Trước kia đi theo sư phụ tập võ, đã từng quen biết sát thủ của Ám Ảnh các, cho nên hẳn liếc mắt một cái liền nhận ra, người trước mắt người này chính là đến từ Ám Ảnh các.
Người tới chính là Liễu Yên Nhi.
Chỉ có điều toàn thân cô mặc trang phục dạ hành màu đen, trên mặt cũng đeo mặt nạ, cho nên không có ai nhận ra thân phận chân thật của cô.
Liễu Yên Nhi không để ý đến Trần An, mà là liếc nhìn Cố An Kỳ, hạ giọng nói ra: "Gả cho một tên thái giám có cái gì mà đắc ý chứ."
Lời này vừa ra, sắc mặt mọi người Trần gia lập tức đại biến.
Chuyện của Trần Tử ngang là chuyện cấm kị của Trần gia, không ai dám nhắc đến, hiện tại lại bị Liễu Yên Nhi này nói huych toẹt ra như vậy, làm sao có thể không hoảng sợ chứ?
Nhất là Trần Bình, dường như đã đoán được cái gì, nhìn chäm chằm vào Liễu Yên Nhi phẫn nộ nói ra: "Chuyện xảy ra với Tử Ngang vào nửa năm trước có phải là cô làm hay không?"
"Chúc mừng, ông đoán đúng thừa nhận.
Liễu Yên Nhi trực tiếp
Vụt!
Lửa giận Trần Bình trong lòng, lập tức bùng lên phừng phực.
Thì ra người trước mắt này chính là người làm con của ông mất đi tư cách làm đàn ông!
Trong nửa năm này, Trần Bình không có ngày nào là không muốn tìm được tên hung thủ đáng chết này, thế nhưng có cố gắng như thế nào đi nữa cũng tốn công vô ích.
Không nghĩ tới.
Hôm nay.
Cô ta lại chủ động đưa tới cửa.
Trần Bình quát ầm lên: "Trần An, giết cô ta! Mau giết cô ta đi! Anh muốn đem thi thể của cô ta đưa đến trước mặt Tử Ngang, để thắng bé thỏa thích lăng nhục cô tal"