Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 266



Chương 266

Nhưng người như Tần Cao Văn vẫn không đáng để ông ta tự ra tay, để một Thiên Lôi tông sư ra mặt là đủ rồi.

Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

“Ông Hai, ông gọi tôi có việc gì ạ?”, một trong những thuộc hạ đi vào, cung kính hỏi ông Hai.

Ông Hai bình thản trả lời: “Gọi những người còn lại qua đây hết đi”.

Thuộc hạ đó hơi sửng sốt, trên mặt lộ ra vẻ khó tin.

Dưới trướng ông Hai có vài cao thủ đỉnh cao, được gọi chung là Phong Vũ Lôi Điện. Bọn họ là những sát thủ đỉnh cao mà ông Hai dốc sức bồi dưỡng, thực lực ai nấy đều rất mạnh, có thể dễ dàng giết chết Mã Thiên Long.

“Rõ thưa ông Hai!”, hắn chắp tay cung kính đáp, sau đó xoay người rời khỏi phòng.

Không lâu sau, bốn cao thủ Phong Vũ Lôi Điện đều hội tụ. Bọn họ đứng trước mặt ông Hai, trên mặt có vẻ hiếu kỳ.

Trước đó dù có xảy ra chuyện gì, ông Hai cũng không để tất cả cao thủ bọn họ đều ra mặt, không biết lần này cần phải đối phó với ai.

Cuồng Phong tiến lên, tò mò hỏi: “Ông Hai, ông định phái chúng tôi đi đối phó với ai?”.

Ông Hai ngồi trên ghế sofa, không có cảm xúc gì, trả lời: “Tuần sau, mấy người các cậu đi theo Thiên Lôi tông sư, đợi ông ta giết Tần Cao Văn rồi, các cậu đưa người nhà của cậu ta về đây cho tôi”.

“Ý ông là…”.

Khóe miệng ông Hai nhếch lên nụ cười lạnh lùng.

Đừng thấy bây giờ ông ta đã hơn năm mươi mà lầm, cơ thể ông ta khá cường tráng, công năng ở một số mặt nào đó còn tốt hơn cả người trẻ tuổi. Nhu cầu của ông ta giống như một vực sâu không đáy, mãi mãi không thể thỏa mãn.

Vương Thuyền Quyên là người đẹp nhất thành phố Minh Châu, nếu có thể có được thân thể xinh đẹp yêu kiều của cô thì đó sẽ là một loại phúc khí.

Không chỉ có Trương Hoa trước kia thèm thuồng cô đến nhỏ dãi, mà ngay cả ông Hai cũng khó cưỡng lại nổi.

Tiếp theo, ông ta muốn làm gì không cần nói cũng biết.

“Tôi hiểu rồi, ông Hai”, Cuồng Phong chắp tay, đáp lại.

“Cơ thể anh bây giờ sao rồi?”, Tần Cao Văn đi đến phòng của Giang Sơn, hỏi thẳng.

Giang Sơn ôm ngực ngồi dậy, dùng tay xoa xoa, lát sau mới nói với Tần Cao Văn: “Cảm ơn sư phụ đã quan tâm, tôi uống thuốc của sư phụ rồi nghỉ ngơi một đêm, bây giờ đã đỡ hơn nhiều rồi”.

“Vậy thì tốt, tôi dẫn anh đi gặp một nhóm người”.

Giang Sơn đi theo sau Tần Cao Văn, tỏ ra hơi tò mò, không biết Tần Cao Văn định làm gì.

Không bao lâu sau, Tần Cao Văn dừng lại, nói với những người ở đó: “Từ hôm nay trở đi, người ở bên cạnh tôi đây sẽ là đại sư huynh của các anh, người này sẽ huấn luyện cho tất cả các anh”.

Mấy chữ đại sư huynh khiến Giang Sơn biến sắc, tò mò hỏi: “Sư phụ, ý sư phụ là sao?”.

“Tôi muốn bồi dưỡng bọn họ thành lực lượng tinh nhuệ nhất dưới tay tôi, anh hiểu chưa?”.

Giang Sơn nhìn những người lao động đứng ở trước mặt, khóe miệng khẽ giật giật, không dám tùy tiện đồng ý với quyết định lần này của Tần Cao Văn.

“Sư phụ, có phải sư phụ hơi vội rồi không?”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.