Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 439



Chương 439

Tần Cao Văn thản nhiên trả lời: “Em khóc gì vậy? Anh không sao mà”.

Một hồi lâu sau, Vương Thuyền Quyên mới lau khô nước mắt nơi khóe mắt, nghẹn ngào nói với Tần Cao Văn: “Anh không đến Thanh Long Môn sao?”.

“Đương nhiên là đến rồi”, Tần Cao Văn thẳng thắn trả lời.

Điều này khiến Vương Thuyền Quyên rất bất ngờ. Tần Cao Văn đã đến Thanh Long Môn, sao anh có thể bình yên trở về?

“Vậy… rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”.

Tần Cao Văn nói: “Anh tiêu diệt Thanh Long Môn rồi”.

Trên mặt anh chỉ có biểu cảm thờ ơ, giống như tiêu diệt Thanh Long Môn đối với anh mà nói chỉ là một cái nhấc tay, một việc vô cùng đơn giản.

Vương Thuyền Quyên há hốc miệng, ánh mắt dừng trên người Tần Cao Văn, qua một lúc lâu vẫn không phản ứng lại.

Lời mà anh vừa nói không ngừng vang vọng bên tai cô.

Vương Thuyền Quyên nhìn Tần Cao Văn trông thật không chân thực. Một mình lại tiêu diệt được cả Thanh Long Môn, thực lực như vậy có thể gọi là đáng sợ.

“Sao… sao anh có thể làm được?”, Vương Thuyền Quyên lắp bắp hỏi.

Cô khá hiểu tính cách của Tần Cao Văn, anh chắc chắn sẽ không nói dối, có lẽ lời anh vừa nói là sự thật.

Tần Cao Văn thản nhiên đáp: “Giống như bình thường, người của Thanh Long Môn thật sự quá yếu”.

Khóe miệng Vương Thuyền Quyên hơi giật giật. E rằng cũng chỉ có Tần Cao Văn mới dám nói ra lời như vậy.

Kim Vũ Phi chìm đắm trong giấc mơ tuyệt đẹp về cuộc sống tương lai.

Vốn dĩ anh ta còn cho rằng mình phải đợi vài ngày nữa, Tần Cao Văn mới bị ba đại cao thủ giết chết. Chỉ có đến lúc đó anh ta mới có thể được ở cùng Vương Thuyền Quyên như mong ước. Bây giờ xem ra, nỗi lo của anh ta bằng thừa.

Có lẽ Tần Cao Văn đã bị người của Thanh Long Môn băm vằm thành trăm nghìn mảnh.

“Chồng, không hay rồi!”.

Ngoài cửa đột nhiên vang lên giọng nói quen thuộc. Kim Vũ Phi ngẩng đầu nhìn lên, Mã Linh Nhi luống cuống chạy tới, gương mặt xinh đẹp vô cùng hoảng loạn.

“Em làm gì vậy?”, Kim Vũ Phi nhíu mày, có chút bất mãn mắng.

Cô ta vội vàng trả lời: “Vừa rồi em nghe được một tin, người của Thanh Long Môn bị Tần Cao Văn tiêu diệt rồi”.

“Cái… cái gì?”, anh ta đứng bật dậy khỏi ghế, đứng ngây ra như tượng gỗ, nắm đấm siết chặt, cơ thể hơi run lên.

Lời Mã Linh Nhi nói không ngừng vang vọng bên tai anh ta, khiến anh ta bị sốc.

Tần Cao Văn chưa chết, rốt cuộc anh ta làm thế nào vậy? Bao nhiêu cao thủ của Thanh Long Môn cũng không phải đối thủ của anh ta?

Xem ra đúng là mình đã đánh giá thấp anh ta rồi.

Một hồi lâu sau, Kim Vũ Phi mới phản ứng lại, anh ta thở dài, vẻ mặt ủ rũ: “Xem ra chỉ đành đợi ba cao thủ kia ra tay”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.