Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 329



Chương 329

Nếu Vương Thuyền Quyên không có vấn đề gì, Thượng Quan Thiên Long tin rằng Tần Cao Văn chắc chắn có thể dễ dàng hóa giải nguy cơ.

Nhưng bây giờ ông Hai đang uy hiếp Tần Cao Văn. Ông ta biến Vương Thuyền Quyên trở thành con cờ lợi hại nhất dưới tay mình, Tần Cao Văn bị ông ta chơi đùa trong lòng bàn tay.

Nếu Tần Cao Văn thật sự đến đó, hành động trên mọi phương diện đều sẽ bị hạn chế. Lúc đó ông ta lại sử dụng thêm một số mưu kế nữa, sợ rằng Tần Cao Văn sẽ lành ít dữ nhiều.

Tần Cao Văn cố gắng bình tĩnh nói: “Nếu lần này tôi không đến đó, Vương Thuyền Quyên phải làm sao?”.

Thượng Quan Thiên Long nhất thời không biết nói gì, không biết trả lời câu hỏi của Tần Cao Văn như thế nào.

“Chúng ta tính kế lâu dài, chắc chắn có thể nghĩ được cách”.

Bây giờ Thượng Quan Thiên Long không hề biết gì về kế hoạch của Tần Cao Văn. Trong lòng ông ta, anh không những là ân nhân cứu mạng của mình, mà còn là người đặt nền móng cho sự nghiệp cả đời ông ta.

Nếu năm xưa không có Tần Cao Văn ra tay giúp đỡ, e rằng bây giờ Thượng Quan Thiên Long vẫn chỉ là một kẻ lưu manh lang thang đầu đường xó chợ.

Tần Cao Văn nói: “Tôi chưa bao giờ làm việc gì mà không nắm chắc”.

“Nhưng mà…”.

Thượng Quan Thiên Long còn định mở miệng nói gì đó, nhưng Tần Cao Văn đã cắt ngang lời ông ta: “Bảo thuộc hạ của ông lui xuống hết đi”.

Hôm nay trước khi đến đây, Thượng Quan Thiên Long đã dự liệu được kết quả sẽ như vậy. Tần Cao Văn là một người vô cùng cố chấp, quật cường, anh đã nói sẽ qua đó thì nhất định sẽ không thỏa hiệp.

Thượng Quan Thiên Long dẫn theo một nhóm vệ sĩ đến đây, muốn để bọn họ áp dụng thủ đoạn cứng rắn ngăn Tần Cao Văn lại.

“Cậu Tần, chúng tôi chỉ muốn tốt cho cậu”.

Tần Cao Văn có thể cảm nhận được lòng trung thành của Thượng Quan Thiên Long đối với mình. Ông ta xuất phát từ lòng tốt, nhưng cách áp dụng không đúng.

Tần Cao Văn ung dung nói: “Im miệng”.

Anh đẩy Thượng Quan Thiên Long ra, những vệ sĩ xung quanh đều hoảng sợ nhìn anh.

Không được sự cho phép của ông chủ, bọn họ không dám ra tay với anh.

“Ngăn Tần Cao Văn lại!”.

Thượng Quan Thiên Long vô cùng áy náy, ông ta biết làm vậy với Tần Cao Văn là bất kính, nhưng trừ cách này ra, ông ta không nghĩ ra được cách nào khác.

Nghe mệnh lệnh của Thượng Quan Thiên Long, tất cả bọn họ đều vây lại, bắt đầu ra tay với anh, muốn dùng thủ đoạn cứng rắn giữ anh ở lại đây.

Rầm!

Bốp!

Các loại tiếng động vang lên không dứt, hết bóng đen này đến bóng đen khác bay ra ngoài, va đập vào thân cây, vào xe và cả tượng điêu khắc ở gần bên.

Thực lực của Tần Cao Văn quá mạnh, những người này hoàn toàn không chống đỡ nổi, đều bị đánh ngã trên đất. Trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ hoảng sợ bất an.

Thượng Quan Thiên Long đã sớm dự liệu được kết quả thế này.

Ông ta nhanh chóng chạy đến trước mặt Tần Cao Văn, hai đầu gối đập lên nền đất, lập tức quỳ xuống.

“Cầu xin cậu, cậu Tần cậu đừng đi!”, Thượng Quan Thiên Long nói một cách vô cùng kiên định.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.