Tài xế chỉ tay về phía trước, chỉ thấy trươc mặt có một thanh niên đang cưỡi xe đạp, vượt lên chặn ngay giữa đứng.
"Hừ, thì ra là tên nhãi này, đâm chết nó đi!"
Hùng Nhật Huy liếc mắt nhìn lên một cái, nhận ra người đang chặn xe của bọn chúng là Lục Vân vừa mới gặp mặt thì lập tức cười lạnh một tiếng.
Vốn dĩ anh ta còn định chậm chút nữa hãy tìm Lục Vân tính sổ, nhưng không ngờ đối phương lại không đợi được nữa, chạy tới tìm đường chết, đương nhiên, Hùng Nhật Huy không thể phụ phần tâm ý này của Lục Vân rồi.
Vùu!
Sau khi tài xế nhận lệnh, lập tức đạp mạnh chân ga, chuẩn bị tăng tốc lao về phía trước.
Nhưng mà hẳn ta không ngờ được, người thanh niên kia chẳng những không né tránh, mà ngược lại còn chủ động đạp. xe lao về bên này.
Chẳng lế tên này thật sự muốn tìm đường chết?
Tài xế không nghĩ nhiều, hẳn ta chỉ cần làm theo mệnh lệnh của ông chủ là được rồi.
Tiếp tục tăng tốc!
Khoảng cách giữa cả hai càng ngày càng gần! Cuối cùng!
Ämmm!
Mãnh liệt đâm vào nhau.
"Chết rồi à!"
Hùng Nhật Huy bật thốt lên, thế nhưng chỉ một giây sau, anh ta hoảng sợ mở to hai mắt, chỉ thấy trên tấm kính xe của anh ta đã bị một bánh của chiếc xe đạp kia xuyên thẳng vào, toàn bộ chiếc xe đạp đậu trên nắp máy xe ô tô.
Quái lạ là, xe đạp bị va chạm dữ dội như vậy nhưng vẫn không biến dạng.
Còn bóng dáng của Lục Vân thì đột nhiên biến mất, không thấy đâu nữa.
Hùng Nhật Huy nhíu mày, nói với hai gã vệ sĩ: "Đi xuống xem một chút xem chuyện gì xảy ra."
Hai gã vệ sĩ xuống xe, ngay sau đó chỉ nghe thấy bang bang hai tiếng trầm vang, thân thể hai gã đó dán lên cửa sổ xe rồi trượt xuống.