“Rena? Rena? C…chuyện gì xảy ra với Edgar vậy?!”_Ryo lắc lắc vai của nhỏ, cố kéo một con bé đã rơi vào trạng thái không trọng lực hoàn toàn như nhỏ về trái đất.
“Cậu ấy…..đang biến đổi….”_Nhỏ thì thào, nước mắt tiếp tục trào ra.
Ryo nhướng mày, Hima bắt đầu tỉnh lại và nhìn về phía khoảng không kinh hoàng phía trước và há hốc mồm. Không chỉ Hima, tất cả những phù thủy phe áo đỏ đều sững sờ khi thấy tiếng la hét vọng lên từ hàng ngũ kẻ địch. Tiếng la hét tuyệt vọng. Nhỏ lạnh lùng bên kia chiến tuyến, Edgar đã không còn là cậu ấy nữa. Ánh mắt hoang dại màu đỏ đó…..không thuộc về người con trai đó. Rena có thể thấy bóng đêm hình thành dưới chân Edgar, bóng tối của kinh hoàng và tuyệt vọng, không có chút ánh sáng. Bản chất ác quỷ đã lên điều khiển, không có gì có thể ngăn cản được. Cậu ấy cứ đơn giản là lao tới và cấu xé bất cứ kẻ nào cản đường. Máu đỏ chan hòa khắp nơi, tiếng cầu cứu pha lẫn với nụ cười man rợ của ác quỷ.
Những vệt máu đỏ thấm. Tiếng than khóc trong đau khổ. Sự kinh hoàng. Sự hủy diệt. Ác quỷ là thế! Chúng là loài vật đáng sợ, không chút tình cảm. Rena hiện nay hoàn toàn trống rỗng. Những sợi dây liên kết của nhỏ với thế giới gần như đã không còn. Nhỏ chỉ còn biết đứng nhìn người bạn thân nhất của mình hóa thân thành thứ đáng sợ và xấu xa nhất thế gian này. Gần như toàn bộ đội quân phù thủy áo đen đã bị tiêu diệt, chỉ bởi một mình Edgar. Duy còn lại tên núp sau bóng của con quạ đen to lớn. Hắn vẫn cố chấp, liên tục phóng ra những tia sáng màu đen vào Edgar nhưng hầu như không đòn tấn công nào của hắn động được đến cậu ấy.
Edgar lao tới, vung nắm đấm vào thẳng bên trong con quạ đó. Luồng năng lượng đen trào ra, hất mọi thứ ra khỏi đường đi của nó. Nhỏ và mọi người nhắm mắt lại, tiếng kêu thảm thiết cuối cùng của con quạ không lồ đó bị nuốt chửng bới tiếng cười man dại của ác quỷ.
“Edgar…..”_Hima gần như khóc ngất đi, đôi mắt cô ấy long lanh đầy thương cảm.
“Phải ngăn cậu ấy lại!!!”_Ryo dợm bước lên nhưng nhỏ ngăn lại.
“Không.”
“Rena?”
“Lần trước khi Edgar chuyển hóa thành ác quỷ, chị gái mình đã phải thiêu rụi một cánh rừng để bắt cậu ấy bình tĩnh trở lại. Cậu không thể làm gì được đâu.”_Nhỏ không hiểu sao mình lại tàn nhẫn như vậy. Con người với ánh mắt đỏ khát máu kia không còn là người con trai mà Rena nhớ nữa. Đó là một con quỷ.
“Nhưng nếu không làm gì cậu ấy sẽ hành hạ mình đến chết!!!”_Hima van xin.
Nhỏ nhẹ nhàng trao Hima cho Ryo, họ nhìn Rena một cách lo lắng. Nở một nụ cười trấn an thoáng qua, nhỏ đứng dậy và đi về phía Edgar….hay bất cứ thứ gì mà cậu ấy đã trở thành. Rena càng tiến gần, con người xa lạ đó càng lùi ra xa. Ánh mắt đỏ như máu đó nhìn nhỏ với vẻ ngạc nhiên. Khuôn mặt Edgar đầy sát khí, nó không còn là khuôn mặt mà nhỏ yêu thích nữa. TẠi sao đến giờ phút cuối người ta mới nhận thấy những điều quan trọng với mình nhất chứ? Cuộc đời liệu có bao giờ thật sự công bằng không?
“Ngươi.”_Rena lạnh lùng chỉ thẳng vào mặt Edgar. “Biến ngay khỏi cơ thể hôn phu của ta!!!!”
Nhỏ hét lên và dòng sông bùng nổ. Dòng nước cuộn xoáy dưới chân nhỏ, tạo thành một lốc xoáy bằng nước mà nhỏ là trung tâm. Tên ác quỷ lùi bước, vẻ ngạc nhiên được thay bằng một nụ cười mỉa mai. Nụ cười không thuộc về Edgar. Hắn không phải Edgar! Cậu ấy không bao giờ cười với nhỏ một cách xa lạ như vậy! Đó không phải cậu ấy!!! Rena vung tay, khối nước khổng lồ trào tới, mọi thứ rung chuyển trước sức nặng của khối nước khổng lồ. Nhỏ thở hắt. Dòng nước tan dần đi, và tên đó chỉ đơn giản là đưa hai tay lên đỡ. Chỗ đứng của hắn không hề di chuyển đến 1 milimet.
“Cô không thể đánh bại ta!! Cơ thể của thằng nhóc này đã có vật chủ mới!”_Giọng nói ồm ồm phát ra từ miệng Edgar. Đó là một giọng nói xa lạ.
“Cút ra khỏi người cậu ấy!!!!”_NHỏ lại hét lên, nước mắt lăn dài.
Một đợt nước nữa lại dâng lên, đập mạnh vào người tên đó. Nếu là người thường thì đã bị xé xác rồi. Tên ác quỷ chỉ đơn giản tiến lại gần hơn, từ từ, chậm rãi.
“Thôi nào. Đây là cơ thể của hôn phu cô ư? Chẳng phải cô đã đẩy hắn đến giới hạn sao? Cô chính là nguyên nhân cho sự trỗi dậy của ta!”
Rena thấy hắn đã nói trúng điểm yếu của nhỏ. Phải, nhỏ là người đã khiến cậu ấy ra thế này…..và nhỏ sẽ mang Edgar trở lại!!
“Ngươi có thể có cơ thể của Edgar….nhưng ngươi sẽ không bao giờ là cậu ấy!!!”_Nhỏ gằn giọng, một đợt nước nữa lại lao vào người tên đó.
“Vậy sao? Ta có thể đấy! Cô chỉ cần nhìn tôi với con mắt thoáng hơn thôi!”_Hắn ta cười khẩy.
Rena định tìm một câu nào đó thông minh để đối lại thì tên ác quỷ đã lao đến, đá nhỏ văng ra xa. Rena đập người vào một cột đá, cảm thấy máu đang rỉ ra từ khóe miệng mình.
“RENA!!!”_Hima hét lên, cô bạn cùng Ryo định chạy đến.
“Không! Mình sẽ lo chuyện này.”_Nhỏ gắng gượng, những phù thủy áo đỏ cũng có vẻ rất lo lắng.
“Cô không thể đánh bại tôi! Một ác quỷ nguyên bản.”_Kẻ xa lạ đó cười lớn, tiến lại gần phía nhỏ.
Rena gần như không còn sức mà chống cự khi tên đó nắm cổ áo nhỏ mà nâng lên như nâng một con búp bê rách. Đôi mắt đỏ như máu của hắn nhìn xoáy vào nhỏ. Đôi mắt không thuộc về Edgar. Đôi mắt của ác quỷ.
“Một khi ta đã đủ mạnh, ta sẽ không cần lớp vỏ vô nghĩa này nữa. Và hôn phu của cô em sẽ tan biến thành cát bụi. Nhưng trong thời gian này, có lẽ đóng vai hôn phu của cô em có vẻ cũng giúp ta đỡ chán hơn.”_Hắn nói với vẻ bỉ ổi không che giấu.
Rena cảm thấy sự tức giận đang sục sôi trong huyết quản của mình. Hắn ta đang hạ bệ phẩm cách của Edgar bằng chính cơ thể của cậu ấy! Tên ác quỷ khùng điên đáng ghét này đã chiếm giữ cơ thể người con trai Rena thương yêu, phá hỏng nụ cười dịu dàng có chút ranh mãnh của cậu ấy, làm hư đôi mắt xám lơ đãng tuyệt đẹp bằng cái mà đỏ rợn người đó. Hắn sẽ phải trả giá.
“Ngươi sẽ ước mình chưa bao giờ được sinh ra đấy!!!”_Nhỏ nhếch mép và ngay lập tức dưới đất trào lên hàng tá những cột nước. Tên ác quỷ buông Rena ra, lùi lại trong kinh ngạc. Nhỏ giơ tay lên, những cột nước bắt đầu dội lên người của hắn ta không ngớt.
“Cô em không bao giờ học được từ sai lầm của mình nhỉ?”_Hắn cười lớn. “Nước không thể làm gì ta!!!”
“Để xem.”_Rena đưa tay lên, những lớp nước trên người hắn bắt đầu đóng băng lại. Tên ác quỷ sửng sốt.
“Cô điên à? Làm vậy chính hôn phu cô cũng sẽ….”
Nhỏ không nói gì, nước mắt trào ra thành từng đợt. Đây là cách duy nhất. Chẳng bao lâu sau, một khối băng khổng lồ đã bao phủ tên ác quỷ. Đôi mắt đỏ của hắn tràn đầy sự ngạc nhiên. Nhỏ buông thõng tay, khụy xuống. Cảm xúc cứ thế dâng trào lên theo dòng nước mắt, nhỏ khóc. Khóc như chưa từng khóc bao giờ. Nỗi đau đớn thì ít mà ân hận thì nhiều. Sau cùng, nhỏ cũng không thể nói lời cuối với Edgar. Nói cho cậu ấy tình cảm của nhỏ. Mọi thứ chìm vào im lặng não nề.
“….”
“RENATA!!! CẨN THẬN!!!”_Giọng Hima vang lên, giọng nói pha lẫn sự tuyệt vọng và run sợ.
Nhỏ ngước mắt lên và bắt gặp một bàn tay đang bóp cổ mình. Rena thở hắt, cố hớp không khí, máu từ khóe miệng chảy ra nhiều hơn. Những vết cắt trên cơ thể nhỏ cũng bắt đầu gào thét vì đau. Nhỏ kinh hoàng nhìn tên ác quỷ đang bóp cổ mình với đôi mắt đằng đằng sát khí. Hắn đã phá vỡ tảng băng và thoát ra nhẹ nhàng.
“Playtime’s over.”_Hắn gằn giọng. “Giờ là kết thúc cho cô.”
Nỗi sợ hãi trào lên trong nhỏ. Tuy nhiên, trong giây phút đó, khi nhìn vào mắt tên ác quỷ máu lạnh, nhỏ vẫn thấy hình ảnh của Edgar. Hình ảnh cậu ấy mỉm cười thân thiện, nhẹ nhàng.
“Edgar…..”
“Thằng nhóc đó chết rồi!!!!”
“Không…..cậu ấy….đang chống lại ngươi…..”_Nhỏ thì thào. Tên ác quỷ chợt buông nhỏ ra, hắn khụy người xuống.
Rena gượng dậy, vẫn còn ho sặc sụa nhưng nhỏ nhìn tên ác quỷ đang khụy xuống. Đôi mắt hắn chuyển từ đỏ sang xám rồi trở về màu đỏ. Nhỏ vội chạy lại đỡ Edgar, cố lay lay vai cậu ấy một cách yếu ớt.
“Edgar! Edgar…..tỉnh dậy đi! Làm ơn!!!”_Nhỏ hét lên trong khi nước mắt lại trào ra.
“R…Rena….”_Edgar thì thào bằng giọng của cậu ấy.
“KHÔNG!!!”_Giọng nói của tên ác quỷ lại chiếm chỗ.
“Làm ơn!!! Cậu đã hứa!!! Hứa sẽ bên cạnh mình mà!!!!”_Nhỏ thét lên.
“C…cậu đang….chảy máu….”_Edgar lại thì thào.
“Làm ơn!!!! Mình còn có chuyện muốn nói với cậu!!!”
Một tiếng hét chói tai vang vọng khắp thung lũng. Nhỏ đưa hai tay lên ôm đầu khi một vụ nổ diễn ra. Dư chấn của nó vang vọng khắp thung lũng, làm rung chuyển mọi thứ. Khi mọi thứ bắt đầu yên tĩnh trở lại, Rena hé mắt ra nhìn, Edgar ngã vật xuống, khắp người cậu ấy đều bốc khói.
“Edgar? Edgar!”_Nhỏ lay lay cậu ấy. “Tỉnh lại đi!”
Edgar nhíu mày, khẽ mỡ mắt ra. Đôi mắt xám như bầu trời mây bão. Đôi mắt của cậu ấy.
“Thế…..cậu định nói gì cho mình nào?”_Edagr nói khẽ, vẻ yếu ớt nhưng vẫn có chút bông đùa. Đúng là cậu ấy rồi!!
“Edgar!!!”_Rena gạt nước mắt, vui mừng ôm chầm lấy cậu bạn của mình.