“Ngươi lại dung hợp...”
Vẻ mặt Hồn Trường Thánh thay đổi ngay lập tức, đại khái đã đoán ra được cánh tay trái kia là như thế nào. Nó liều mạng muốn thu hồi U Hồn Quỷ Liên lại, nhưng Quỷ Liên đã được thả ra, chỉ có thể thu hồi hồn lực sau khi sức mạnh bên trong đóa hoa hoàn toàn bùng phát ra.
Hồn Trường Thánh biết xong rồi.
U Hồn Quỷ Liên vẫn dựa theo quỹ tích ban đầu mà đập vào người Hồn Vô Cực.
Đáng tiếc nó chưa vỡ ra được, vì lúc mấu chốt, Hồn Vô Cực đã đưa cánh tay. trái của nó ra, cản U Hồn Quỷ Liên lại.
Không chỉ ngăn cản, trên cánh tay còn tỏa ra ánh sáng đen trắng, trước khi sức mạnh trong U Hồn Quỷ Liên bộc phát ra, chợt hình thành một cái miệng há to, nuốt đóa hoa sen vào.
Ong!
Cơ thể Hồn Trường Thánh run lên kịch liệt, bóng dáng đen kịt ban đầu nháy mắt đã trong suốt, hơi thở uể oải hơn, không còn điên cưồng như trước.
Đóa hoa sen đen ngưng tụ toàn bộ hồn lực của nó, chỉ khi đóa hoa đó nổ tung rồi mới có thể thu hồi hồn ực về, đáng tiếc, đóa hoa chưa nổ đã bị cánh tay của
Hồn Vô Cực cắn nuốt.
Cũng có nghĩa là, hồn lực của Hồn Trường Thánh đã bị nuốt sạch, giống như ban nấy Hồn Vô Cực nuốt Hồn Nghiệp.
Ùng uc!
Hồn lực dao động trong cơ thể Hồn Vô Cực, trong nháy mắt đã tăng lên gấp ba, kinh khủng đến mức trong cơ thể của nó phát ra tiếng ầm ầm như sấm nổ.
Đây là tiếng sấm từ sâu trong linh hồn.