Điền Tư nghe mà mặt nóng bừng, thần sắc Hồ Già lại vô cùng bình thản.
Căn phòng rẻ tiền nhỏ đến mức chỉ đủ để một cái giường, vách tường còn mỏng hơn giấy các-tông.
Tiếng da thịt đập vào nhau rõ mồn một ở phía bên cạnh, tiếng người phụ nữ the thé rên la trên giường, gã đàn ông thở hồng hộc nói lời dâm đãng.
"Của chồng em to hơn hay của anh to hơn?" Gã đàn ông giọng khàn khàn, liên tục dùng lòng bàn tay vỗ mông người phụ nữ, phát ra âm thanh vang dội chói tai, "Ưm... Của anh to, dương v*t to làm em chết mất, ước gì ngày nào cũng bị anh làm..." Giọng người phụ nữ run rẩy như tiếng sơn ca, gã đàn ông cười, càng dùng sức đâm sâu vào cơ thể cô, "Đồ dâm này, siết chặt hơn nữa đi!"
Cặp yêu đương vụng trộm này hận hôm nay không thể chết vì sung sướng ở đây.
Hồ Già nghe mà cười, dán sát vào tai Điền Tư nói nhỏ: "Tôi rên hay hơn cô ta, cậu có muốn nghe không?"
Điền Tư lập tức cau mày, tránh né cô rồi đứng một bên cửa sổ, vành tai nhạy cảm đỏ ửng nhưng dáng người cậu thẳng tắp như núi băng.
"Nóng chết." Cô càu nhàu.
Bên ngoài là trận mưa dày dặc, trong phòng lại là không khí ẩm nóng.
Phòng không có điều hòa, trên trần chỉ treo một cái quạt trần, anh bật quạt.
"Mắt thì không dám nhìn tôi nhưng tai thì lại nghe lời tôi nói này," Hồ Già thấy anh bật quạt, không nhịn được mà mỉm cười.
Điền Tư không dám đáp lại Hồ Già, cô lại ngâm nga rồi lắc lư trong phòng một hồi, lắc mỏi rồi cô mới chịu ngồi lên giường yên tĩnh một lúc.
Qua một chốc, anh lại nghe thấy phía sau truyền đến một trận tiếng sột soạt.
Nghi ngờ Hồ Già lại đang làm chuyện xấu, anh cau mày quay đầu nhìn, vừa đúng lúc đối diện ánh mắt tinh nghịch của Hồ Già.
Cô đang kéo bộ đồ bơi trên người xuống, bộ đồ bơi màu xanh đen ôm sát cơ thể cô, nửa bầu ngực mềm mại trắng nõn bị ép ra ngoài, anh gần như có thể nhìn thấy quầng vú màu hồng của cô, tác động thị giác lúc này mạnh như sấm sét vậy.
"Cậu cởi quần áo ra làm gì?" Đầu Điền Tư sắp nổ tung rồi.
"Không cởi quần áo ướt thì sẽ bị cảm lạnh." Hồ Già nói một cách chắc nịch rồi tiếp tục kéo khóa sau lưng.
"... Vậy cậu muốn thay cũng nên vào nhà vệ sinh mà thay!"
Điền Tư bực mình, không để ý khoảng cách xã giao mà lập tức kéo dây áo Hồ Già lên. Cô lại không yên phận mà động tay, anh đành giữ chặt hai tay Hồ Già rồi xoay ra phía trước. Hồ Già mặc bộ đồ bơi bó sát mỏng manh, bị anh giữ, như một thiếu nữ phạm tội, lại như một cành hoa loa kèn u ám.
Hai người đối đầu một lúc, Hồ Già nhìn anh với đôi mắt đỏ ửng.
Điền Tư ý thức được mình có phần quá đáng, liền buông tay cô ra, cổ tay trắng nõn của cô lúc này đã có một vết bầm.
"Xin lỗi, là tôi không..." Điền Tư thở dài, lời xin lỗi còn chưa nói xong thì Hồ Già đã nhanh chóng thay đổi sắc mặt, cười hì hì nhìn anh.
"Ngốc chết mất, dễ lừa thật!" Hồ Già lè lưỡi, "Cậu hung dữ lên trông háo sắc ghê, tôi còn tưởng cậu định cưỡng bức tôi nữa đấy."
Nói xong, cô ung dung quay người đi về phía phòng tắm.
Điền Tư chưa từng bị người khác xúc phạm như vậy, anh cảm thấy thái dương mình giật giật, đau đau.
Người phòng bên cạnh lại bắt đầu làm tình, "A ưm... đâm vào huyệt nhỏ dâm của em đi, làm chết em đi..." "Lắc vú lên đi, đồ dâm này!"
Điền Tư đột ngột đứng dậy, "rầm" một tiếng đấm vào tường.
"Đừng la nữa!" Anh vừa nói xong bên này, bên kia đã im lặng khoảng hai giây.
"Nào! Tiếp tục la đi, coi nó như chồng em! La lên đi!" Động tác của người đàn ông lại nhanh hơn, thành giường đập vào tường.
"A ưm ưm ưm ưm... nhanh quá không chịu nổi! A... huyệt nhỏ dâm sướng chết mất, sắp lên đỉnh rồi..." Hai người phòng bên như phát điên.
Điền Tư cũng sắp phát điên mất rồi.
Hồ Già ở trong nhà vệ sinh cũng nghe thấy, cười cả phút trời trong đó.
Đợi cô tắm xong rồi quấn cái khăn tắm đi ra, vẻ mặt Điền Tư đã lạnh tanh.
"Này." Cô nói.
Điền Tư: "..."
"Sao không nhìn tôi?"
Hồ Già gãi chỗ nhột của Điền Tư.
Ngửi thấy mùi sữa tắm của cô, anh càng nhíu mày.
"Không nói gì, cậu bị câm à?" Hồ Già đùa giỡn chạm vào hầu kết của Điền Tư.
Điền Tư bị cô trêu chọc đến bực bội, anh hất tay cô ra, lạnh lùng chất vấn cô: "Cậu cứ sờ soạng tôi làm gì?"
Hồ Già bị anh làm giật mình, hai người nhìn nhau một lúc, cô không những trở nên vô liêm sỉ hơn mà còn nhìn anh đầy dâm tà như một tên lưu manh.
"Làm gì, tôi muốn làm cậu, được không?"
Giọng nói kiêu ngạo và đanh đá lọt vào tai mình, anh thật sự không dám tin đây là lời một người con gái có thể nói ra.
"Cậu thật là... vô liêm sỉ." Khuôn mặt tuấn tú của Điền Tư nghẹn ngào một hồi lâu mới thốt ra một câu thành ngữ cổ hủ.
Hồ Già cười ha hả, suy nghĩ rồi ngồi xuống bên cạnh anh, nệm lò xo lập tức lõm xuống một mảng, Điền Tư liền dịch vào trong một chút, tránh cô ra.
Người đàn ông phòng bên thở hổn hển rồi bắn ra.
Trong giờ nghỉ giữa hiệp của đôi nam nữ mải "ăn uống", họ dán sát vào nhau, hôn nhau say đắm, tiếng hôn vang lên rõ mồn một.
Hồ Già vẫn cong khóe miệng, thích thú nhìn chằm chằm Điền Tư. Điền Tư bị Hồ Già nhìn như vậy, trong lòng cũng rất căng thẳng.
Cô chín chắn hơn con gái đồng trang lứa, tuy dung mạo vẫn là của thiếu nữ mười bảy, mười tám, nhưng khí chất trên người lại phóng khoáng gợi cảm, giống như một đóa hoa hồng không hợp thời, quyến rũ nhưng cũng có gai.
Điền Tư bị Hồ Già làm cho bực bội, rối bời, nhưng lại không nỡ mắng cô.
Nói cho cùng, tính cách của anh vẫn là kiểu ôn hòa, cho dù biểu cảm có giận dữ thì ánh mắt vẫn rất trong trẻo.
Hồ Già thích bộ dạng mâu thuẫn này của Điền Tư, như một chú tiểu sắp phá giới. Anh muốn cô, cô biết.
Chính vì trong lòng có quỷ, Điền Tư mới nhịn không dám nhìn cô, nhưng cũng không nỡ mắng cô, Hồ Già ý thức được điều này, ánh mắt dịu dàng chìm xuống, ghé lại gần, làm trò ngay trước mặt Điền Tư định hôn anh.
Điền Tư như bị điện giật, vội nghiêng đầu qua rồi đứng dậy vụt lên.
Hồ Già thực sự bị anh làm giật mình, cô vừa cười vừa mắng: "Còn chưa hôn mà đã sợ rồi."
Điền Tư không chịu nổi được nữa, anh nén giận bước ra ngoài, vừa mở cửa đã đụng phải một người đàn ông trung niên.
Người đàn ông trạc bốn mươi, da đen sạm, người đầy mùi rượu, ông ta bị tiếng rên trên giường nhử ra, đang tìm gái từng phòng, vừa đúng lúc dừng ở cửa phòng họ, Điền Tư mở cửa ra, ông ta liền như con rùa thò đầu nhìn vào, nhìn thấy Hồ Già quấn khăn tắm ngồi trên giường, người đàn ông cười hề hề một tiếng rồi định bước vào. Ông ta coi cô là gái.
Rầm một tiếng, Điền Tư đóng sầm cửa lại.
"Con mẹ..." Tên đàn ông bên ngoài chửi rủa một trận, suýt nữa đã đạp nát cánh cửa.
Điền Tư lúc này hoàn toàn không ra được nữa, anh đi về phía giường, Hồ Già híp mắt cười nhìn anh, "Vừa rồi cậu lo cho tôi à?"
Anh không trả lời, chỉ lạnh lùng ngồi ở cuối giường, Hồ Già từ từ áp sát lại, như một sợi dây tơ hồng quấn lên người anh, Điền Tư không thèm để ý cô, cô đành ngồi phịch lên người anh, vòng tay ôm lấy cổ anh. Hồ Già mềm mại ngồi lên người Điền Tư, tĩnh mạch thái dương anh giật mạnh hai cái, vừa định đẩy cô xuống thì Hồ Già đã giữ chặt anh.
"Đừng động đậy, khăn tắm trên người tôi lỏng lắm, chạm vào là rơi đấy." Cô khẽ cười nói, giọng nói nghe thật ngọt lịm.
"... Vậy cậu tự xuống đi." Giọng Điền Tư hơi khàn. Căn phòng này quá nóng, khiến cổ họng anh phát khô.
"Tôi không muốn, tôi thích ngồi trên người đàn ông, ấm áp lắm." Hồ Già cười hì hì.
Điền Tư cau mày, anh chưa từng gặp người nào da mặt dày đến thế.
"Cậu có còn là con gái nữa hay không?" Anh mắng cô.
"Con gái có đủ kiểu mà, tôi chính là kiểu con gái đặc biệt dâm đãng." Cô cười.
Hồ Già chạm trán vào anh, "Sao cậu nhìn tôi một cái cũng không dám vậy, tôi đâu có khỏa thân đâu."
Nói xong, như để chứng minh, cô còn siết chặt khăn tắm trên người.
Khe ngực lộ càng sâu hơn, đầy đặn và gợi cảm.
Phòng bên vẫn đang làm tình, tiếng da thịt, tiếng nước, tiếng hôn, anh và cô đều nghe rõ mồn một.
Điền Tư im lặng rồi hít thở một cái, tất cả đều là mùi hương trên người Hồ Già.
"Anh trai, anh nhìn em một cái đi rồi em sẽ xuống." Hồ Già dụ dỗ nói.
Điền Tư hít sâu một hơi rồi đối diện với ánh mắt của Hồ Già.