*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Bí quyết quan trọng của trận Độ Ách Quy Nguyên chính là có thể tập hợp được sức lực của mọi người, dưới sự phối hợp của nguyên khí trong trời đất, tăng linh lực của mọi người theo cấp số nhân, đánh trả lên người đối phương.
Tu sĩ đến kỳ Nguyên Anh có thể sử dụng sự khác biệt một trời một vực để hình dung về mức độ chênh lệch tu vi giữa mỗi cấp bậc trong đó.
Nói ví dụ như Nguyên Anh trung kỳ giết chết Nguyên Anh sơ kỳ chỉ trong nháy mắt, Nguyên Anh hậu kỳ lại giết chết Nguyên Anh trung kỳ trong nháy mắt.
Cho dù những tu sĩ Kết Đan của Thanh Vân Tông3cộng thêm một tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ tập trung lại, cũng không đấu lại tên sứ giả Nguyên Anh hậu kỳ từ tông môn đỉnh cấp tới kia.Nhưng dưới sự gia tăng của trận pháp Độ Ách Quy Nguyên, bọn họ lại đấu ngang tài ngang sức.
Tên sứ giả vừa sợ vừa giận, không nghĩ tới Thanh Vân Tông lại có thể còn có chiêu này!
Hắn biết mình đã bị nhốt ở bên trong trận pháp, mà người phụ nữ xinh đẹp kia lại chính là Đại Trận Pháp Sư của Thanh Vân Tông.
Không trách được đạo trưởng Doanh Xung của Đạo môn lại muốn độc chiếm cô. Một nữ tu như vậy, tông môn cấp hai như Thanh0Vân Tông căn bản không xứng với cô!
Tên sứ giả nghĩ tới đây, tay phải lại tiếp tục đấu với người của Thanh Vân Tông, còn bàn tay trái cong lại thành hình hoa lan. Một ánh sáng màu đỏ từ từ sáng lên ở trên đầu ngón tay hắn. Chỉ trong nháy mắt, ánh sáng màu đỏ này đã lớn đến mức che trời lấp đất, một bóng người cao lớn, hai tay cầm chùy đồng tám cạnh chậm rãi nhô lên phía sau lưng hắn. Dưới ánh sáng đỏ chiếu xuống, bóng dáng kia càng lúc càng thật, còn cơ thể tên sứ giả cũng càng lúc càng mờ ảo.
Con ngươi Vinh Tuệ Khanh hơi co lại.
Nhập Thực Phản5Hư!
Đây là công pháp cao cấp, chỉ có tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ mới có khả năng tu luyện.
Nhưng rất ít người luyện thành. Cô từng xem qua ghi chép trong sách cổ của Thanh Vân Tông, bởi vì loại công pháp này có yêu cầu đặc biệt đối với cơ thể của tu sĩ, lại thêm tu luyện rất đau khổ, cho nên dù môn công pháp này có uy lực rất lớn, nhưng lại rất hiếm người thật sự luyện thành.
Làm thế nào đây?
Vinh Tuệ Khanh biết, nếu như chờ cơ thể của đối phương hoàn toàn hóa thành ảo ảnh, cái bóng phía sau hắn sẽ trở thành cơ thể thật, thay thế bản thân hắn lên4chiến đấu.
Mà cái bóng hóa thành cơ thể thật kia lại có tu vi cao hơn bản thân hắn một tầng.
Nói cách khác, khi cái bóng này hóa thành cơ thể thật nó sẽ có tu vi Hóa Thần!
Đến khi đó, trận Độ Ách Quy Nguyên này cũng không thể làm gì được hắn, chỉ chờ hắn tới nghiền ép những tu sĩ Thanh Vân Tông bọn họ.
Không, không được, không thể để cho hắn Nhập Hư Phản Thực thành công.
Vinh Tuệ Khanh luống cuống, kéo theo trận pháp, tập trung linh lực của tu sĩ Thanh Vân Tông tăng thêm trên người mình, sau đó lao vào trong ánh sáng màu đỏ kia.
Cơ hội duy nhất của cô chính là9khi Nhập Hư Phản Thực của đối phương còn chưa hoàn thành, lúc này cũng là thời điểm thực lực đối phương suy yếu nhất. Chỉ có lúc này, cô mới có thể chui vào mà không chết.
Linh lực của mấy tu sĩ Kết Đan và một tu sĩ Nguyên Anh của Thanh Vân Tông đều ở trên người Vinh Tuệ Khanh, lại thêm rễ Hồ Lô đeo trên cổ đang không ngừng cung cấp linh khí cho cô khiến cô bị rất nhiều linh lực ép tới sắp không thở nổi.
Nhưng bóng dáng đối phương đã sắp hóa thành cơ thể thật...
Đối phương cũng biết đây là lúc mình suy yếu nhất, nên đã sử dụng thuật Phong Thổ, che kín xung quanh mình. Cho dù có là tu sĩ Nguyên Anh của Thanh Vân Tông cũng không thể nào tấn công tới bên cạnh hắn được.
Bây giờ chỉ có thể trông cậy vào Vinh Tuệ Khanh ở trung tâm mắt trận đang chỉ huy trận pháp.
Vinh Tuệ Khanh cẩn thận quan sát thuật Phong Thổ của tên sứ giả này. Vì nó ở bên trong trận pháp của cô nên rất dễ dàng tìm ra sơ hở. Chân đạp vị trí bát quái, Càn tây bắc, Tốn đông nam, Khôn tây nam, Cấn đông bắc, xoay một đường qua chỗ khác, vòng qua chuyển lại để phá thuật Phong Thổ của đối phương, đi tới bên cạnh tên sứ giả kia.
“Ngươi đi chết đi!” Vinh Tuệ Khanh thầm mặc niệm một tiếng, tay cầm mấy tấm phù Lôi Bạo cao cấp liều mạng ném về phía ảo ảnh ở sau lưng hắn.
Tu vi của Vinh Tuệ Khanh thấp, khi tấn công trực tiếp đương nhiên lực độ không lớn lắm.
Cô đã phải bỏ ra rất nhiều tiền mới mua được mấy tấm phù Lôi Bạo cao cấp trên tay này. Mỗi một cái đều có thể tương đương với một lần tấn công của tu sĩ Kết Đan hậu kỳ.
Ảo ảnh và cơ thể thật của tên sứ giả đang trong lúc suy yếu nhất, lại bị nhiều “tu sĩ Kết Đan” ra tay cùng lúc như vậy, nên chẳng bao lâu đã có tác dụng.
Tiếng sấm chớp ầm ầm không dứt.
Ánh sáng màu đỏ bên tay trái của tên sứ giả bỗng nhiên tăng mạnh, sau đó tụ lại thành một thứ màu đỏ giống như một quả cầu thật, đập mạnh tới đầu Vinh Tuệ Khanh.
Cùng lúc đó, ảo ảnh phía sau lưng hắn đờ đẫn trong chớp mắt rồi từ từ biến mất.
Tên sứ giả phun ra một ngụm máu đen, ngã trên đất.
Vinh Tuệ Khanh cũng bị quả cầu ánh sáng đỏ kia đập trúng đầu.
Dường như tất cả tu vi và linh lực của tên sứ giả này đều tập trung trong ánh sáng màu đỏ đó.
Linh lực cuồn cuộn không ngừng rót vào huyệt Bách Hội trên đỉnh đầu Vinh Tuệ Khanh, mạnh mẽ lan ra khắp toàn thân cô.
Gân mạch toàn thân cô bị phá hủy, gột rửa, sau đó lại có sức sống sôi sục, một lần nữa tổ hợp lại, tạo ra gân mạch mới.
Bên trong đan điền, Tiểu Ô bị sự biến hóa mạnh mẽ bên trong đan điền làm cho khiếp sợ đến mức ôm đầu nấp sâu trong góc, hận không thể làm đà điểu.
Linh khí lại một lần nữa bị linh lực từ bên ngoài tới cọ rửa và chèn ép, sinh ra một vòng xoáy linh khí rất lớn.
Vòng xoáy càng chuyển động lại càng nhanh, bên trong thậm chí còn xuất hiện tinh vân lập lòe, giống như bản đồ sao của hệ Ngân Hà mênh mông được sinh ra và nuôi dưỡng ở bên trong đan điền của cô.
Linh lực bên ngoài bị trận pháp tác động, vẫn đang không ngừng rót vào đỉnh đầu Vinh Tuệ Khanh.
Vinh Tuệ Khanh đã ngã trên mặt đất bất tỉnh.
Cô vừa ngất đi, toàn bộ trận pháp Độ Ách Quy Nguyên cũng rơi vào trạng thái ngừng lại, người bên trong trận không nhúc nhích được, người bên ngoài trận cũng không thể tiến vào.
Ở bên ngoài trận pháp, Phác Cung Doanh biết Vinh Tuệ Khanh xảy ra chuyện thì sốt ruột, lòng như lửa đốt, nhưng lại không thể làm gì.
Hai Trận Pháp Sư của Thanh Vân Tông vốn được chuẩn bị để thay thế Vinh Tuệ Khanh được tìm tới, nhưng bọn họ cũng không biết phá trận pháp này như thế nào.
Cũng may cho dù trận pháp dừng lại, nhưng bởi vì có nguồn linh lực khổng lồ duy trì nên cửa sống còn chưa bị đứt đoạn.
Trong lúc Vinh Tuệ Khanh choáng váng mê man, cô cảm nhận được vòng xoáy linh khí bên trong đan điền của mình cuối cùng bị nặn ép thành một điểm rất nhỏ.
Sau khi bị ép đến không thể co lại được nữa, điểm nhỏ này lại ầm ầm nổ mạnh.
Vô số đốm sáng được bắn ra từ điểm nhỏ này.
Đan điền của cô giống như đã trở thành một vũ trụ. Mà bây giờ, chính là thời khắc quan trọng để một tinh hệ mới được sinh ra.
Ở giữa vòng xoáy của những tinh vân kia, cuối cùng một Kim Đan nho nhỏ cũng ngưng kết thành hình, phát ra ánh sáng lấp lánh bên trong đan điền của Vinh Tuệ Khanh.
Trên bầu trời, vân kiếp và lôi kiếp đúng thời gian kéo tới, đánh xuống đầu Vinh Tuệ Khanh.
Lôi linh căn được Vinh Tuệ Khanh che giấu lại lộ ra. Sự chấn động và tạo mới mạnh mẽ vừa rồi mang cho cô gân mạch cùng đan điền mới tinh, cũng xé rách lớp ngụy trang Lôi linh căn của cô trước thời hạn.
Năm đó, Lôi linh căn của cô từng được yêu tu Mão Quang che giấu, ông còn nói phải đợi tới khi cô luyện Húc Nhật Quyết đến tầng thứ chín, mới có thể lộ Lôi linh căn ra ngoài.
Bây giờ, Húc Nhật Quyết của cô vốn đang ở tầng thứ tư, trải qua chuyện ngày hôm nay, nó cũng đột phá tầng thứ tư bước vào tầng thứ năm.
Bình thường phải đạt tới tu vi Kết Đan hậu kỳ mới có thể tu luyện tới Húc Nhật Quyết tầng thứ năm. Trên con đường tu luyện Húc Nhật Quyết, Vinh Tuệ Khanh lại đi trước một bước, bước vào cánh cửa của tầng thứ năm.
Vòng xoáy tinh vân ở đan điền càng lúc càng nhỏ, còn viên Kim Đan kia lại càng lúc càng lớn, nó hấp thu tất cả linh khí và linh lực bên trong đan điền, củng cố lại tiên cơ của cô.
Trong không trung, vân kiếp cuối cùng cũng tập trung lại, chúng không còn là những đám mây đen nữa mà mang ánh sáng mờ năm màu, từ trên cao chiếu xuống.
Từng trận lôi kiếp càng lúc càng mạnh đánh xuống người Vinh Tuệ Khanh, lại khiến cho linh lực của cô càng thêm dư thừa, Kim Đan càng rắn chắc, trơn bóng, thậm chí cô còn xinh đẹp hơn.
Cô không bị lôi kiếp đánh cho cháy đen, trên người cũng không bị thương nặng.
Sức mạnh của lôi kiếp này giống như đang chữa thương cho cô vậy, tất cả những vết thương do linh lực của tên sứ giả khi nãy đánh xuống trên người cô đều lành lại.
Vinh Tuệ Khanh tỉnh lại, ngồi khoanh chân ở trung tâm của mắt trận, mặt ngửa lên trời, lại một lần nữa hấp thu sức mạnh của lôi kiếp.
Lôi linh căn của cô trời sinh có tác dụng miễn dịch đối với sức mạnh của lôi kiếp. Đây cũng là lý do tại sao Ngũ Châu Đại Lục lại coi trọng Lôi linh căn như vậy.
Tu sĩ có Lôi linh căn thì trời sinh sẽ không bị lôi kiếp gây thương tích. Với rất nhiều tu sĩ mà nói, đây tuyệt đối là chuyện tốt chỉ có thể gặp chứ không thể cầu. Bởi vì rất nhiều tu sĩ đều chết vào thời điểm mấu chốt khi độ kiếp thăng cấp.
Đây cũng là nguyên nhân quan trọng khiến Đóa Linh phu nhân năm đó không tiếc bị thiên lôi đánh cũng muốn cướp đoạt Lôi linh căn của Vinh Tuệ Khanh.
Vinh Tuệ Khanh cùng lúc vận chuyển Húc Nhật Quyết, hấp thu linh khí của rễ Hồ Lô, phối hợp với lực lượng của lôi kiếp để chữa thương, đồng thời củng cố tu vi Kết Đan của mình.
Đột nhiên, từ đỉnh đầu Vinh Tuệ Khanh có một cột sáng màu tím than lao ra, phóng về phía vân kiếp năm màu ở phía chân trời.
Vân kiếp năm màu vừa va vào cột sáng màu tím than này, lập tức biến thành vô số bông hoa tuyệt đẹp, từ trên bầu trời lãng đãng rơi xuống.
Tiếng lôi kiếp lúc gần lúc xa, sau đó chỉ còn tiếng đàn sáo yên bình và tao nhã.
“Thiên nữ rắc hoa, thiên tôn tấu nhạc... Kết Đan như thế, ta thật sự mới nghe lần đầu, cũng chưa từng thấy bao giờ.”
Trên dưới Thanh Vân Tông tận mắt nhìn thấy một lần Kết Đan rầm rộ như vậy, tất cả đều rất xúc động.
Cuối cùng, Vinh Tuệ Khanh đã Kết Đan thành công!
Cô mở hai mắt, màu xanh lam trong con ngươi càng đậm hơn.
Lôi linh căn hoàn toàn lộ ra. Từ nay về sau, cô không cần phải che giấu tư chất của mình nữa.
Cô so với người khác, thật khiến người ta tức chết.
Trời sinh có tư chất tốt như vậy, lại giỏi về phương diện trận pháp và luyện đan, vậy thì cũng không nói làm gì, lại còn có gương mặt xinh đẹp như thế.
Cho dù các nữ tu của Thanh Vân Tông vui mừng khi trong tông môn của mình xuất hiện nữ tu có tài năng tuyệt vời như vậy, nhưng trong lòng vẫn có chút mất mát.
Vinh Tuệ Khanh lại không cảm thấy mình quá may mắn.
Cô nhìn tên sứ giả nằm cách đó không xa, năm ngón tay phải khép lại, một luồng sáng màu đỏ đã hiện ra trên đầu ngón tay.
“Đi!” Vinh Tuệ Khanh rung bàn tay một cái, luồng sáng đỏ này nhanh chóng đập lên đầu tên sứ giả kia.
Một Nguyên Anh màu xanh đen ôm đôi chùy đồng nhỏ bay ra khỏi đỉnh đầu của hắn, nó oán độc liếc nhìn Vinh Tuệ Khanh một cái rồi thuấn di quay về tông môn đỉnh cấp báo tin.