Bố Ơi Tỉnh Dậy Đi, Mẹ Là Ánh Trăng Đêm Đó

Chương 15: Còn gì xấu hổ hơn?



Sở dĩ Lăng Thần giúp Lâm Mộng không phải vì tình cảm, anh không hề muốn bị Lâm Mộng làm phiền, đặc biệt là mỗi khi cô ta khóc lóc, làm loạn rồi đòi tự tử.

Trên đường đến bệnh viện, Lăng Thần gọi mấy cuộc điện thoại cho đạo diễn nhưng Eva không muốn gặp anh nói chuyện, nhưng anh ta có nhiều biện pháp để buộc cô phải chủ động gặp anh ta nói chuyện.

Đến bệnh viện trong phòng vip sang trọng, Lâm Mộng nằm trên giường, không một chút vết thương nào.

Điều khiến Lăng Thần càng khó chịu hơn là khuôn mặt Lâm Mộng vẫn trang điểm rất sắc sảo, ngay cả mái tóc cũng được làm rất gọn gàng.

Đây có phải là vẻ ngoài của một người bị thương không?

"Anh Thần, anh có ở đây không?" Lâm Mộng giả vờ yếu đuối.

Lăng Thần càng tức giận hơn.

"Cô thấy mình chưa đủ phiền phức à?" Lăng Thần tức giận quát.

"Hôm nay em...."

"Tôi sẽ cùng đạo diễn nói chuyện, cô hãy đem dẹp bỏ mấy cái trò nhảm nhí của cô đi!" Nói xong Lăng Thần xoay người rời đi.

Lăng Thần bước vô phòng bệnh và nói chuyện với cô ta chưa đầy một phút.

Tuy nhiên, mục đích cảu Lâm Mộng đã đạt được.

Ngày hôm sau, Lâm Mộng không chỉ là hotseach mà còn chiếm giữ ba chủ đề tìm kiếm hàng đầu:

"Lâm Mộng nhập viện trong tai nạn xe hơi."

"Lăng Thần đến thăm Lâm Mộng vào đêm khuya."

"Một người bạn cần là một người yêu bạn thực sự, Lâm Mộng và Lăng Thần phá vỡ tin đồn không hợp nhau."

Tuy nhiên, trong khi hotseach bên này vẫn chưa nguôi thì trên diễn đàn bên kia, lại có một cuộc truy tìm nữa thu hút tất cả các cư dân mạng hóng chuyện:

"Thu thập nhân chứng cho mối tình của Lâm Mộng."

Vì những bình luận đưa ra một cách ẩn danh nên những điều này có thể khiến cho những người chứng kiến sự thật phải háo hức:

"Nào tôi đến bệnh viện trước cả Lăng Thần, tôi nhì thấy anh ta đến bệnh viện vào lúc chín giờ ba mươi và rời khỏi bệnh viện lúc chín giờ ba lăm"

Các câu bình luận dưới đây có lẽ gây bùng nổ:

"Chúng tôi không biết anh Lăng làm thế nào mà có thể thể tịnh tình yêu của mình chỉ trong năm phút."

"Đừng quên khi đi vào bệnh viện cần phải có thời gian tìm phòng và cả thời gian rời khỏi đó nhưng lại vỏn vẹn chỉ năm phút."

"Hhaha, anh ấy vào đó chụp ảnh rồi đi ra sao."

"Tình yêu này thật tuyệt vời, hhh!"

Giữa sự cao trào của cư dân mạng, những người chứng kiến tiếp tục tiết lộ:

"Tôi là người chúng kiến vụ tai nạn xe hơi đó, chính là Lâm Mộng đang đi không nhìn đường thì tông vào chiếc xe đang bán bánh, đậu bên đường, cánh tay cô ta chỉ bị trầy xước nhẹ. Một đám người vây quanh đưa cô ta đến bệnh viện."

Tiết lộ này khiến cư dân mạng càng thích thú hơn:

"Nhưng chúng ta cũng phải cần đưa cô ấy đến bệnh viện."

"Ha ha ha, chọc cười chết tôi rồi."

"Tránh ra, tôi là y tá trong bệnh viện, tôi đến để cho biết cô Lâm Mộng chỉ bị trầy xước tay một chút, cô ấy không chỉ cần sát trùng thôi nhưng cô ấy vẫn nhất quyết kêu tôi quấy băng gạt cho cô ấy để cô ấy chụp ảnh."

Dù đúng hay sai, hàng loạt lời khai của nhân chứng đều được cư dân mạng chấp nhận, quản trị viên diễn đàn thậm chí còn đưa ra một bản tóm tắt rất là có tâm:

Lâm Mộng không biết lái xe ô tô và không cẩn thận va phải một chiếc xe bán bánh, cô ấy giả vờ bị tai nạn ô tô rất nặng để được lòng người hâm mộ, sau đó dùng vết thương đó của mình để làm nũng với Lăng Thần.

Trong một buổi sáng, mà chủ đề này đã có hàng trăm nghìn bình luận, có người đến xem náo nhiệt, có người hâm mộ Lâm Mộng thì đứng ra bênh vực, có người mắng người hâm mộ của Lâm Mộng là bị chết não. Không khí rất náo nhiệt.

Mà Lâm Mộng bỏ ra rất nhiều tiền để mua hotseach, nhưng chưa tới một ngày kiêu ngạo, cô ta đã tức đến mức điên.

Cô đã chi rất nhiều tiền để quảng bá bản thân và chứng mình rằng bản thân và Lăng Thần có mối quan hệ rất tốt, nhưng kết quả lưu lượng truy cập của cô lại không bằng diễn đàn đó.

Muốn như thế bào chứ?

Ai là người sáng lập ra diễn đàn đó? tại sao lại cứ bám chặt cô không tha như vậy chứ?

Buổi trưa lúc này ánh nắng vừa phải, Lâm Thanh dẫn Tiểu Hoa đi trồng vườn trước biệt thự.

Vườn của người khác đều được những người làm vườn có tay nghề quản lý, nhưng Lâm Thanh thấy việc nầy quá nhàm chán, nên tự mình trồng vẫn tốt hơn, hơn nưa việc trồng toàn bộ hoa là không thực tế, nên cô có dành riêng một khu để trồng thêm rau.

Ở sân sau biệt thự, Lâm Thanh bố trí cây ăn trái, vừa ăn vừa ngắm cảnh rất hợp lý.

"Mẹ, mẹ đọc tin tức hôm nay chưa?" Tiểu Hoa cười vui vẻ.

"Nhìn xem," Lâm Thanh ngồi xổm xuống đất và đang đào một cái hố, "Mẹ đoán Lâm Mộng đang ngồi ở một góc và khóc một cách tức tưởi."

"Mẹ, mẹ vui không?" Tiểu Hoa vẻ mặt mong đợi.

"Mẹ không vui nhưng khá sảng khoái." Lâm Thanh mỉm cười, "Không biết Lâm Mộng có thù oán gì với những người trên diễn dàn này không."

"Mọi người đều đẩy mọi tội lỗ cho cô ấy. Hơn nữa cô ấy thật khó ưa, nhất định rất nhiều người không chịu nỗi tính của cô ta. Với lại thái độ của cô ta rất thượng đẳng, đắc tội rất nhiều người, sự trả thù chỉ là thời gian mà thôi."

Lúc này, điện thoại của Lâm Thanh vang lên, người gọi là trợ lý cô.

"Alo?" Lâm Thanh trả lời.

"Chị." Giọng trợ lý có chút ngập ngừng, "Tôi....tôi đã tự quyết định, xin chị đừng tức giận."

"Có chuyện gì vậy?" Lâm Thanh không hề tức giận. A Mỹ đã là trợ lý cho Lâm Thanh nhiều nămnhuw vậy và sẽ không thực sự gây rắc rối.

"Em có một người bạn nhà báo muốn thực hiện cuộc vấn độc quyền với Lăng Thần. Nếu không làm được sẽ bị đuổi việc. Nhưng cô ấy đã tìm đủ mọi cách nhưng không thể gặp được Lăng Thần và đã cầu xin em."

Giọng của A Mỹ có chút xấu hổ: " Chị, chị cũng biết em là một người rất coi trọng bạn bè nên mới đồng ý giúp cô ấy hẹn gặp Lăng Thần, sau đó...điều kiện là..."

A Mỹ ngại ngùng khi nói những lời tiếp theo.

"Điều kiện là tôi phải đến gặp Lăng Thần?" Lâm Thanh trả lời giúp cô ấy.

"Em xin lỗi chị."

"Không sao đâu, tôi sẽ đến gặp mặt nói chuyện." Lâm Thanh mỉm cười, "Cứ hẹn gặp trước đi."

"Thời gian đã định rồi, tối nay tám giờ, chúng ta hẹn gặp ở quán cà phê nhé."

"Được rồi, gửi tôi địa điểm."

Sau khi cúp điện thoại, Lâm Thanh tiếp tục làm việc.

Tuy nhiên, một lúc sau, cô đột nhiên cảm thấy một ánh mắt từ phía xa truyền đến, Lâm Thanh vô thức ngẩng đầu lên, lại gặp phải ánh mắt của Lăng Thần.

Cô không biết anh ấy đã đứng đấy từ bao giờ và cũng không biết tại sao chủ tịch Lăng lại đứng trước nhà của cô.

"Chú" Tiểu Hoa gặp được Lăng Thần rất vui mừng.

Lăng Thần gật đầu, sau đó tiếp tục nhìn Lâm Thanh.

Anh đã trong chừng cô suốt cả buổi sáng.

Nghĩ đến lời nói của cô đêm qua, anh cảm thấy như một cái gai trong lòng. Mỗi lần nghĩ đến, cái gai lại đâm sâu hơn vào lòng anh, vì vậy, sau khi suy nghĩ kỹ, anh quyết định đến gặp cô để nói rõ.

"Có chuyện gì sao?" Lâm Thanh đứng dậy.

"Ừ." Lăng Thần gật đầu, "Tôi có thể vào nhà nói chuyện không?"

"Không cần đâu." Lâm Thanh lạnh lùng nói, "Tôi không nghĩ giữa chúng ta có bí mật nào cả đâu."

Lăng Thần không để ý: "Tối qua cô đã hiểu lầm tôi."

Lâm Thanh không ngờ hán lại trực tiếp đến đây.

"Tôi không có ý lợi dụng Tiểu Hoa," Lăng Thần nói chuyện không hề trịch thượng: "Ý tôi là tôi rất thích Tiểu Hoa, đồng ý chăm sóc Tiểu Hoa. Đứa trẻ năm tuổi thì tôi có thể lợi dụng được gì?"

Lâm Thanh:....

"Hơn nữa, ai dám ngăn cảm Lăng Thần ta muốn làm gì?"

"Xong chưa?" Lâm Thanh cho rằng vị chủ tịch này là một kẻ ngốc?

"Ừm."

Tiếp theo, Lăng Thần vẫn nhìn thẳng về phía Lâm Thanh, đôi mắt đen to tròn sâu thẳm như biển, nhưng ánh mắt lại kiên định và nghiêm túc.

Lâm Thanh đột nhiên cảm thấy mình không biết nên phản ứng như thế nào.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.