rất mê người, nhưng điểm vẫn quan trọng hơn. Có điểm thì mới nâng cao được thực lực của mình.
Theo tình huống trước mắt, sức mạnh bản thân quan trọng hơn. Người có mâu thuẫn càng lúc càng nhiều. Nếu thực lực bản thân không mạnh, đến lúc đó gặp xui xẻo rồi, có nhiều tiền thì có ích lợi gì.
Tiễn đám đại thiếu đi, Giang Khương lại gọi điện thoại liên lạc với người của Cổ môn. Bây giờ đám đại thiếu đã đến bước đường cùng, chỉ có thể cúi đầu với Trương Nguyên.
Chỉ cần bọn họ cúi đầu, cho dù không có hắn tham dự, kế hoạch của Trương Nguyên cũng sẽ khởi động ngay. Đến lúc đó có thể nhìn thấy Trương Nguyên rốt cuộc muốn làm cái gì, rốt cuộc là môn phái nào của Huyết tộc và vào bao nhiêu người?
Và sau đó là những điểm tích lũy thơm ngon.
Trong lúc Giang Khương đang gọi điện thoại cho người của Cổ môn, Trương Nguyên cũng nhận được một báo cáo.
- Cái gì? Bọn họ đi tìm Giang Khương hỗ trợ? Bọn họ làm sao mà biết được?
Trương Nguyên tức giận nhìn thuộc hạ trước mặt:
- Tại sao bọn họ lại đi cầu cứu Giang Khương?
- Nguyên thiếu, chúng tôi cũng không biết tại sao bọn họ lại biết được.
Thấy vẻ mặt giận dữ của Trương Nguyên, gã thuộc hạ vội vàng thấp giọng đáp.
Trương Nguyên thở hổn hển hai hơi, lúc này mới ổn định tâm trạng, phất tay bảo thuộc hạ lui ra ngoài, sắc mặt biến ảo. Trước kia y hoàn toàn không cảm thấy Giang Khương là một sự uy hiếp. Không gia nhập, quan hệ cũng không lớn. Nhưng bây giờ bọn họ lại đi tìm Giang Khương hỗ trợ, Giang Khương nhất định sẽ phát hiện sự dị thường. Vì thế sẽ trở nên cảnh giác.
Với năng lực của Giang Khương, chuyện mà hắn cảnh giác, rất có khả năng sẽ mang đến phiền phức. Sau khi suy nghĩ, Trương Nguyên lạnh giọng nói:
- Giang Khương, đây chính là do vận khí của mày không tốt.