Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 503



Chương 503

Tiểu Điệp cảm thấy tò mò, người đàn ông trung niên này rốt cuộc là ai, tại sao lại hiểu rõ về cô như vậy?”

“Ông là ai, sao lại biết thân phận của tôi”.

Người đàn ông trung niên cười nói: “Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là tôi có thể giúp được cô, giúp cô ở bên cạnh Tần Cao Văn”.

“Thật…thật sao?”

Tiểu Điệp nhìn người đàn ông trung niên, rõ ràng là cô gái cảm thấy không dám tin.

“Đương nhiên chỉ cần cô ngoan ngoãn nghe theo sự sắp xếp của tôi, tới khi đó tôi dám đảm bảo nhất định mọi thứ sẽ theo ý cô”.

Tiểu Điệp chưa tới hai mươi, mặc dù sớm phải lăn lộn ngoài xã hội nên có sự cảnh giác cao độ nhưng dù gì kinh nghiệm sống cũng không nhiều nên không thể tránh hết được cạm bẫy.

“Ông đừng lừa tôi”.

Người đàn ông trung niên trả lời: “Cô yên tâm, con người tôi chưa bao giờ biết lừa người khác”.

“Vậy ông cần tôi làm gì?”

Tiểu Điệp hỏi người đàn ông trung niên.

“Cô đi theo tôi là biết’.

Người đàn ông trung niên dẫn Tiểu Điệp tới một khách sạn hào hoa, sắp xếp cho cô vào một căn phòng.

Tiểu Điệp tắm rửa sạch sẽ.

Người đàn ông này thì bước vào một căn phòng khác. Ông ta mở cửa bước vào và cúi mình trước một người đàn ông già nua.

“Đường chủ, người mà đường chủ tìm đã tới rồi”.

Ông lão được gọi là đường chủ thản nhiên nói: “Có phải là người tôi cần tìm không?”

“Có lẽ phải”.

Ông lão khẽ chau mày, rõ ràng là cảm thấy không hài lòng với câu trả lời của người đàn ông trung niên kia.

“Cái gì mà có lẽ? Con người tôi làm việc không cho phép xảy ra sai sót’.

Người đàn ông trung niên nói giọng chắc nịch: “Tôi đảm bảo là cô ta”.

Ông lão đứng dậy.

“Vạn Sơn, lần này làm khá lắm”.

Ông lão khẽ vỗ vai người đàn ông trung niên, sắc mặt để lộ vẻ tán thưởng.

Vạn Sơn vội vàng nói: “Đường chủ đừng nói vậy, có thể giúp được cho đường chủ là vinh hạnh của tôi”.

“Hai người chúng ta đi xem thế nào”.

Tiểu Điệp đã tắm xong. Cô gái mặc quần áo đã chuẩn bị sẵn, soi gương và nở nụ cười ngọt ngào, xinh đẹp.

“Cô gái thật xinh đẹp, Tần Cao Văn không ở cùng cô thì là một tổn thất lớn của cậu ta”.

Ông lão bước vào phòng.

Tiểu Điệp quay qua nhìn. Người đàn ông mỉm cười, tỏ vẻ cung kính đối với Tiểu Điệp.

“Chào cô Tiểu Điệp”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.