Khương gia.
Tiếng kêu gào tuyệt vọng không ngừng vang lên.
Những người xem xung quanh hả hê vẫn chưa giải tán, tất cả bọn họ đều đang chờ phán quyết của Vũ Minh dành cho Khương gia.
Tính toán thời gian, hẳn là đủ để các chấp pháp của Vũ Minh đi tới đi lui.
Tại sao mãi vẫn chưa thấy ra?
Mọi người đều nóng lòng muốn tận mắt chứng kiến sự diệt vong của Khương gia ở Kim Lăng. Đây nhất định là một thời khắc lịch sử có thể ghi vào sử sách về những biến cố của các thế gia ở Kim Lăng.
Cuối cùng, sau một lúc chờ đợi, một người đàn ông mặc trang phục hộ pháp của Vũ Minh đã đi ra.
Đây không phải là Dương hộ pháp sao? Mọi người đều tỏ vẻ khó hiểu.
Hai chấp pháp phụ trách bảo vệ Khương gia lập tức cung kính tiến lên nói: “Dương hộ pháp, bọn thuộc hạ được Hàn hộ pháp hạ lệnh để mắt tới Khương gia. Cho tới nay, chưa một ai trốn thoát được.”
Dương hộ pháp gật đầu, đi qua hai người chấp pháp đến trước mặt Khương Chính Hồng rồi hỏi: “Ông chính là Khương Chính Hồng phải không?”
“Vâng, hồi bẩm Hộ pháp đại nhân, tôi là Khương Chính Hồng” Khương Chính Hồng trả lời với giọng nói già nua run run, vẻ mặt cũng đầy sợ hãi.
Dương hộ pháp nhìn ông ấy đầy ẩn ý, nói: “Khương Chính Hồng, thay mặt cho Vũ Minh ở Đông Hải, tôi đến đây để thông báo kết quả của trận tỷ thí võ thuật này.
Công bố kết quả trận tỷ thí?
Bao gồm cả Khương Chính Hồng, mọi người đều sửng sốt.
Không phải nên đưa ra phán quyết tội của Khương gia sao, sao lại trở thành công bố kết quả trận tỷ thí rồi?