Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 284



Chương 284

Tên thuộc hạ này khi đó cũng có mặt và đã chứng kiến toàn bộ quá trình.

Hắn nói với ông Hai: “Hầu như là giết người trong nháy mắt”.

“Một chiêu một đứa à?”

Tên thuộc hạ gật đầu.

Ông Hai hít một hơi thật sâu, không nói gì. Giờ ông ta cần phải đánh giá lại Tần Cao Văn từ đầu.

Đối phương là một kẻ hết sức đáng sợ, mạnh hơn nhiều so với hắn tưởng tượng. Muốn trừ khử anh, nhất định phải có kế hoạch dài hạn, không thể xốc nổi được

Đương nhiên, nếu như đơn độc chiến đấu thì ông Hai vẫn có thể chắc chắn là sẽ đánh bại được anh.

Tần Cao Văn có thể hạ gục một tông sư trong chớp mắt thì thực lực của anh cùng lắm cũng chỉ đạt tới cảnh giới tông sư mà thôi.

Mà bản lĩnh của ông Hai thì lợi hại hơn như vậy một chút.

“Tôi biết rồi, cậu ra ngoài đi”.

Ông Hai ngồi xuống ghế, nói như mất hơi.

Người thuộc hạ bèn hỏi: “Tôi muốn hỏi một chút, tiếp theo ông Hai có cần tôi làm gì không?”

“Giờ tôi chỉ muốn cậu làm giúp tôi một chuyện đó là mau cút”.

Tên thuộc hạ vội vàng nói: “Tôi biết rồi, vậy tôi đi ngay”.

Tại nhà họ Trương.

Trương Vân Sơn đang cân nhắc tới một vấn đề.

Đó là tiếp theo nên xử lý Vương Thuyền Quyên như thế nào.

Sau khi Tần Cao Văn chết, Vương Thuyền Quyền sẽ trở thành quả phụ một lần nữa, hơn nữa cô còn vừa mới mở một công ty, nên là nguồn lực vẫn còn khá hùng hậu.

Nhà họ Trương bọn họ có nên ra tay thay thế không?

Hay là cứ thế khiến công ty của Vương Thuyền Quyên bị hủy diệt luôn?

Trương Vân Sơn cảm thấy hơi khó xử.

Còn nữa, rốt cuộc có nên để Vương Thuyền Quyên bước vào nhà họ Trương bọn họ một lần nữa hay thôi?

Chuyện lần trước đối phương gây ra đúng là có phần quá đáng nhưng Vương Thuyền Quyên là người đẹp số một thành phố Minh Châu đấy.

Nói là số một Minh Châu vẫn còn chưa được thỏa đáng cho lắm.

Vương Thuyền Quyên có thể nói là người đẹp hàng đầu của cả tỉnh Thiên Hải.

Vậy tiếp theo nên làm gì?

Cộc cộc!

Có tiếng gõ cửa từ ngoài vọng vào.

“Bố đang ở trong phòng làm việc ạ?”

Là con trai Trương Thiên Khoát đã tới.

Trương Vân Sơn nói: “Cửa không khóa, con vào đi”.

Trương Thiên Khoát mở cửa bước vào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.