“Minh chủ cẩn thận!”
Mãng xà tiến lên tấn công Lạc Ly khiến cho các thành viên của Vũ Minh đều kinh ngạc.
Lạc Ly cũng giật mình, muốn bỏ kiếm rút lui nhưng đã quá muộn. Cô chỉ kịp thấy cái miệng rắn hung dữ đầy mùi hôi thối kia sắp cắn vào vai mình.
Tuy nhiên vào đúng lúc này.
Ẩm!
Đột nhiên có cái gì đó giống như sấm sét trên trời giáng xuống đánh trúng đầu con mãng xà, ngọn lửa xanh đốt cháy nó nhảy múa trong không trung.
“Đây là ngọn lửa gì vậy?
A!!!”
Xà Hạt lão nhân hợp nhất với con mãng xà khổng lồ nên khi đầu của mãng xà bốc cháy thì đương nhiên Xà Hạt lão nhân cũng đau đớn không kém nhưng dù có lăn lộn như thế nào cũng không dập tắt được ngọn lửa xanh, chẳng mấy chốc con mãng xà đã hóa thành đống tro tàn rơi xuống vai Xà Hạt lão nhân.
Xà Hạt lão nhân cũng chỉ còn hơi tàn.
Các thành viên Vũ Minh cùng với Lạc Ly hoàn toàn chết lặng trước cảnh tượng này.
Chẳng lẽ là?
Vị thần nào giáng thế?
Mọi người ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, sau đó nhìn thấy cảnh tượng vĩnh viễn không thể quên.
Chỉ thấy một thanh niên đẹp trai tươi vui cưỡi trên con xe phi xuống vách núi dốc với tốc độ rất nhanh, cuối cùng dừng lại trước mặt bọn họ.
Cái quái gì vậy!
Lướt qua như một cơn gió!
Khóe mät mọi người không khỏi giật giật.
Tuy nhiên bọn họ còn chưa kịp phản ứng thì người thanh niên kia đột nhiên nhấc Lạc Ly lên, sau đó tiếp tục cưỡi con xe đạp lao về phía bên kia rừng rậm.