"Không phải......
Chú Minh quay đầu nhìn Tê Minh một cái, sau đó mới tiếp tục nói: "Vị thần y kia, không chỉ là một thần y đơn giản, mà còn là một võ giả, thiếu gia... Không cẩn thận đắc tội hắn."
"Hừ, đã sớm biết thãng ranh con đó thành sự không có bại sự có thừa, lần này lại xung phong nhận việc đi Giang
Thành, rõ ràng không làm gì nên chuyện được mài"
Giọng nói uy nghiêm trong điện thoại dừng một chút, hỏi tiếp: "Vị thần y kia, cảnh giới gì?"
"Theo tôi đoán chừng, ít nhất là... Hóa cảnh!" "Tiên sư bà nhà nó chứ Tê Minh!"
Tê Thương Lan mảng to một tiếng sau đó cúp điện thoại, vội vàng sai người chạy tới Giang Thành.
Mà bên này, Tê Minh cũng nghe được cuộc trò chuyện của bọn họ, vốn đang khó chịu khi chú Minh dám báo cáo như vậy, nhưng khi nghe được hai chữ Hóa cảnh, anh ta hoàn toàn bị dọa mà choáng váng.
Hóa cảnh!
Tông sư!
Chân anh ta bị dọa đến mềm nhữn hết rồi này...!
Giọng Tê Minh run rẩy nói ra: "Rõ ràng... chú Minh, vừa rồi chú nói với ông nội, người kia là tông sư Hóa cảnh......"
Anh ta vẫn không thể nào không thể tin được, hy vọng có thể có may mẫn xuất hiện, thế nhưng là chú Minh lại vô cùng nghiêm túc mà gật nhẹ đầu.
"Tuy tôi cũng không muốn thừa nhận, nhưng tôi có thể khẳng định, đúng là như vậy."
Trong lòng chú Minh cũng khiếp sợ không ít hơn Tê Minh chút nào, nhất là trong khoảnh khắc đối mặt với Lục Vân vừa rồi, trái tim ông ta tựa như bị ai đó bóp chặt lấy.
Chỉ có tông sư Hóa cảnh, mới có lực uy hiếp đáng sợ như vậy.
Vừa nghĩ như thế, nỗi khiếp sợ trong lòng càng tăng lên kinh khủng.
Lục Vân mới bao nhiêu tuổi chứ? Cùng lắm là hơn hai mươi thôi...!
Mới hơn hai mươi mà đã đã đạt đến tu vi Hóa cảnh, đây là thiên phú đáng sợ cỡ nào chứ...!
Võ giả thiên tài đạt tới tu vi Hóa cảnh sớm nhất hiện giờ là một cô gái, ước chừng hai mươi hai tuổi, hiện tại cô ấy đã trở thành minh chủ Võ Minh khu Hoa Trung.
Vốn cho rằng người này đã đủ kinh khủng, ai ngờ hôm nay ông ta còn gặp được người làm mình chấn động hơn.