Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 340



Chương 340

Thời gian gần đây Trương Thiên Khoát vô cùng đắc ý, bố anh ta đã chuyển giao toàn bộ nghiệp vụ của công ty cho anh ta, bố và mẹ hai người đi sống một cuộc sống thanh nhàn.

Mỗi năm chỉ cần cho họ mười triệu là đủ rồi.

Trương Thiên Khoát ở ngoại tỉnh sống hơn một tháng.

Hiện nay không biết gì về chuyện của khu Minh Châu.

Nghĩ rằng chắc bây giờ Tần Cao Văn đã chết rồi cũng nên.

Chờ sau khi quay về, Trương Thiên Khoát vẫn quyết định làm trái ý của bố anh ta, nhất định phải nếm mùi vị của Vương Thuyền Quyên.

Sau đó sẽ giết chết người phụ nữ này.

Người đã phản bội anh ta thì không ai được sống cả.

Quay về khu Minh Châu, người đến đón Trương Thiên Khoát là thư ký của anh ta, một người phụ nữ rất xinh đẹp.

“Sếp Trương!”.

Người phụ nữ đến trước mặt Trương Thiên Khoát, cúi đầu chào đối phương.

“Lái xe đi thẳng đến nhà Vương Thuyền Quyên”.

Trương Thiên Khoát đã không thể chờ được thêm phút giây nào nữa.

Sắc mặt cô thư ký lộ rõ vẻ khó coi.

“E rằng có hơi không tiện ạ”.

Thấy đối phương dám làm trái yêu cầu của bản thân, trong lòng Trương Thiên Khoát vô cùng tức tối: “Cô vừa nói cái gì? Không tiện? Có gì mà không tiện?”.

Cô thư ký đó thở dài nói: “Là thế này ạ…”.

Nhìn biểu cảm do dự của cô ta, trong lòng anh ta cảm thấy không hài lòng: “Thế này thế kia cái gì, tôi muốn gặp Vương Thuyền Quyên ngay”.

“Tần Cao Văn vẫn chưa chết”.

Trên đường đi cô thư ký gọi điện thoại mấy lần, định nói với đối phương thông tin này, nhưng anh ta không hề nghe máy.

Ngay lập tức anh ta trở nên sững sờ.

Trương Thiên Khoát vừa nhìn thư ký vừa run rẩy, chân tay lạnh toát.

Tần Cao Văn chưa chết, sao có thể thế được.

Một lúc sau Trương Thiên Khoát nói: “Chẳng phải ông Hai đích thân đi đối phó với hắn sao? Thằng cha đó sao vẫn còn sống được thế?”.

Trương Thiên Khoát sớm đã biết về thủ đoạn đáng sợ của ông Hai, hơn nữa lần này ông ta còn nắm được điểm yếu của Tần Cao Văn.

Xử lý Tần Cao Văn chẳng phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao?

Cô thư ký thở dài nói: “Vì anh ta đã giết chết ông Hai rồi, hơn nữa thuộc hạ dưới trướng ông Hai cũng không tha cho một ai”.

Rầm!

Anh ta lập tức cảm thấy trong đầu anh ta như có cái gì đó muốn nổ tung, cơ thể hơi rung lắc, đứng cũng không vững.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.