Mười châm! I
Đám người Nguyễn Ba đột nhiên trừng lớn hai mắt.
Bọn họ cũng giống Dư Hồng Văn trước kia, cho rằng Cửu Chuyển Hồi Dương Châm chỉ có chín châm, nhưng lúc này đây, Lâm Thanh Đàn đã châm tới châm thứ mười.
Châm này đã triệt để phá vỡ nhận thức của bọn họ.
Đồng thời cũng đục ra một vết nứt dài trên tư tưởng ngoan cố của bọn họ.
Thật chấn động!
Tuy nhiên biết rõ sẽ mặt nóng dán mông lạnh, nhưng Nguyễn Ba vẫn nhịn không được mà hỏi Dư Hồng Văn lần nữa: "Lão Dư, Cửu Chuyển Hồi Dương Châm này của ông, sao lại nhiều thêm một châm rồi? Chẳng lẽ đây là phiên bản bổ sung do ông sáng tạo ra?"
"Hừ!"
Dư Hồng Văn cười lạnh một tiếng, nói "Đâu chỉ nhiều ra một châm, bộ Cửu Chuyển Hồi Dương Châm này đã nhiều hơn chừng mười hai châm, những thứ này đều là sư phụ truyền thụ lại cho của tôi.
“Mười hai châm......
Mọi người lập tức bị mấy lời này làm chấn động thật mạnh, miệng há to, chậm chạp không cách nào. khép lại.
Dư Hồng Văn thấy bộ dạng này của bọn họ thì nội tâm sảng khoái không thôi, tiếp tục chế ngạo:
"Sư phụ tôi nắm giữ Kỳ Môn châm pháp, không chỉ dừng lại ở bộ Cửu Chuyển Hồi Dương Châm này, mà còn có Quỷ Môn Thất Khấu Thứ, Minh Vương Sinh Tử Châm...
Nếu không các người thử nghĩ đi, tại sao tôi đã một bó to tuổi rồi vẫn còn muốn chạy đến đây ngồi xem bệnh?
Tất cả là vì sư phụ của tôi đã từng nói, sẽ truyền thụ hết những châm pháp này cho tôi."
"Híz——"' Mọi người hít sâu một hơi. Quỷ Môn Thất Khấu Thứ, Minh Vương Sinh Tử Châm, mấy món này đều là những Kỳ Môn châm pháp gần như thất truyền đó...!
Làm sao Lâm cô nương trẻ tuổi như vậy có thể biết được điều đó?
Rốt cục cô ấy có lai lịch ra sao?
Thiệu Ngọc Thành lập tức như bị sét đánh, triệt để ngây người.
Trong đám người này, bất kể là phái Bổ Thổ, Lỗ Phong Bình, phái Ôn Bệnh, Ngô Đồng Khả, hay là phái Hỏa Thần, Trịnh Văn An, đều có sở trường là thuốc Trung y, nói về phương diện châm cứu cũng không hiểu biết nhiều.
Cho nên chỉ có ông ta mới biết được, khi những thứ Kỳ Môn châm pháp này xuất thế sẽ có ý nghĩa