Bổ Thiên Ký

Chương 337: Tư an thăng chức



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cho dù là thượng tiên ra tay thì Doanh Xung cũng không thể bị giết gọn lẹ như vậy được.

Doanh Xung là người cùng cấp bậc tu vi với mình, đều là Tán Tiên Hợp Thể kỳ. Hắn vốn cho rằng, trong Ngũ Châu Đại Lục này, trừ thượng tiên ra, thì chỉ có hắn và Doanh Xung là mạnh nhất.

Thế nhưng trên thế gian này không ngờ vẫn có người giết được cả Doanh Xung.

Vậy chẳng phải hắn cũng có nguy cơ bị giết sao?

Cứ nghĩ đến trên thế gian này vẫn có tu sĩ có thể uy hiếp đến tính mạng của mình, Liễu Duyên cảm thấy rất kỳ quái, không thể gạt đi được mong muốn tìm ra, vừa muốn báo thù cho Doanh Xung, lại muốn hành hạ con tiện nhân Vinh Tuệ Khanh kia, khiến3ả muốn sống không được, muốn chết cũng không xong, vậy mới có thể trút được mối hận trong lòng hắn.

Sau khi suy nghĩ kỹ càng, Liễu Duyên lập tức phái đại đệ tử của hắn đến Thanh Vân Tông truyền tin, lần nữa đòi giao nộp Vinh Tuệ Khanh.

Kết quả là đại đệ tử của hắn vừa mới rời động phủ, thì người đàn ông kỳ quái khoác áo choàng màu đỏ máu lập tức xuất hiện.

Liễu Duyên đang định lên tiếng, lại đột nhiên cảm giác được hơi thở của đối phương, hắn liền kinh hãi đứng dậy: “Ngươi là người trong Ma giới! Sao ngươi có thể vượt qua được kết giới và trận pháp của tông môn đỉnh cấp ta?”

Không phải hắn nói khoác, chỉ có những người có tu vi cao như thượng tiên mới0có thể tự nhiên ra vào kết giới và trận pháp của tông môn đỉnh cấp bọn.

Vậy tu vi của người đàn ông trước mặt này là gì?

Trong lòng Liễu Duyên cảm thấy nặng nề. Chẳng lẽ đây là người đàn ông đã giết chết Doanh Xung sao? Tu vi của y hình như không hề thua kém thượng tiên...

Suy nghĩ của Liễu Duyên xoay chuyển, sau lưng hắn chợt hiện lên hư ảnh của một người Kim Cương cao tám trượng đang trợn trừng mắt nhìn, tràn ngập cả động phủ.

“Kim Cương Phục Ma!” Liễu Duyên hét lớn một tiếng, trong động phủ thoáng chốc cũng vang lên tiếng chuông cực lớn, từng tiếng từng tiếng như chuỗi âm thanh của Phật, gõ vào tâm mạch La Thần.

Nếu như La Thần chỉ là một người bình thường trong Ma5giới, thì một khi Liễu Duyên sử dụng Kim Cương Phục Ma, y sẽ lập tức bị cắt đứt tâm mạch mà chết.

Nhưng y không phải người bình thường trong Ma giới, mà y là chủ nhân Ma giới. Ít nhất phải như người phụ nữ áo đen cầm liêm đao sử dụng Kim Cương Phục Ma này, mới có khả năng gây thương tích nhẹ cho La Thần.

Hòa thượng Liễu Duyên sử dụng chiêu này chỉ khiến La Thần cảm thấy om sòm ầm ĩ mà thôi.

“Huyết đao chém!” La Thần vì muốn tốc chiến tốc thắng, cho nên ra ngay đòn sát thủ của người đứng đầu Ma giới.

Áo choàng màu đỏ máu trên người y đột nhiên biến mất, trong nháy mắt bay tới bên cạnh hòa thượng Liễu Duyên, hóa thành ảo ảnh huyết đao đầy4trời, giống như những con thoi, từng đao chuyển động xoay tròn chém về phía Liễu Duyên và hư ảnh Kim Cương đang trợn trừng mắt sau lưng hắn.

A!

Liễu Duyên phát ra tiếng kêu thảm thiết, bị ảo ảnh huyết đao của La Thần chém trúng, cả người như phải chịu hành hình róc xương lóc thịt.

Huyết đao của người đứng đầu Ma giới, không phải là huyết đao bình thường. Huyết đao khi chém giết sẽ cùng lúc hấp thu linh lực của tu sĩ Nhân giới để tẩm bổ cho bản thân.

Linh lực của tu sĩ Nhân giới bị nó chém càng mạnh, huyết đao càng công kích mãnh liệt.

Hòa thượng Liễu Duyên là tu sĩ có năng lực mạnh nhất mà huyết đao từng chém chết.

Linh lực lớn mạnh của Liễu Duyên kích thích đến huyết tính9trong nó, dường như đã thoát khỏi sự khống chế của La Thần, huyết đao thấy máu, liền chém về phía đan điền cùng thức hải của Liễu Duyên.

La Thần nhận thấy sự khác thường của huyết đao, liền hất tay về sau, huyết đao dù không muốn, nhưng bởi vì không kháng cự nổi uy lực của người đứng đầu Ma giới, “vù” một tiếng, nó bay trở về sau lưng La Thần, biến lại thành áo choàng màu đỏ máu, khoác lên trên người y.

Áo choàng màu đỏ máu vừa chạm vào cơ thể của La Thần, lập tức truyền linh lực nó vừa hút được cho y.

Liễu Duyên ngã gục xuống đất mà chết, sau đó có một bóng người đứng lên từ trên thi thể của hắn.

Nguyên thần của tu sĩ Hợp Thể kỳ đã tu luyện thành một thực thể, có thể tính là sinh mạng thứ hai của họ.

La Thần không e dè gì nữa, một luồng ma lực mạnh mẽ như dời núi lấp biển, lập tức cuốn nguyên thần kia đi.

Nguyên thần nhanh chóng chạy trốn ra ngoài.

La Thần không ngừng theo sát phía sau, chạy ra ngoài động phủ của Liễu Duyên.

Không còn trận pháp và kết giới của động phủ che đậy, ma khí của La Thần lập tức bị tu sĩ của tông môn đỉnh cấp phát hiện ra.

“Có người của Ma giới đột nhập!”

Từng hồi chuông vang lên khắp tông môn đỉnh cấp, tu sĩ của cả hai phái Phật tông với Đạo môn mang theo pháp bảo lợi hại nhất của mình, đuổi theo ma khí đang chạy phía trước.

Tư An dẫn đầu.

Phía trước dường như có vật gì đó thu hút hắn, khiến hắn vừa kích động, lại vừa cuồng nhiệt.

Nguyên thần Hợp Thể kỳ của Liễu Duyên chạy trốn rất nhanh, nhưng tốc độ của La Thần cũng không hề chậm, hơn nữa y có áo choàng màu đỏ máu trợ giúp, nên nhanh chóng đuổi kịp được nguyên thần thực thể của Liễu Duyên.

“Ầm” một tiếng vang thật lớn!

La Thần như bay lướt qua bên cạnh nguyên thần thực thể của Liễu Duyên, dường như không hề nhìn thấy hắn.

Nguyên thần kia vui mừng ra mặt, đang định chạy quay về, nhưng lại phát hiện chân của mình đang chạy ở phía trước.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?!

Con ngươi của nguyên thần di chuyển xuống dưới, nhìn thấy nửa thân trên của mình đang lơ lửng giữa không trung, còn nửa thân dưới vẫn đang tiếp tục chạy về phía trước!

Hóa ra cơ thể hắn đã bị chia làm hai từ vùng đan điền rồi sao?

Nửa thân trên của nguyên thần kia “bụp” một tiếng, từ giữa không trung té xuống đất.

Hai cái chân đang chạy phía trước một lát sau mới ngã nhào xuống.

La Thần vung tay lên, một luồng huyết sắc dài bắn nhanh về phía trước, cuốn hai nửa thân của nguyên thần lại.

Nguyên thần thực thể do tu sĩ Hợp Thể kỳ tu luyện ra là vật đại bổ rất hiếm có, dĩ nhiên chỉ có ích với người Ma giới tu luyện ma công.

Tư An đuổi theo nhanh nhất, cũng chỉ kịp nhìn thấy phía trước có một người khoác áo choàng màu đỏ máu đang gói nguyên thần của hòa thượng Liễu Duyên lại.

Cảm giác được Ma khí phảng phất quanh cơ thể người đó, Tư An bất giác quỳ gối xuống, tay phải đặt trước ngực, hành lễ với La Thần theo quy tắc trong Ma giới: “Tư An tham kiến ngô vương.”

La Thần nghe thấy giọng nói của Tư An, từ từ xoay người lại, trên mặt đã đeo một chiếc mặt nạ dữ tợn.

“Ngươi nhập ma lúc nào vậy?” La Thần hiện giờ đang dùng thân phận thật là chủ nhân Ma giới, tất nhiên có thể cảm giác được ma khí trên người Tư An.

Tu sĩ Hóa Thần duy nhất của Ngũ Châu Đại Lục hàng vạn năm qua, hóa ra đã sớm nhập ma!

Tư An truyền âm với La Thần: “Lúc thuộc hạ Hóa Thần, bị tâm ma cắn lại, nên thuộc hạ lựa chọn đồng hóa với tâm ma, biến thân thành ma.”

Tu vi của hắn cao hơn Lang Thất, cho nên mặc dù đã thành ma, nhưng hắn vẫn có thể che giấu chiếc sừng nhọn trên đầu mình.

La Thần nghe lời kể của Tư An, mới hiểu ra. Năm đó Tư An Hóa Thần, đúng lúc La Thần đang dần dần thức tỉnh ý thức Ma giới ở núi Lục Hợp, ngoại thành Vĩnh Chương nước Đại Sở.

Người đứng đầu Ma giới dần dần tỉnh lại ở Nhân giới, cho nên ma khí xâm nhập vào khu vực thành Vĩnh Chương nhiều không tả xiết.

Lúc ấy Thánh nữ Quản Khinh Sa ở thần điện Quang Minh cũng phát giác ra, cho nên đã nhắc nhở những tu sĩ ở nước Đại Sở rằng, ma tộc đang ở phía Tây, Vinh Tuệ Khanh không phải là người trong Ma giới mà bọn họ cần tìm.

Tư An Hóa Thần lúc đó, tâm ma nhận được ma khí của chủ nhân Ma giới, lớn mạnh đến mức không thể tiêu diệt nổi, cho nên Tư An mới đành phải lựa chọn đồng hóa với tâm ma, trở thành một ma.

Nghĩ tới tất cả những điều này, sắc mặt La Thần có chút kỳ lạ.

“Ngươi đứng dậy đi. Nếu như ngươi thành ma đã lâu, vậy ngươi sắp không thể ở Nhân giới này được nữa.”

Tư An vội nói: “Trước mắt vẫn có thể chống đỡ được mấy trăm năm. Chỉ có điều sau này thì không trụ được nữa.”

La Thần nghĩ rồi búng ngón tay một cái, ném một viên thủy tinh màu lam của Ma giới vào trong tay Tư An, dặn dò: “Nhỏ một giọt máu của ngươi lên phía trên, để cho nó nhận chủ.” Sau đó nói tiếp: “Ngươi để nó nhận chủ, đồng thời ngươi cũng nhận ta làm chủ. Nếu như ngươi không đồng ý, thì không cần nhỏ máu lên đó.”

Tư An cảm nhận được luồng ma khí mà mình ao ước có ở bên trong viên thủy tinh màu lam của Ma giới này, vội nói: “Thuộc hạ vốn dĩ là người của chủ thượng!” Nói rồi, hắn búng ngón tay, một giọt máu tươi được nhỏ lên ma tinh.

Ma tinh là vật được biển Thiên Ma của Ma giới chế tạo ra. Cả biển Thiên Ma một năm chỉ sản xuất rất ít ma tinh, có khoảng mười viên, ít hơn nhiều so với linh thạch cực phẩm của Nhân giới.

Nhưng ưu điểm của nó là một khi kết thành ma tinh, ma khí bên trong sẽ được sinh ra liên tục, tuần hoàn qua lại, điểm này lại mạnh hơn nhiều so với linh thạch của Nhân giới. Bởi vì linh khí bên trong linh thạch một khi dùng hết thì linh thạch đó sẽ không dùng được nữa.

Còn ma tinh thì có thể dùng mãi mãi.

Cho nên người trong Ma giới một khi lấy được ma tinh, sẽ lập tức nhỏ máu nhận chủ, như vậy những năm tháng sau này không phải sợ bị người khác cướp đoạt nữa. Dĩ nhiên, nếu như mình bị giết thì ma tinh sẽ biến thành vật vô chủ, ai cũng có thể cướp nó.

Biển Thiên Ma của Ma giới là lãnh địa của Ma chủ, tất cả ma tinh được sản xuất trong đó tất nhiên cũng thuộc về chủ nhân Ma giới.

Ma tinh được sản xuất từ nơi đó nhất định phải do chủ nhân Ma giới ban cho, mới được mọi người trong Ma giới sử dụng, quá trình ban tặng này chính là quá trình nhận chủ. Để ma tinh nhận chủ, đồng thời cũng nhận Ma Vương làm chủ. Nếu như không thông qua quá trình ban tặng của người đứng đầu Ma giới, tự tiện cướp đoạt thì ma khí bên trong ma tinh kia sẽ không bao giờ bị hấp thu.

Tư An chưa bao giờ đến Ma giới, nhưng sau khi nhập ma hắn đã tìm hiểu kỹ càng rất nhiều cổ tịch có liên quan đến người trong Ma giới, cho nên hắn không xa lạ gì với ma tinh - một trong những chí bảo của Ma giới.

Hôm nay được La Thần đích thân ban thưởng ma tinh, Tư An vô cùng cảm kích, sau khi nhận chủ hắn lập tức nói cho La Thần biết toàn bộ tình hình của tông môn đỉnh cấp mà mình biết.

La Thần nghe xong, híp mắt nói: “Hóa ra tông môn đỉnh cấp ngoài hai tu sĩ Hợp Thể kỳ là Doanh Xung và Liễu Duyên, còn có mười hai tu sĩ kỳ Luyện Hư.” Nói xong y nhìn Tư An, hỏi: “Ngươi có muốn làm người đứng đầu của tông môn đỉnh cấp không?”

Tư An chấn động: “Sao Ma chủ lại nói như vậy?”

“Đừng từ chối. Ta muốn ngươi nắm quyền ở tông môn đỉnh cấp. Để người khác ở đây, ta không yên tâm. Vậy được, ta sẽ giúp ngươi giải quyết mười hai tu sĩ kỳ Luyện Hư kia, sau đó tông môn đỉnh cấp tự nhiên sẽ là của ngươi, ngươi chỉ cần nhớ, đừng làm khó Thanh Vân Tông là được.” La Thần lạnh lùng dặn dò, huyết sắc chợt lóe, rồi biến mất trước mặt Tư An.

Sau khi suy nghĩ, Tư An nuốt lấy ma tinh rồi quay người trở lại động phủ của mình, bắt đầu luyện hóa ma khí ở bên trong.

Tư An đã nói cho La Thần biết chỗ tu luyện của mười hai tu sĩ kỳ Luyện Hư kia. Hóa ra bọn họ đều không ở tông môn đỉnh cấp, mà tản ra bốn phía đông tây nam bắc trên đại lục.

Trong thời gian Tư An với Vinh Tuệ Khanh bế quan tu luyện, tu sĩ ở Ngũ Châu Đại Lục bất ngờ phát hiện người trong Ma giới lại đột nhập lần nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.