Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 594



Chương 594

Hắn nhìn đại cả hỏi: “Chuẩn bị quà gì?”.

Vương Diệu Hoa trả lời: “Đương nhiên quà đi thăm anh Tần rồi”.

Bây giờ cách anh ta gọi Tần Cao Văn cũng đã thay đổi, gọi luôn là anh Tần.

Tên đàn em kia lập tức hiểu ra Vương Diệu Hoa định làm gì, anh ta định thay đổi lại lập trường đi nịnh bợ Tần Cao Văn.

Bây giờ chỉ cần là người có mắt thì đều có thể nhìn ra, một ngày nào đó, Tần Cao Văn có thể trở thành một anh hùng hào kiệt trứ danh một phương.

Nhất định phải nắm chắc cơ hội này.

Tạo quan hệ tốt với Tần Cao Văn.

“Em biết rồi”.

Tần Cao Văn đang ngồi trong phòng đọc sách.

“Bố!”.

Đóa Đóa chạy từ cửa vào, khuôn mặt nở nụ cười, nhào đến bên Tần Cao Văn.

“Bên ngoài có người tìm bố!”.

Lấy tay xoa đầu Đóa Đóa, Tần Cao Văn dịu dàng hỏi: “Ai tìm bố thế?”.

Đóa Đóa trả lời: “Con cũng không biết, tại chú ý trông lạ lắm, chú ấy mang cho bố rất nhiều quà, nói là có việc quan trọng tìm bố”.

“Bố ra ngay”.

Mấy phút sau, Tần Cao Văn đã ra đến phòng khách, Vương Diệu Hoa ngồi trên ghế sofa vội vàng đứng dậy, sắc mặt vô cùng kính cẩn.

“Chào anh Tần!”.

Vương Diệu Hoa cúi người chào Tần Cao Văn.

Tần Cao Văn ung dung đáp: “Đến tìm tôi có việc gì?”.

Anh ta đưa chỗ quà đã chuẩn bị từ trước cho Tần Cao Văn.

“Anh Tần, đây là một chút tâm ý tôi chuẩn bị cho anh, mong anh nhận cho”.

Tần Cao Văn chỉ lãnh đạm nhìn một cái.

“Anh làm vậy là có ý gì?”.

Ngồi trên ghế, Tần Cao Văn ung dung nói: “Trước đây tôi đến tổ chức Long Đằng của anh, thì bị anh đuổi ra, giờ lại tặng quà cho tôi, hành động này của anh tôi không hiểu”.

Vương Diệu Hoa lấy tay lau mồ hôi trên trán, ánh mắt đầy sợ hãi.

“Anh Tần, trước đây là do tôi không tốt, có mắt mà không thấy Thái Sơn, hi vọng anh đừng để bụng”.

Bảo anh đừng để bụng?

Định đùa chắc?

Tần Cao Văn anh vẫn chưa khoan dung độ lượng được đến mức đó.

“Cút về cho tôi”.

Tần Cao Văn chỉ ngón tay ra ngoài cửa dứt khoát nói: “Giờ tôi không muốn nhìn thấy anh”.

Sắc mặt Vương Diệu Hoa thay đổi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.