Tiếng hô cuồng nhiệt của người xem bị màng bảo vệ phản xạ lại càng đinh tai nhức óc.
Ventrue lúc nắm lúc thả kiếm ánh sáng do trường đấu cung cấp, lẳng lặng đứng tại chỗ, chờ trò chơi bắt đầu.
Trước đây anh ta đã từng chơi trò nay, cũng không cảm thấy thú vị cho lắm,
chỉ vì mỗi khi sinh mệnh được kích thích anh ta mới có cảm giác rằng
mình đang sống.
Lúc này đây, đột nhiên anh lại cảm nhận được áp lực không thể không thắng.
Quả nhiên làm người có trách nhiệm kiếm tiền nuôi gia đình cũng khá thú vị.
Tiếng trống khai chiến vang lên, Ventrue thả lỏng, chuyển động cổ tay vung kiếm lên.
Đã biết trong đội hì người địa phương da màu lục dáng người gầy yếu chiếm
đa số, sức chiến đấu cũng không mạnh lắm. Nhưng tổ đối địch, từ thân
hình đã chiếm thượng phong. Tiểu Tiểu thường nói dáng người Huyết tộc
thật cao lớn, nếu cô đứng trong đấu trường này, tin rằng cô sẽ không
nói như vậy.
Khẽ nâng đầu híp mắt nhìn nhìn người sao Hill cường
tráng giống như ngọn núi nhỏ trước mắt, cùng với đám người hành tinh
Sitter chân dài đầu gối gập lại mỏ nhọn giống như đà điểu đứng cạnh.
Ventrue âm thầm cân nhắc nên chờ hai phe chém giết xong hẵng ra tay, hay tốc chiến tốc thắng giải quyết bọn chúng…… Ai, máu đám Hill này dinh
dính, bắn lên quần áo có vẻ rất khó giặt…… Đúng rồi, đội ngũ này tên là
gì nhỉ?[ này!= =]
“Trước tiên trốn trong góc quan sát sức chiến đấu
quân địch là thói quen của ngài sao?” Tiếng Huyết tộc tiêu chuẩn đã lâu không nghe thấy đột nhiên từ phía sau truyền đến!
Ventrue kinh ngạc, thân hình hơi chấn động!
“Ngài cho rằng đánh lộn cũng giống như đánh giặc có thể trốn sau màn chậm rãi suy xét sao?” Giọng nói lười biếng hơi khiêu khích, người vừa đến tùy
tiện giơ lên hai ngón tay lên cực kỳ bất kính chào hỏi đức ngài thân
vương, sau đó điều chỉnh mặt nạ bảo vệ của mình một chút, cười lạnh
nói:“Nếu bên phe địch có cao thủ hạng nhất, e rằng ngài đã sớm bị xử lý
“.
“Assamite à….”. Khó trách có thể khiến mình hoàn toàn không chú ý
đến sự tồn tại của cậu ta…… Ventrue nhìn chằm chằm kẻ ngỗ nghịch đã mấy
tháng không gặp, thấp giọng nói:“Nơi này cũng không phải là chỗ quý tộc
biển cát nên xuất hiện”.
Đồng chí Thất cười lạnh không trả lời, chỉ
đột nhiên ra tay! Ánh đao lướt qua chỗ Ventrue vừa đứng, nháy mắt đã
chém chiếc bóng thành bốn năm mảnh!
“Ngài ở đây, nghĩa là cô ấy cũng vậy?”
Qúy ngài trộm cướp uyển chuyển nhảy lên né tránh thanh kiếm sắc bén của
Ventrue từ sau lưng ập đến! Đứng một chân trên cây trụ giữa sân, hơi đăm chiêu nói:“Ừm…… Quy tắc của đấu trường là người thắng có quyền ưu tiên
được lựa chọn vật sở hữu của kẻ chiến bại. Nói như vậy, nếu tôi giết
ngài ngay tại đây, cô ấy có thể thuộc về tôi ?”
Đường kiếm thứ hai
của ngài thân vương hung hãn từ trên đầu chém xuống! Va chạm với đao của Thất tạo ra một chuỗi tia lửa kịch liệt! Ventrue vận sức vào cánh tay
trực tiếp hất Thất xuống trụ!
“Như vậy không phải rất không công bằng sao?” Ventrue thay thế đối phương đứng trên trụ, lười biếng lắc lắc
thanh kiếm,“Nếu tôi giết cậu ở đây, thì chả có thứ gì khá khẩm để
lấy…..”.
Qúy ngài trộm cướp bị sỉ nhục hừ lạnh một tiếng nhảy vọt lên!
Nháy mắt, hai người đã lăn xả vào nhau!
Tuy rằng người trên sao Severse đã xem vô số cuộc vật lộn, lại hiếm có dịp
chiêm ngưỡng cuộc quyết đấu đỉnh cao bằng vận tốc ánh sáng như vậy! Sau
vài phút yên lặng tĩnh mịch tiếng hoan hô cơ hồ lật tung màng bảo vệ
trên nóc đấu trường! Ngay cả tiếng bình luận than thở cũng mất hút trong tiếng reo hò, không thể nhận ra……
“Là ngài tự mình tới tham gia, nếu tôi giết ngài, cũng đừng trách tôi…..”. Thanh đao sắc bén của Assamite
xẹt qua cổ Ventrue cắm thật mạnh xuống sàn đấu!“Chờ cô ấy sinh đứa bé ra rất phiền toái, không bằng hiện tại để tôi tiếp thu toàn bộ luôn nhé!”
Đức ngài thân vương rơi vào thế yếu đột nhiên nhấc chân đá văng đối phương
ra, xoay người vung kiếm tạo thành một đường cong sắc lạnh trong không
khí! Mũi kiếm cắt qua gò mà Thất mang theo những giọt máu li ti ngăn
cách hai người…… Ventrue mỉm cười:“Như cậu mong muốn, khế ước hủy bỏ”.
Bị rơi vào bẫy của chính khách nham hiểm, quý ngài trộm cướp hừ lạnh một
tiếng, nâng tay lau vết máu trên má, vết thương nhỏ xíu nháy mắt đã khôi phục…..”.Khỏi phải làm trò! Cho tới bây giờ tôi cũng không trông cậy
ngài sẽ tuân thủ lời hứa, chỉ có Nhất mới có thể tin tưởng người như
ngài!”
“Đừng nói vậy chứ~” Ngài thân vương vô sỉ ôm kiếm nhíu
mày,“Tôi cũng không nghĩ tới sẽ có một ngày bội ước. Lúc ký kết khế ước
tôi chỉ muốn làm một người chồng tốt mà thôi, chính là không ngờ hiện
tại tôi bỗng nhiên còn muốn làm một người cha tốt ~”
Quý ngài trộm cướp nghiến răng nghiến lợi……
Trong cuộc chiến sinh tử, hai người lại nói chuyện phiếm như bàn việc nhà,
rốt cuộc cũng khiến những đồng đội đang liều mạng vật lộn vô cùng bất
mãn!
Một quả chùy kim loại khổng lồ nện giữa hai người! Khiến bụi đất bốc lên mù mịt……
“Hai tên khốn kiếp này CMN đang làm gì?!”
“Nơi này không phải tiệc trà của đám đàn bà đâu nhé!”
“Những kẻ không đến liều mạng thì cút ra ngoài cho tao!”
“Mẹ nó! Hai người các ngươi rốt cuộc CMN tới đây làm gì!?”
Ventrue:“Kiếm chút lộ phí”.
Thất:“Giết thời gian”.
Mọi người tức giận đến xuất huyết não:“Giết bọn chúng đi…..”.“Giết bọn chúng!”“Khốn kiếp! Chém chết bọn chúng!”
Bình luận viên trong đấu trường cực kỳ phấn khởi:“Ồ! Trên đấu trường đã xuất hiện sự nghịch chuyển kinh người! Các thành viên hai đội lại quyết định không đánh nhau nữa lại hợp tác vây công hai sinh vật hình người trong
đội! Hai người vốn đang đối địch lại bỗng nhiên bắt đầu liên thủ! Lực
công kích thật mạnh! Bọn họ là loại người gì vậy!? Trên đấu trường đã
xảy ra chuyện gì? Ai có thể nói cho chúng tôi biết rốt cuộc đã xảy ra
chuyện gì không?! Chẳng lẽ đây là một kiểu chiến lược sao?@#%¥…..”.
Trên màn hình lớn trong đấu trường:“Leng keng! Quảng cáo đầu tiên của ngày
hôm nay, tại đấu trường số ba phía Đông sắp có cuộc quyết đấu giữa người và thú, xin mời những khán giả cảm thấy hứng thú dời gót qua lối đi
chuyên dụng sau khán đài F4, 500 vé đầu tiên ưu đãi đặc biệt 35%! Số
lượng có hạn, tới trước được trước! Leng keng! Quảng cáo đầu tiên của
ngày hôm nay…..”.
…………………………
Tại đầu kia của lối đi chuyên dụng sau khán đài F4.
Đấu trường số ba.
Người – thú quyết đấu.
Đồng chí Cao Đại Bàn sắp mất mạng nhỏ.
“Thưa các quý ông quý bà! Các ngài song tính và vô tính vô cùng tôn quý! Hoan nghênh quang lâm đến tiết mục hiện trường đặc biệt tại đấu trường lớn
thứ nhì trong thành chúng tôi! Đêm nay chúng tôi xin dâng lên cho chư vị ba màn biểu diễn người – thú quyết đấu đầy phấn khích! Con rồng to lớn
giữa sân chính là “Long thú” nổi tiếng đến từ hành tinh Dragon trong vũ
trụ! Làn da chúng không thể đâm thủng! Sừng chúng có thể xuyên thủng
những vật liệu cứng rắn nhất! Móng nhọn của chúng có thể xé rách đấu sĩ
ưu tú nhất trong nháy mắt! Đối thủ của chúng có thể sống sót không? Hoặc là đêm nay sẽ có một màn chém giết khủng bố đầy máu tanh? Khiến cho
chúng ta mỏi mắt mong chờ! Hãy xem sinh vật những hình người thân hình
nhỏ nhắn sẽ trình diễn như thế nào để đột phá cực hạn!”
Lời bình luận kích động khiến toàn trường sôi sùng sục! Cánh cửa điện tử mỏng manh
ngăn cản những lời bộc bạch tàn nhẫn của người chủ trì, cùng với tiếng
rít gào khiến người ta sợ hãi của con quái thú đứng giữa sân, nó giẫm
chân tại chỗ rầm rầm khiến bụi đất bốc lên mù mịt……
Sinh vật hình
người da xanh đầu tiên mới lên sàn vài phút đã bị xé thành hai nửa! Nội
tạng và máu tươi nhuộm đỏ nền đất đấu trường …… Trên răng nanh của con
rồng còn dính nửa cánh tay của người nọ, nó cúi đầu cắn xé thi thể, hơi
thở tanh hôi phì ra từ lỗ mũi cơ hồ chui qua cửa sập điện tử phun lên
mặt Cao Đại Bàn……
Bạn học Cao Đại Bàn ngồi sau cánh cửa cuộn mình
thành một cục, hai mắt dại ra nhìn chằm những mảnh thi thể còn vương
trên răng rồng, vô tình lẩm bẩm cứu mạng cứu mạng cứu mạng……
Đồng bọn hình người có làn da màu lục đứng bên cạnh mất hết kiên nhẫn tát cô một cái thật mạnh để cô im lặng!
“Cứu mạng cái rắm! Mỗi đấu trường đều được cách ly độc lập! Người bên ngoài
căn bản không nghe thấy tiếng cô!” Cô gái dân Severse bản xứ có làn da
màu xanh lục và sừng trên trán kia chống nạnh bực bội quát mắng!“Còn hơi sức cầu xin người khác không bằng ngẫm lại xem làm sao xử lý con bò sát xấu xí bên ngoài!”
Cao Đại Bàn ôm mặt ngơ ngác nhìn đối phương căm giận đá một cước lên vách tường, dùng tiếng địa phương mắng huyên thuyên……
Nhân viên đấu trường đứng bên cạnh trông coi các cô thò đầu qua hét lớn:“ Ba phút sau người tiếp theo bắt đầu! Trong hai người ai lên trước?!”
Cao Đại Bàn lập tức điên cuồng lắc đầu,“Tôi không đi tôi không đi tôi kiên quyết không đi!”
Cô gái da xanh dùng tay hất Cao Đại Bàn qua một bên, vung cánh tay tích cực tranh giành:“Tôi đi! Tôi đi! Tôi muốn lên trước!”
Cao Đại Bàn kinh dị mở to hai mắt nhìn cô ta:“Cô điên rồi? Giành đi chịu chết sao?!”
Quay đầu lạnh lùng liếc cô một cái, cô gái da xanh cười nhạo:“Đừng có ngu
như vậy, con rồng này đã bị thương, hiện tại đúng là cơ hội tốt nhất.
Nếu như bị cô giành giết trước, tôi biết đi đâu kiếm tiền cơm tuần sau?” Sờ sờ con dao găm trong giày, mặt cô gái đầy sát khí,“Muốn giựt tiền
với tôi, cô còn thiếu mấy trăm năm đó!”
Cao Đại Bàn hoàn toàn không thể hiểu nổi,“Cô, cô rất mạnh sao?”
Cô gái khó hiểu nhìn cô:“Chuyện này thì liên quan gì đến mạnh hay không
mạnh? Dù sao cũng bị ép đi ra cho rồng ăn thịt thôi, đương nhiên phải cố gắng nghĩ cách giảm bớt tổn thất. Nếu tôi có thể giết nó thì vừa bảo
toàn mạng sống lại kiếm thêm một khoản thu nhập”.
“Nhưng, nhưng nếu
cô chết thì sao?” Cao Đại Bàn cảm thấy tư duy của mình và đối phương
giống như nằm trên hai đầu trục hoành và trục tung……
“Chết thì chết,
giống như kết quả ban đầu thôi, tôi cũng chả tổn thất gì”. Cô gái dùng
vẻ mặt nhìn kẻ đần liếc xéo Cao Đại Bàn,“Rốt cuộc cô muốn nói gì?”
Cao Đại Bàn nghẹn lời… Thật vậy sao? Sống chết trở nên tầm thường như ăn
cơm, chỉ cần còn sống phải nắm bắt tất cả cơ hội để kiếm tiền…… Quả
nhiên chỉ có người như vậy mới có thể sống sót trên loại tinh cầu này?
Hoặc là ngược lại, sở dĩ bọn họ tư duy như thế cũng chính vì hoàn cảnh
đưa đẩy mà ra?
Nhìn bóng cô gái từ cánh cửa thủy tinh đi vào, Cao Đại Bàn nhắm chặt mắt dùng sức lắc đầu! Hai tay vỗ vỗ mặt mình thật mạnh
để mau chóng tỉnh táo lại…… Kỳ thật cô gái Severse kia nói đúng, hiện
tại suy nghĩ những việc này không bằng mau mau ngẫm lại làm sao bảo tồn
mạng sống!
Vội vàng sờ soạng khắp người, Cao Đại Bàn buồn bực phát
hiện mình chả có thứ gì để làm vũ khí. Ngoại trừ máy phiên dịch cá nhân
đeo sau vành tai và máy khử mùi trên cổ tay, chỉ còn một cái túi con con chứa đồng tiền Assamite đưa cho và cái chìa khóa hòm thư…… Chẳng lẽ cô
sẽ dùng này cái túi tiền nhỏ bằng bàn tay này cù chết con rồng kia?
Kỳ thật, lẽ ra cô còn có một thanh kiếm laser có lực công kích cực mạnh
cùng một khẩu súng trùng kích Ventrue mua trên đường, nhưng đã bị tên
trộm tại hành tinh biến hình kia trộm đi cùng với mớ hành lý mất rồi.
Cao Đại Bàn suy sụp tinh thần……
Đang vùi đầu buồn bực, giữa sân đột nhiên bộc phát một trận tiếng trầm trồ
khen ngợi kịch liệt! Toàn bộ đấu trường đều chấn động ông ông cộng
hưởng……
Cao Đại Bàn kinh ngạc ngẩng đầu, chỉ thấy một con mắt của con rồng bị đâm thủng, máu thịt mơ hồ! Mà một chân cô gái kia thì đã gãy
lìa, lúc này hai bàn tay đầy máu đang nắm chặt dao gă tựa dưới chân rồng thở hổn hển…… Không, không nghĩ tới kia cô gái lại mạnh như thế…… Cao
Đại Bàn vội vàng bổ nhào tới trước cửa hô to “Cố lên”!
Chỉ cần cô gái xử lý con rồng này thì mình có thể sống sót. Tuy rằng ngày mai mình còn phải nghênh chiến với một con rồng mới, nhưng có thời gian một ngày,
Ventrue tuyệt đối có thể cứu cô ra! Còn tốt hơn chết tươi lúc này……
Cô gái da xanh ngã rất gần cửa, dường như nghe thấy tiếng Đại Bàn, kinh
ngạc liếc nhìn về phía này, giây tiếp theo đầu con quái vật liền như cái máy ủi hung hăng bổ xuống! Cô gái da xanh gầy gò nhất thời biến mất
trong đám bụi mù…… Cao Đại Bàn kinh hồn táng đảm toàn thân run lẩy bẩy!
Mà cô gái Severse kia lại ương ngạnh nhanh nhẹn ngoài dự kiến! Kéo lê cái
chân đứt lìa lăn một vòng qua bên cạnh, tránh đòn trí mạng……
Vừa mới
nãy, Cao Đại Bàn quá khẩn trương dùng sức nắm chặt chiếc túi nhỏ trong
tay! Lúc này mới ý thức được lòng bàn tay bị cấn đau. Cúi đầu xem xét,
lại bất ngờ phát hiện trong góc túi tiền vẫn còn một thiết bị nhỏ…… Mà
món đồ chơi này, khiến Cao Đại Bàn hy vọng tràn trề!
Con rồng bị
thương trong sàn đấu bởi vì quá đau đớn mà gầm gừ cuồng bạo! Công kích
lung tung, không cần suy nghĩ! Mất đi một con mắt cũng khiến động tác
của nó bớt chuẩn xác. Nhưng cô gái da xanh kia sau một hồi lăn lộn dường như đã cạn kiệt sức lực, động tác giãy dụa trốn tránh càng ngày càng
chậm chạp…… Cao Đại Bàn lập tức nhận ra đây là cơ hội tốt nhất để cô tự
cứu lấy mình, cũng là cơ hội cuối cùng.
Một khi cô gái kia chết đi, người tiếp theo lên sân khấu chính là cô.
Đến lúc đó không còn ai trợ giúp, mà con rồng cũng đã thích ứng với trạng thái một mắt, như vậy cô chỉ còn đường chết!
Phải vận dụng thời cơ, bởi vì nó không bao giờ quay lại lần nữa.
Cao Đại Bàn đột nhiên ấn lên nút mở cửa, vọt vào sàn đấu!
Khán giả liền phấn khởi hô vang! Tiếng hét kinh ngạc của bình luận viên át
đi tiếng gào bảo cô quay lại của nhân viên đấu trường…… Cao Đại Bàn lấy
tinh thần quyết đoán liều chết khi thi chạy 100m năm xưa vọt vào giữa
sàn đấu! Túm lấy cô gái da xanh không thể động đậy, định kéo cô thoát
khỏi hàm răng rồng chực chờ bổ xuống! Nhưng đến khi thật sự ra tay Cao
Đại Bàn mới đổ mồ hôi lạnh đầy người, phát hiện ra mình đã nghĩ mọi
chuyện quá đơn giản!
Thứ nhất, cô chạy quá chậm, lúc cô chạy đến đó, cú quật đầu tiên đã chấm dứt, cô gái đã ngất đi……
Tiếp theo, người Severse tuy rằng nhìn có vẻ rất gầy gò, nhưng không biết có phải vì cơ bắp săn chắc hay không, mà bọn họ lại rất nặng! Với sức cô
thì hoàn tôi lôi không nổi……
Xong rồi, kế hoạch đã thất bại ngay từ bước đầu tiên!
Quả nhiên mấy đoạn văn miêu tả cảnh thiếu nữ ác chiến với rồng trong tiểu thuyết đều là bịa chuyện ……
Đầu rồng lại vùn vụt quật đến, Cao Đại Bàn theo bản năng ôm lấy bụng cuộn
thành một cục rúc vào góc tường đấu trường…… Hơi thở của con ác thú thổi quần áo cô bay lên phần phật! Dội thẳng vào nền đất và vách tường, sau
đó ùa vào trong thân thể cô! Nhưng mà không phát sinh va chạm thật sự……
Cao Đại Bàn kinh ngạc mở một con mắt, phát hiện hóa ra đầu rồng quá lớn, mà cô lại quá nhỏ, khi cuộn mình trong góc, sàn đấu và vách tường hình
thành một góc chết! Khiến cho con rồng dù cố gắng thế nào, cũng không
thể tiến vào……
Cao Đại Bàn vừa muốn thở phào, lại đột nhiên bị một thứ gì đó ẩm ướt dinh dính lôi ra khỏi góc tường!
Nguy rồi! Quên mất đối phương có thể dùng đầu lưỡi !
Cao Đại Bàn ôm bụng ngã lăn ra ngoài, đầu gối khuỷu tay bị đập xuống đất
đau thấu xương đồng thời cũng không có cách nào dùng góc tường trốn
tránh nữa, chỉ có thể giãy dụa chạy trối chết giữa mấy ngón chân và đầu
của concác thú……
Lúc này ở đầu kia, cô gái Severse hôn mê đã dần dần hồi tỉnh……
Cao Đại Bàn đang chật vật trốn tránh vội vàng gào to về hướng cô gái da xanh:“Hấp dẫn sự chú ý của nó!”
Tiếng la vang lên lấn át tiếng hô hào phấn khởi của người xem……
“Thu hút sự chú ý của nó! Làm cho nó cúi thấp đầu xuống! Tôi có biện pháp xử lý nó!” Cô chỉ có thể liều mạng kêu hết lần này đến lần khác, sau đó
tiếng kêu lại mất hút trong tiếng la hét ồn ã……
Thể lực Cao Đại Bàn
cũng đã tiêu hao gần hết, từ khi mang thai tới nay cô rất ít khi vận
động kịch liệt, tuy rằng hiện tại bụng cũng chưa đến nỗi quá lớn, nhưng
ôm bụng lăn qua lăn lại trên mặt đất như vậy đã là cực hạn, nếu đối
phương còn không nghe thấy, hai ba phút sau cô sẽ hoàn toàn bất động,
sau đó bị rồng đạp tới chết……
Tự dưng chết dưới chân loại sinh vật
không có trí khôn này, đúng là uất nghẹn mà. Nếu Ventrue có ở đây, hoặc
cho cô một khẩu tên lửa, hiện tại cô sẽ không phải lăn lộn trên đất mà
đang đạp trên xác rồng, nghiên cứu thực đơn tối nay……
Đàn ông và vũ
khí, quả nhiên là trang bị giết người diệt khẩu mà người đi du lịch nên
chuẩn bị…… Nếu tay không đối mặt với thú, còn không biết ai là thực đơn
của ai.
Quả nhiên bắt đồ ăn và nấu đồ ăn là hai cảnh giới khác nhau xa lắc.
Nói cho cùng, phụ nữ vẫn là phái yếu……
Đồng chí Cao Đại Bàn vào giây phút sinh tử lại thất thần, còn chưa suy nghĩ
xong đồ án biện chứng về vấn đề bữa tối, đã bị tiếng hô hào ủng hộ của
khán giả bừng tỉnh!
Bên kia, cô gái Severse tưởng chừng đã hấp hối
lại đột nhiên nhảy lên, trong khoảnh khắc con rồng cúi đầu xuống liền
lấy dao cắm sâu vào hốc mắt nó! Con rồng kêu lên thảm thiết! Hất văng cô gái ra, giống như động vật bị gai đâm, đưa cái chân trước ngắn tũn lên
quơ quào, rên rĩ cọ sát lung tung trên mặt đất, ý đồ hất con dao kia
ra……
Nhìm chằm chằm vào tròng mắt bên kia đang lộ ra đầy sơ hở của
con rồng, Cao Đại Bàn không có thời gian nghĩ nhiều, đột nhiên chống tay đứng dậy, hung hăng xông đến!
Bạn học Cao Đại Bàn cảm thấy đây là
giây phút cô nhanh nhẹn nhất kể từ sau kỳ thi tốt nghiệp thể dục cấp
hai! Cô liều mạng duỗi dài tay ra, dùng hết sức lực ấn thiết bị tinh xảo kia vào trong mắt con quái thú! Kỳ thật sàn đấu quá hỗn loạn, Cao Đại
Bàn căn bản không thấy rõ mình đã ấn máy điều khiển vào đâu, nhưng may
mắn làm sao, cánh tay duỗi dài của cô vừa vặn đưa tới mắt, nơi mềm mại
nhất trên người con rồng, nếu là chỗ khác, có lớp da đầy vảy cứng kia
chống đỡ, với sức lực của Cao Đại Bàn e rằng không ấn vào nổi……
Ông trời lại thương tình cứu vớt con người cuối cùng.
Con rồng bị thương ngửa đầu lên thét dài! Cực kỳ phẫn nộ hung hãn táp về phía Cao Đại Bàn!
“Không được nhúc nhích –!!”
Tiếng thét the thé của cô gái loài người xuyên qua không khí truyền lệnh đến
máy điều khiển trong đồng tử con rồng! Thân thể khổng lồ của nó lập tức
khựng lại giống như bị ấn nút tắt!
Chuyển biến xảy ra bất thình lình như vậy làm cho cả đấu trường im lặng như tờ……
“Lui về phía sau!” Cao Đại Bàn ôm bụng ho khan, phủi phủi bụi đất trên
người,“Tiếp tục lui về phía sau! Khụ khụ…… Nằm úp sấp xuống! Nằm yên đó
không được nhúc nhích!”
Con quái thú nức nở từng bước một lui về phía sau, một mực thối lui đến nơi chi định mới chậm rãi thả lỏng bốn chân
gục đầu xuống, nằm úp sấp nằm bất động ……
Cả đấu trường ồ lên kinh ngạc……
Bình luận viên căng cổ họng điên cuồng hô lên “Không thể tin nổi!”“Kỳ
tích!”“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?! Xin mời xem băng quay chậm trên
màn hình lớn…..”.“Sinh vật nhỏ nhắn hình người này rốt cuộc đã dùng cái
gì tấn công con rồng?!”
Tiếng tranh luận kịch liệt và tiếng vỗ tay như thủy triều ập đến……
Cao Đại Bàn chỉ lo ôm bụng thấp giọng nguyền rủa:“Té đau quá…… Khốn kiếp!
Nếu xảy thai, bà đây sẽ đem mày ra làm Mãn Hán toàn tịch*!”
(Mãn Hán
Toàn Tịch, hay Tiệc triều đinh Hán Thanh, là một trong những đợt tiệc
lớn nhất được ghi chép ở Mãn Châu và lịch sử Trung Hoa. Đợt tiệc này bao gồm 108 món độc đáo từ nhà Thanh và văn hóa người Hán. Đợt tiệc này đã
được tổ chức trọn 3 ngày với 6 bữa tiệc.)
Đồng chí Đại Bàn run lẩy
bẩy trượt xuống, thở ra một hơi dài, cô thề lần này nếu có thể sống sót
nhất định phải cảm ơn Lanka và Thất.
Đúng vậy, thứ Cao Đại Bàn cắm vào trong mắt rồng, đúng là máy điều khiển rồng Lanka chế riêng cho cô lúc trước.
Chiếc máy điều khiển này ban đầu chỉ chế ra nhằm mục đích hỗ trợ cho con
người yếu ớt không đủ sức mạnh để khống chế rồng có cánh, chỉ cần ấn nó
vào trong thân thể con rồng, là có thể thông qua tín hiệu điện trực tiếp khống chế đầu óc đối phương. Lúc trước Cao Đại Bàn cũng dựa vào thiết
bị này để điều khiển Hoa Hoa , đương nhiên, sau khi thân thuộc với Hoa
Hoa rồi, máy điều khiển này liền có cũng được mà không có cũng không sao .
Sau đó trên đường Cao Đại Bàn chạy trốn, thiết bị này liền thất
lạc ở biển cát khi con rồng xám cô cưỡi bị giết. Cao Đại Bàn vốn đã quên món đồ chơi nhỏ này. Ai ngờ khi đồng chí Thất từ biển cát lò dò chạy
đến làm hậu vệ cho cô, lại đem trả cái máy điều khiển này =!
Tuy rằng Cao Đại Bàn không biết làm sao đối phương tìm được thứ này trong sa
mạc mù mịt, nhưng cô biết chắc chắn đối phương cảm thấy nó không đáng
tiền lại vô dụng nên mới gửi trả = =. Bởi vì những thứ đáng giá khác như đá quý này, vòng tay này, anh ta có chết cũng không chịu nhả ra……
Trong lúc mang thai Cao Đại Bàn căn bản không thể cưỡi rồng, lúc nhận lại cái máy cũng không biết dùng vào việc gì, nên tiện tay nhét vào túi, không
nghĩ tới, hôm nay vật ấy lại cứu mạng cô!
Quả nhiên trùng hợp sáng tạo ra kỳ tích, mà khoa học kỹ thuật thì ẩn chứa sức mạnh vô biên……
Dựa theo quy củ của đấu trường, người chiến thắng có thể sống sót, cũng nhận được một đống tiền thưởng.
Lúc này Cao Đại Bàn cũng chả cần tiền thưởng gì nữa, cô mình đầy bụi đất
trầy da tím đùi, hiện tại chỉ muốn được ôm anh xã nhà mình, trốn vào
trong lòng anh ta mà khóc lớn một phen……
Nhưng Cao Đại Bàn vừa đỡ
tường đứng lên, lại đột nhiên bị người bên cạnh hung hãn kéo xuống! Ngay sau đó con dao sắc bén liền đâm thẳng xuống ngực cô!
Biến cố như vậy không ai ngờ tới, Cao Đại Bàn gần như chỉ có thể trơ mắt nhìn mũi dao
chui vào trong thân thể mình! Quên cả việc kêu gào thảm thiết……
Cô
gái Severse ngồi trên người cô cực kỳ bình tĩnh, chỉ vì cánh tay quá mỏi run run mà đâm lệch nhát đầu tiên, cô gái rút dao ra, nhắm chuẩn vị trí liền dùng sức đâm lần thứ hai!
Thần thái đối phương thản nhiên như
thế, khiến Cao Đại Bàn cũng chẳng còn sức lực để hỏi một câu “Vì sao”……
Máu trào ra khỏi miệng, cảnh vật trước mắt dần dần mờ đi, trong hỗn loạn cô dường như thấy được gương mặt hoảng sợ của Ventrue, mơ hồ còn có quả cầu lửa Tiểu Chi phun ra, hơi nóng làm không khí bốn phía như vặn vẹo……
Nhát dao thứ hai giơ lên có đâm xuống hay không? Cao Đại Bàn không còn kịp biết……
Trước khi mất đi ý thức cô chỉ hiểu được một chuyện: