Bồi Thường Hôn Nhân

Chương 3




Chương 3
Lộ Dao đã quen nhìn những chàng trai trẻ và đẹp trai ở trường học, bỗng nhiên nhìn thấy người đàn ông khí chất trầm ổn như vậy, đột nhiên có chút xấu hổ.
 
Khi đối diện anh mắt của anh, Lộ Dao không khỏi khẩn trương lên, nắm lấy góc áo của mình, nhẹ nhàng kéo khóe miệng và nở một nụ cười mà cô cho là chuẩn mực và lịch sự.
 

Cô bước tới và cúi đầu ở 90 ° dưới con mắt dò xét của anh:” Sư phụ, em tên là Lộ Dao, đường dài mới biết sức ngựa ‘Lộ Dao’.”
 
Sau khi Lộ Dao tặng Chu Gia Càng quà gặp mặt, lửa giận ẩn ẩn của anh bị đè ép xuống, nhìn mái tóc đuôi ngựa tinh nghịch của cô theo động tác khom lưng mà đung đưa, lúc đứng dậy khuôn mặt trắng nõn còn mang theo vẻ chờ mong.
 
Một cô gái sạch sẽ, tươi sáng như vậy, chân thành gọi một tiếng ‘Sư phụ’, còn tặng quà, Chu Gia Càng chỉ có thể làm ra một cái phản ứng là gật đầu nhàn nhạt, cam chịu vấn đề này.

 
Từ đây, thực tập sinh nổi bật nhất của công ty đã ra đời.
 
Bộ phận thiết kế lần này không tuyển nhiều thực tập sinh, chỉ khoảng mười mấy người. Phỏng vấn cùng nhau nên họ đã quen biết. Dù không nói chuyện với nhau nhưng sau khi vào công ty cũng dần dần quen biết.
 
Lộ Dao nhảy vào giữa chừng. Không chỉ khẩn trương bỏ qua phỏng vấn, còn nhận được giám đốc thiết kế làm sư phụ.
 
Nhân viên công ty luôn thích buôn chuyện khi uống trà, hiện tại bát quái không phải là ngôi sao nào làm tiểu tam của ai, ai với ai ly hôn thì cũng là không tin tưởng vào tình yêu nữa….
 
Nhờ phước lành của Lộ Dao, hay phúc đức của Chu Gia Càng mà Chu Gia Càng trở thành nam chính của tin đồn bát quái trong công ty sau 5 năm. Lần đầu tiên…là hủ nữ thâm niên trong công ty đồn đãi: Kỳ thật, giám đốc Chu là gay, đối tượng của anh còn là Kỷ Ngôn Sâm.

 
Tin đồn này đã chấm dứt sau khi Kỷ Ngôn Sâm có bạn gái vào một năm trước, nghe nói anh cực kỳ sủng ái bạn gái của mình, cái tin đồn này mới có thể ngừng nghỉ.
 
Chỉ là bát quái này chưa bao giờ được tiết lộ. Rốt cuộc, đối tượng của bát quái là ông chủ của bọn họ. Nếu tin đồn này thực sự được lan truyền, phỏng chừng là ngày bọn họ cuốn gói rời đi cũng không còn xa.
 
Sau khi Chu Gia Càng nhận học trò, liền gọi người sắp xếp văn phòng và thêm một cái bàn nữa cho Lộ Dao. Suy xét đến việc Lộ Dao có cơ sở còn kém, anh giao việc cho cô, cô thường xuyên có vấn đề muốn thỉnh giáo, đem bàn làm việc của cô đặt ở văn phòng của anh, miễn đi lại phiền toái.
 
Chủ yếu chính là, Chu Gia Càng hy vọng cô sớm ngày xuất sư, đột nhiên có thêm một học trò mềm mại đáng yêu, còn cả ngày gọi ‘sư phụ’, anh đúng thật là có điểm không quen.
 
Lộ Dao ủ rũ cụp đuôi, cầm tách trà đi vào phòng giám đốc, Chu Gia Càng thích uống trà, Lộ Dao thân là đồ đệ, bưng trà rót nước loại chuyện này tự nhiên là đến phiên cô làm.
 

Sau khi thấy cô đặt tách trà lên bàn, Chu Gia Càng thấp giọng nói: “Cảm ơn, đi làm việc đi.”
 
Một lát sau không nghe tiếng bước chân rời đi, Chu Gia Càng ngẩng đầu lên liền nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Lộ Dao, như thể bị bắt nạt, đôi mắt to nhìn anh một cách đáng thương. Chu Gia Càng khẽ thở dài, tận lực phóng nhẹ ngữ khí nói: “ Có chỗ nào không hiểu?”
 
Có lẽ anh không nói còn đỡ, anh hỏi như vậy, Chu Gia Càng cảm giác tiều đồ đệ nhà anh khóa miệng càng mím chặt.
 
Quả nhiên, Lộ Dao vẻ mặt đau khổ đáng thương hỏi: “Sư phụ, có phải anh cũng cảm thấy em kém cỏi đúng không? Cơ sở kém như vậy, nếu…Nếu không phải chị họ nhờ vả, không phải anh rể bảo anh dẫn dắt em, anh chắc chắn sẽ không nhận em đúng không?”
 
Lộ Dao tự biết bản thân. Cô có nền tảng kém, sẽ cần phải nỗ lực nhiều hơn những thực tập sinh khác, hơn nữa chức vị hiện tại của anh không cần phải hướng dẫn thực tập sinh.
 
Bát quái trong công ty không truyền tới tai lãnh đạo, là bởi vì mọi người đều quý trọng bát cơm của mình.
 
Đối với Lộ Dao, nửa đường chen vào, mọi người phỏng đoán cô cùng Chu tổng có quan hệ đặc biệt, trải qua một tuần quan sát, phát hiện Chu tổng cùng Lộ Dao hành vi cử chỉ đều rất bình thường, chưa từng có hành vi thân mật, mọi người cũng không thể đoán ra cô gái này có hậu phương như thế nào.
 
Dưới tình huống như vậy, mọi người chỉ có thể suy đoán có lẽ Lộ Dao có thành tích tốt hơn bọn họ, cho nên Chu tổng mới phá lệ nhận làm đồ đệ.
 
Ngày hôm qua, một thực tập sinh họ Lưu, tại phòng trà nước cố ý tới ‘’thỉnh giáo’’ cô.
 
Bởi vì thế, trình độ thật sự của Lộ Dao như thế nào hoàn toàn bại lộ, nhóm người vốn đối với cô khách khí hiền hòa, lúc này ánh mắt nhìn cô đều mang theo điểm khinh thường.
 
Lộ Dao nhân duyên từ trước đến nay đều tốt, chưa từng trải qua cảm giác bị người khác bài xích, hiện tại đi đến đâu đều có cảm giác bị chỉ trỏ, vừa mới vào phòng trà liền nghe được Lưu Tiêu cùng người khác nói cô thế này thế nọ.

 
Chu Gia Càng nhìn cô gái trước mặt, khuôn mặt thanh tú rối rắm nhìn anh, cái này… anh có nên nói thật hay không? Hay là nói dối để dỗ cô?
 
Không đợi anh trả lời, Lộ Dao tự thở dài: “ Em biết anh không thích em, em có cơ sở kém, cũng không đủ thông minh, nhưng em vẫn muốn cố gắng, nhất định không làm anh thất vọng, sư phụ, anh không ghét bỏ em được không?’’
 
*******
Tác giả có lời muốn nói: truyện mới đã được mở, hoan nghênh mọi người đến đọc, nếu thích nó, xin hãy ủng hộ! Cảm ơn tất cả các bạn o(n_n) o
Quảng cáo:
Mọi người luôn làm những điều khiến họ hối hận. Mỗi lần Từ Mộ Duyên nghĩ về Tang Điềm, ​​anh lại có cảm giác hối hận và cảm thấy mình là một tên khốn chết con mẹ nó tiệt.
 
Tang Điền mơ thấy vô số cảnh gặp lại Từ Mộ Duyên, nhưng không bao giờ nghĩ rằng ai đó đã không gặp anh sau năm năm sẽ nói với cô: "Tang Điềm, ​​anh hối hận rồi, anh muốn quay lại."
 
Cô bắt đầu quên, nhưng anh dần dần nhớ ...
 
Chuyện xưa đại khái là như vậy: Một người liều mạng quên, một người dần dần nhớ, trong vòng xoáy của cuộc đời một lần nữa lại tương ngộ.
 
 
 



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.