Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 502



Chương 502

Trước đó Tần Cao Văn luôn coi cô gái như em gái, chưa bao giờ nảy sinh tình cảm nam nữ với đối phương. Nếu cứ tiếp tục thì sẽ chỉ có hại cho bọn họ mà thôi.

Vương Thuyền Quyên cũng nói với vẻ bất lực: “Ông xã, em cảm thấy anh làm vậy hơi tàn nhẫn với Tiểu Điệp”.

“Cũng hết cách, anh phải làm vậy”.

Dù Vương Thuyền Quyên không hiểu nguyên nhân quyết định của Tần Cao Văn nhưng cô biết anh làm vậy là có lý do riêng của anh.

Trời bắt đầu đổ mưa lất phất rồi to dần.

Tiểu Điệp co cụm lại một góc, cả cơ thể run lên. Cơn mưa táp vào người khiến cô gái lạnh run.

Lúc này Tiểu Điệp vô cùng đau khổ.

Tại sao? Tại sao Tần Cao Văn lại đối xử với Vương Thuyền Quyên tốt như vậy?

Tại sao lại chỉ coi mình như em gái. Tiểu Điệp không hiểu.

Năm xưa bọn họ ở bên nhau từ sáng tới tối, lẽ nào lại không thể bằng một đêm ở với Vương Thuyền Quyên sao?

Cô không phục.

“Cô gái, sao lại khóc ở đây??”

Lúc này có một giọng nói vang lên bên tai Tiểu Điệp.

Tiểu Điệp ngẩng đầu nhìn, đó là một người đàn ông trung niên mặc đồ đen, đeo kính râm trông vô cùng nho nhã và mang đến cảm giác điềm đạm, thanh cao cho người khác.

Người đàn ông trung niên ngồi xuống, đặt tay lên vai Tiểu Điệp.

Tiểu Điệp vội vàng né tránh.

“Ông làm gì vậy?”

Cô trốn vào góc tường, bởi vì căng thẳng nên sản sinh nỗi sợ mãnh liệt.

Người đàn ông trung niên cười nói: “Cô gái đừng lo lắng, tôi không phải người xấu, sẽ không làm hại cô đâu”

Người đàn ông trung niên tiến lại gần Tiểu Điệp.

Đương nhiên Tiểu Điệp không tin những gì người đàn ông trung niên vừa nói.

Năm xưa, khi còn lưu lạc bên ngoài xã hội, Tiểu Điệp đã phải trả qua rất nhiều sự khổ cực nên hiểu thế nào là nhân tình thế thái.

Vậy nên mỗi khi nhìn thấy người lạ cô gái đều cảnh giác rất cao, sợ một lần nữa lại phải chịu tổn thương.

“Ông, ông đừng có tới đây!”

Tiểu Điệp ôm chặt cơ thể mình, giọng nói khẽ run lên.

“Có phải cô thích Tần Cao Văn không?”

Tiểu Điệp tái mặt. Sao người này lại biết?

“Tôi thích ai liên quan gì tới ông. Đồ biến thái, mau cút, nếu không đừng trách sao tôi không khách khí”.

Người đàn ông trung niên không hề tức giận.

“Đáng tiếc, Tần Cao Văn lại không biết trân trọng, cứ lựa chọn Vương Thuyền Quyên. Tôi cảm thấy không đáng. Dù học lực, gia cảnh, dung mạo của cô thì có điểm nào không bằng Vương Thuyền Quyên chứ?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.