Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 153: 153: Chuyện Chưa Từng Có




“Cái, cái gì?”.

Vương Thuyền Quyên sững người.

Chồng mình gần đây đã dây dưa đắc tội với ai?
Tại sao lại có nhiều cao thủ muốn giết anh đến vậy?
Tào Vân, Liễu Băng Yến, còn cả Dương Bất Phàm nữa.

Bất luận là ai trong ba người này đều là cao thủ đỉnh cao, có thể trấn giữ một phương.

Kết quả cả ba người lại liên kết, cùng nhau khiêu chiến Tần Cao Văn, thời gian địa điểm còn giống hệt nhau.

Đây chẳng phải muốn lấy mạng Tần Cao Văn là gì?
“Cô Liễu có thể…”.

“Tôi đồng ý”.

Tần Cao Văn đi ra khỏi phòng, nhận lấy bì thư trên tay Liễu Băng Yến.

“Tôi biết anh Tần là người giỏi nhất quả đất này mà, vậy một tuần nữa chúng ta không gặp không về nhé?”.

Đợi Liễu Băng Yến rời đi, Vương Thuyền Quyên bắt đầu nảy sinh cảm giác bất lực, cũng chẳng buồn để tâm tới việc của công ty nữa.

Cô không thể ngờ được, sự việc lại diễn biến đến mức độ này.

“Chồng, giờ phải làm sao?”.

Vương Thuyền Quyên nghẹn ngào nói, trông có vẻ vô cùng lo lắng, Tần Cao Văn có thế nào cũng không phải là đối thủ của ba cao thủ bậc võ vương.

Tần Cao Văn ung dung đáp: “Chẳng qua chỉ là ba võ vương cỏn con thôi mà”.

“Có gì ghê gớm đâu chứ”.

Tần Cao Văn ung dung trấn tĩnh nói.


Khóe miệng Vương Thuyền Quyên khẽ run lên.

Thậm chí cô còn nghi ngờ, Tần Cao Văn có phải là người tu luyện thực sư không, chỉ cần có chút am hiểu về lĩnh vực này, thì sẽ biết cao thủ cấp võ vương đáng sợ đến thế nào.

Những người bình thường nếu gặp đều kính sợ mà cách xa, đừng nói là quyết đấu chính diện với họ, đến cả nói to một chút bọn họ cũng không dám.

Nhưng Tần Cao Văn thì hay rồi.

Lại còn dám xem thường bọn họ.

“Chồng, lần này anh nhất định phải nghe em, vừa nãy em đã đặt vé máy bay ra nước ngoài cho anh rồi, anh cứ đi trốn một năm rưỡi nữa hẵng về”.

Tần Cao Văn dở khóc dở cười.

Vương Thuyền Quyên rốt cuộc không tin tưởng vào thực lực của anh đến mức nào, mới phải làm như thế chứ.

Lẽ nào khoảng thời gian trước đây, biểu hiện của anh trước mặt cô để lại ấn tượng chưa đủ sâu à?
“Đừng đùa nữa, anh nhất định phải đánh với bọn họ, hơn nữa anh dám bảo đảm, anh nhất định sẽ sống sót trở về”.

“Nhưng mà…”.

Không chờ cho Vương Thuyền Quyên nói hết câu, Tần Cao Văn đã ngắt lời cô.

“Không có nhưng nhị gì cả, việc anh đã ra quyết định thì không ai thay đổi được đâu”.

Giọng điệu của Tần Cao Văn lúc này đột nhiên trở nên rất nghiêm túc.

Vương Thuyền Quyên cũng không muốn khuyên thêm nữa.

Việc này đã gây ra một chấn động cực lớn.

Không chỉ riêng khu vực Minh Châu, cả tỉnh Thiên Hải đều xôn xao, ai ai cũng biết.

Đây tuyệt đối là một đội hình phô trương nhất từ trước đến nay.

Mọi người đều tràn đầy sự mong đợi khó tả đối với ngày hôm đó.

Bọn họ biết đến lúc đó, Tần Cao Văn chỉ có thể chịu thế bị đàn áp, mặc dù trước đây anh đã tạo nên không ít kỳ tích.

Nhưng lần này chạy đâu cho khỏi nắng.

Cư dân mạng thì lại vô cùng tò mò về sự việc này, Tần Cao Văn rốt cuộc đã làm gì, mới có thể khiến mấy người này phải ra tay cùng một lúc.

Buổi tối ngày hôm đó, trên mạng xã hội lại lan truyền một tin nóng.

Ba vị cao thủ cấp võ vương này, đã liên kết cùng công bố.

Đến lúc đó, tất cả những người có liên quan đến Tần Cao Văn cũng đều không thoát.

Một khi Tần Cao Văn chết, bọn họ sẽ bắt đầu thanh tẩy điên cuồng.

Lần này không ít người bị dọa cho hết hồn hết vía, lòng người hoang mang lo sợ, những người từng qua lại với Tần Cao Văn đều tim đập chân run.

Trong phút chốc, rất nhiều công ty liên tục chấm đứt hợp tác với Vương Thuyền Quyên.

Cho dù phải trả tiền bồi thường rất cao, bọn họ cũng không tiếc.

Tiền bạc rất quan trọng, nhưng nếu đem ra so sánh, thì mạng người còn quan trọng hơn.

Chỉ cần được sống, sau này bất luận có mất bao nhiêu tiền bọn họ cũng gánh được, chứ chết đi rồi thì chả còn gì nữa.


Ngày nào Vương Thuyền Quyên cũng nhận được vô số cuộc điện thoại.

Bọn họ không muốn tiếp tục hợp tác với cô nữa.

Vốn dĩ công ty sau khi trải qua một cuộc bão táp lớn, đã rơi vào trạng thái bấp bênh rồi, nhưng giờ còn không ít người lựa chọn từ chức.

Bọn họ đều cho rằng tiếp tục đi theo Vương Thuyền Quyên không có tiền đồ, rất có thể còn khiến cho tương lai mù mịt hơn.

Không ai dám lấy tương lai ra để mạo hiểm.


Công ty Tinh Không tỉnh Thiên Hải.

“Chủ tịch, giờ anh bắt buộc phải đưa ra quyết định!”.

Thư kí của Chủ tịch Công ty Tinh Không đang đứng trước mặt ông ta nói.

Chủ tịch ngồi trên ghế, vẻ mặt rất khó xử.

Ngày đó nếu không phải nhờ Tần Cao Văn giúp đỡ, ông ta chắc chắn đã chết rồi.

Giờ là thời khắc quan trọng đối với Tần Cao Văn, anh rất cần sự ủng hộ của mọi người, lúc này mà rời đi chẳng khác nào giậu đổ bìm leo.

Nhưng nếu không làm như thế thì phải làm sao?
Chủ tịch Tinh Không rơi vào trầm tư.

“Chủ tịch?”.

Người thư ký bên cạnh bước tới dịu dàng hỏi.

Một lúc sau, ông ta trả lời: “Tôi tự biết phải làm thế nào”.

Thư ký tiếp tục cảnh cáo: “Chủ tịch, tôi biết ngài là một người trọng tình trọng nghĩa, nhưng tôi vẫn phải cảnh cáo ngài, giờ không phải là lúc để nghĩa khí, giờ đây công ty của Tần Cao Văn gặp khó khăn như thế nào không cần tôi phải nói”.

“Hơn nữa, mấy vị cao thủ cấp võ vương kia đã nói, một khi Tần Cao Văn chết, những người có liên quan đến anh ta đều sẽ bị thanh tẩy”.

“Tốt nhất chủ tịch nên nhanh chóng vạch rõ ranh giới”.

Từng câu mà thư ký nói không ngừng vang lên bên tai, khiến sắc mặt ông ta càng trở nên khó coi, ông ta biết đối phương nói đều là sự thật.

Có thể bản thân ông ta sẽ không bận tâm những điều đó.

Nhưng còn những công nhân viên phía dưới thì sao?

“Tối nay tôi sẽ gọi điện cho cậu ấy”.

Chủ tịch Tinh Không lưỡng lự một lúc rồi lại nói: “Phải rồi, giúp tôi chuẩn bị một tỷ”.

Nghe thấy thế, thư ký không kìm được mà ho khan.

Cô ta nhìn chủ tịch vẻ vô cùng ngạc nhiên, nói: “Lẽ nào chủ tịch định đưa anh ta nhiều tiền như vậy?”.

Rõ ràng là cô ta rất nghi ngờ những gì chủ tịch Tinh Không nói.

Ông ta cân nhắc một lúc rồi nói: “Việc này dù gì cũng là chúng ta không đúng trước, đưa thêm cho họ ít tiền cũng có sao đâu”.

Nghe thấy thế, thư ký biết mình không thể nào thay đổi được quyết định của ông ta.

“Tôi hiểu rồi, thưa chủ tịch”.

Chủ tịch Tinh Không ngồi trên ghế, thở một hơi dài, trong lòng đầy sự bất lực.

“Cậu Tần, xin lỗi!”.

Ông ta nghĩ thầm.


Đối với những sự việc xảy ra mấy ngày nay, Tần Cao Văn tỏ ra rất bình thản, tất cả đều nằm trong dự liệu của anh.

Trước đây anh đã gặp phải chuyện như vậy không dưới một lần.

Chẳng có gì ghê gớm.

Vương Thuyền Quyên lê thân xác mệt mỏi về nhà.

Tần Cao Văn bước lên trước, quan tâm hỏi han: “Hôm nay thế nào?”.

Vương Thuyền Quyên ấm ức nói: “Hôm nay lại có ba công ty chấm dứt hợp tác với chúng ta, hơn nữa có hơn 20 nhân viên nộp đơn xin nghỉ việc, bọn họ đều sợ bị chúng ta liên lụy”..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.