Bỏ Phi Trọng Sinh: Độc Thủ Nữ Ma Y

Chương 3: Nghiền xương thành tro



“Tử Khuynh, ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì?” Mặc Lăng Hàn không ngừng hút khí lạnh, nhìn Tử Khuynh từng bước lại gần, cảm giác khó thở khó nắm bắt.

“Giết ngươi!” Đơn giản hai từ, lại khiến thân thể Mặc Lăng Hàn chấn động, trong mắt tràn đầy không thể tưởng tượng được.

“Giết ta?” Mặc Lăng Hàn có chút hoài nghi lỗ tai mình nghe lầm, trong mắt hắn, Tử Khuynh vô năng yếu đuối, cư nhiên sẽ có một ngày nói ra lời này.

“Ha hả... Vậy xem ngươi có khả năng này hay không!” Mặc Lăng Hàn cười lạnh, Tử Khuynh là tím cấp cường giả thì đã sao, tím cấp cường giả cũng chỉ là phân cấp bậc, đối với Tử Khuynh, căn bản không cần hắn bận tâm.

“Vương gia, có ta ở đây!” Lúc này Nhược Nhi đã xốc khăn voan lên, hiện lên một dung nhan tuyệt đẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn với bộ y phục tân nương màu đỏ, làm nên vẻ tuyệt diễm.

Hơn nữa trong tay cầm một thanh nhuyễn kiếm màu đỏ, càng làm cả người Nhược Nhi toát ra anh khí bừng bừng. Khó trách Mặc Lăng Hàn vì nàng ta mà diệt cả phủ tướng quân, sau này gả vào rồi, tuy nàng trên danh nghĩa là chính phi, nhưng chính phi thật sự là nàng ta.

Ha ha ha…

Buồn cười, thật sự rất buồn cười!

Tử Khuynh lại cười ha hả, lúc này đây nước mắt đã cạn, nàng cùng hắn đã không còn quan hệ nữa.

Xoát, Nhược Nhi nói động thủ liền động thủ, nhuyễn kiếm lượn như may, đồng thời, một ánh sáng màu tím từ nhuyễn kiếm bắn ra, hướng tới Tử Khuynh, nếu cẩn thận quan sát, có thể thấy, lực đạo của ánh sáng màu tím hướng tới Tử Khuynh rất lớn.

Nếu người ngoài nhìn vào Nhược Nhi quả thật có thực lực hơn Tử Khuynh, nhưng mà, thật vậy sao?

Kiếm Nhược Nhi phóng tới, Tử Khuynh liền nghiêng người, tránh được một kích, đồng thời, nàng vung tay lên, một ánh sáng màu vàng sắc bén từ chuỷ thủ bắn ra, hướng thẳng tới Nhược Nhi.

Ánh sáng màu vàng vừa nổi lên trong nháy mắt, Mặc Lăng Hàn cả người liền lạnh đi.

Thần cấp!

Tử Khuynh cư nhiên là Thần cấp cao thủ.

Ở lăng thiên đại lục, Thần cấp cao thủ rất ít, rất hiếm thấy, huống chi, nói là tím cấp cao thủ nhưng cũng không nhiều lắm, hắn sở dĩ coi trọng Nhược Nhi cũng là vì thân phận tím cấp cường giả của nàng.

Nếu hắn biết Tử Khuynh là Thần cấp cao thủ, như vậy...

Nghĩ đến đây, Mặc Lăng Hàn nhìn về phía Tử Khuynh, ánh mắt trở nên nóng rực, hắn chưa từng để ý nữ tử này, nhưng giờ phút này, trong mắt Mặc Lăng Hàn nở rộ.

Cũng vào lúc đó, Tử Khuynh đấu với Nhược Nhi, nàng ta thấy Tử Khuynh bắn ra ánh sáng màu vàng liền không thể tưởng tượng nổi, khẽ khựng lại, ánh sáng màu vàng sắc bén liền bắn xẹt qua người Nhược Nhi, nếu không phải nàng ta vào thời điểm đó né tránh kịp, thì giờ này nàng ta đã đi gặp Diêm Vương.

Tuy nói là đã tránh thoát được đòn này, bất quá, nàng ta đã bị thương nặng. Đối với Nhược Nhi, Tử Khuynh hiện tại chỉ có hận thù.

“Khuynh nhi, chúng ta có chuyện gì thì từ từ nói, ngươi không cần làm vậy. Ta là phu quân của ngươi, ngươi là chính thê của ta, chúng ta không nên làm vậy!” Mặc Lăng Hàn nặn ra một nụ cười tươi, nếu Tử Khuynh yêu hắn, vậy hắn liền lợi dụng tình yêu này mà khống chế nàng!

Thần cấp cường giả, nếu nàng phụ tá dưới trướng của hắn, vậy sau này ngôi vị hoàng đế hắn có thể vững vàng ngồi lên rồi!

Nghe Mặc Lăng Hàn kêu một tiếng “Khuynh nhi”, Tử Khuynh thân thể hơi chấn động, khoé môi nhếch lên, đáy mắt lộ ra nụ cười quỷ dị.

Bất quá, lúc này Mặc Lăng Hàn lại không chú ý tới sự biến hoá trong đáy mắt Tử Khuynh, hắn chỉ lo mỉm cười nhìn Tử Khuynh, trong lòng lại tràn đầy vui sướng, quả nhiên, nữ nhân chỉ lần dịu dàng là được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.