Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 220



Chương 220

“Nhưng có một số người đã rời khỏi thế giới ngầm, bảy cao thủ đi truy sát lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, không những không giết hết bọn họ được, mà ngược lại gã lại biến thành kẻ tàn phế”.

Ông Hai không có cảm xúc gì nhiều.

Ông ta vẫn ngồi trên ghế, nhàn nhã nói: “Có phải mọi chuyện đều do tên Tần Cao Văn đó giở trò không?”.

“Không sai”.

Ông Hai cười nói: “Tên khốn đó đã hạ quyết tâm sẽ chống lại bố đến cùng”.

“Bố, chúng ta sai người giết chết hắn luôn đi. Loại người đó nên cho hắn chút bài học, nếu không, sau này chắc chắn hắn sẽ được nước lấn tới”.

Ông Hai đứng lên, đến bên song cửa nói: “Bây giờ không phải Mã Thiên Hạo đã đi mời Thiên Lôi tông sư rồi sao?”.

“Không sai, có lẽ một tuần nữa mới quay về”.

Ông Hai gật đầu nói: “Con còn nhớ kế hoạch ban đầu bố đưa ra là gì không?”.

Cho đến bây giờ, Trương Hoa vẫn còn nhớ rõ lời bố nói, rằng bất cứ chuyện gì cũng không nên nóng vội, phải biết cách mượn đao giết người.

Anh ta nhìn bố mình, nói: “Ý bố là đợi Thiên Lôi tông sư quay về, để bọn họ đấu đá với nhau, chúng ta làm ngư ông đắc lợi?”.

“Đúng là ý này”.

Trương Hoa vốn dĩ không thích vậy cho lắm, anh ta muốn dứt khoát một lần cho xong, giết quách Tần Cao Văn. Nhưng anh ta khá hiểu thói quen tính cách của bố mình, một khi ông ta đã hạ quyết tâm thì không ai có thể thay đổi ý định của ông ta.

Ông Hai đã đích thân lên tiếng, anh ta chắc chắn không dám làm trái yêu cầu của ông ta.

Trương Hoa chắp tay, nói với bố mình: “Con biết rồi bố, mọi chuyện sẽ làm theo ý của bố”.

“Ừ”.

Trương Hoa vừa ra khỏi cửa, sắp rời khỏi phòng thì ông Hai đột nhiên gọi anh ta lại.

“Còn chuyện gì sao bố?”, Trương Hoa dừng lại, quay người, tò mò hỏi.

“Nghe nói Tần Cao Văn định mở một công ty cho vợ cậu ta, có phải không?”.

Trương Hoa gật đầu đáp: “Đúng vậy”.

“Đi thông báo với người ở bộ phận có liên quan, nói rằng đừng để bọn họ lấy được giấy phép kinh doanh, nếu không, ông Hai sẽ mời bọn họ uống rượu”.

Trương Hoa phấn khởi nói: “Không thành vấn đề”.

Vương Thuyền Quyên hơi hồi hộp.

Cô ngồi trên xe, do dự một lúc lâu mới lên tiếng: “Em có thể làm chủ của một công ty sao?”.

Chỉ cần có tiền thì hiệu suất làm việc đúng là nhanh thật. Bây giờ thủ tục ở các phương diện đều đã chuẩn bị xong xuôi, chỉ còn thiếu giấy phép kinh doanh mà thôi.

Hôm nay, Tần Cao Văn dẫn Vương Thuyền Quyên đến đây là để lấy giấy phép kinh doanh.

Tần Cao Văn dựa vào ghế, hỏi: “Vợ, em có biết người mà anh khâm phục nhất là ai không?”.

Vương Thuyền Quyên mờ mịt lắc đầu.

“Là em!”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.