Bổn Tọa Thấy Trên Trời Có Con Chim Sắt Σ( ゜- ゜)

Chương 48: Hội đồng



Trận đấu trong ngày đầu tiên khiến cho trên mạng nổ ra tranh cãi. Rất nhiều người nói rằng Đoạ Thiên gian lận, cũng có rất nhiều người nói rằng hắn quá nghịch thiên. Nhìn hắn, rất nhiều Minh văn sư đột nhiên nghi ngờ không hiểu bản thân cố gắng vì cái gì. 

Rất nhiều người cũng nhắm vào hắn bởi vì hắn là hôn phu của Caesar, còn Đoạ Thiên thì ngồi ngoài, lấy tâm tư nhìn trò vui nhìn bọn họ cãi nhau. Thực ra thời gian trước thì hắn còn dè chừng, thế nhưng bây giờ thì hắn thấy việc đó cũng không còn cần thiết mấy nữa. 

Thứ nhất là bởi vì hiện tại hắn đã có một chỗ đứng, mặc dù không chắc chắn lắm, thế nhưng có thể bảo đảm an toàn cho hắn. Thứ hai, thực lực của hắn đang gia tăng với tốc độ vô cùng ổn định. Cứ đà này, ngay cả Caesar cuối cùng cũng sẽ không thể đánh lại hắn nữa. Khi hắn chạm tới Đại thừa kì, hắn có thể một mình xưng bá vị diện này nếu hắn muốn. 

Đương nhiên, Đoạ Thiên không muốn làm thế. Hiện tại, điều hắn muốn nhất chính là sống một cuộc sống an nhàn nhất có thể, làm những gì hắn muốn, sau đó thì nghỉ hưu, đứng sau màn nhìn phàm nhân chém giết lẫn nhau. Trong mắt Đoạ Thiên, những xung đột của phàm nhân hiện tại rất buồn cười, thế nhưng hắn cũng không cảm thấy chán ghét mà còn có chút tò mò. 

"Cộc cộc"

Ánh mắt Đoạ Thiên lập tức thay đổi. Hắn tắt màn hình máy tính đi, quay về phía cửa. 

- Vào đi. 

Người đi vào là Caesar. Y đi vào phòng, cẩn thận đóng cửa lại sau đó tự mình ngồi xuống ghế. Đoạ Thiên mỉm cười.

- Anh tới là vì chuyện sáng nay à?

- Phải.- Caesar đáp. 

Đoạ Thiên không cho ý kiến, im lặng, chuẩn bị sẵn sàng để nghe ý kiến của Caesar. 

- Tôi nghĩ là Hội đồng sẽ sớm tới bắt cậu đi.- Caesar nói. 

Đoạ Thiên sửng sốt hai giây. Hắn không ngờ là Caesar sẽ nói cái này. 

- Vậy sao? Hội đồng là...?

- Hội đồng Liên minh tối cao. Quyết định chắc sẽ sớm được đưa ra. Có lẽ là chính cậu cũng biết khả năng vẽ Minh văn của mình không bình thường?

- Ừm.- Đoạ Thiên gật đầu. 

- Nếu tôi biết sớm hơn thì tôi sẽ bảo cậu nên che giấu. Nhưng hiện tại giấu không được, vậy thì Đế quốc nhất định sẽ tìm mọi cách bảo vệ cậu. Nếu bị Hội đồng đưa đi, họ hỏi gì cậu cũng không được nói. Nếu bị nhốt lại, vậy thì cứ im lặng. Đế quốc sẽ gửi người tới, giúp cậu ra ngoài nhanh nhất có thể.

Hai chữ "nhốt lại" khiến con ngươi của Đoạ Thiên co rụt lại. Kí ức mà hắn thà chết cũng không muốn nhớ lại lập tức trào ra như nước. 

Tại sao mấy ngày gần đây luôn có những thứ khiến cho hắn nhớ về những việc không hay vậy. 

Hội đồng muốn bắt hắn đi? Đây là muốn nghiên cứu hắn? Bởi vì khả năng của hắn nghịch thiên?

Hắn có nên... 

Suy nghĩ vừa mới xuất hiện trong đầu Đoạ Thiên thì đột nhiên, một bàn tay đặt lên đầu hắn. Đoạ Thiên ngẩng lên, thấy Caesar đang nhìn mình. 

- Đừng nghĩ nhiều. Sau khi trở về, cậu sẽ lập tức được bổ nhiệm vào quân đội. Tới lúc đó thì Hội đồng sẽ không thể nhúng tay vào được nữa. 

- Quân đội?- Lờ đi cảm giác muốn chặt tay Caesar, Đoạ Thiên hỏi đúng vào trọng điểm. 

Caesar thu tay lại, gật đầu. 

- Hội đồng không thể can thiệp vào quân đội của các nước. Đây là luật. Nếu tôi biết trước sẽ xảy ra chuyện này thì tôi đã đề cử cậu lên. Hiện tại không thể làm kịp. Cậu đành phải chịu thiệt.- Giọng của Caesar không có cảm xúc, cũng không biết là hắn đang nghĩ gì. 

- Không sao. Tôi tin tưởng anh.- Đoạ Thiên nói. 

Caesar không đáp lại, chỉ nhìn hắn một cái rồi đi ra ngoài. 

Sau khi Caesar đi ra, Đoạ Thiên phủi phủi đầu mình, lại cau mày nhắn tin cho Tiểu Oa. Bằng thân phận của Tiểu Oa, hẳn là có thể điều tra được Hội đồng bên kia đang chuẩn bị tới mức nào rồi. 

Mặc dù muốn điều tra thì cũng có lý, thế nhưng muốn nhốt hắn? 

Ha. 

Không đời nào Đoạ Thiên để chuyện đó xảy ra lần thứ hai. 

Một lần là quá đủ rồi. 

***

Caesar trở về phòng của mình, ngồi xuống ghế, bật ghi hình của trận đấu ngày hôm nay lên. 

Ba phát đạn trúng giữa ngực ba thí sinh, tốc độ vẽ minh văn nghịch thiên. Sau khi vẽ xong còn không đổ một giọt mồ hôi nào. Đây chắc chắn không phải là khả năng của một người bình thường. 

Caesar cau mày, sờ tay lên ngực. 

Nhớ ngày đầu tiên khi gặp nhau, Đoạ Thiên đã dùng dao rạch mấy đường lên ngực y, nhưng sau đó lại hoàn toàn không có dấu vết gì nữa. Rốt cuộc là hắn đã làm gì?

Rồi đột nhiên trong khoảnh khắc đó, trong đầu Caesar xuất hiện một khả năng hoang đường. 

Nếu như Đoạ Thiên có thể vẽ minh văn mà không cần tới bút hay thẻ minh văn thì sao?

***

Đúng như những gì Caesar dự đoán, ngày hôm sau, khi Đoạ Thiên còn chưa ra khỏi nhà thì lính của Hội đồng đã tìm tới trước cửa. 

Hội đồng phái tới tổng cộng mười người, tất cả đều mặc quân phục màu trắng, viền vàng, được trang bị vũ khí tận răng, và quan trọng nhất là tất cả đều là Alpha. Đây là trong tình huống Đoạ Thiên muốn chống cự sao?

Đoạ Thiên nhếch môi. Tất cả những người này hợp lại chưa chắc đã đánh được Caesar chứ đừng nói là hắn. 

Thế nhưng lúc này không phải là lúc để chống đối. 

Dù hắn không thích Hội đồng và ý tưởng bị nhốt lại, thế nhưng hắn cũng chưa có đủ tiềm lực để gây chiến với Hội đồng, nhất là trong tình hình ba nước đang loạn như cào cào lên vì dị tộc. Vào lúc này thì tốt nhất là im im mà làm. 

- Cael Impera, mời cậu đi theo chúng tôi. 

Đoạ Thiên nhìn Caesar. Caesar gật đầu một cái. Đoạ Thiên thở dài, theo những người kia lên phi thuyền. 

Phi thuyền của Hội đồng đáp thẳng xuống sân nhà Caesar. Bọn họ vừa lên, phi thuyền đã lập tức khởi động, sau đó bắt đầu rời khỏi tinh cầu Vera. 

Đây là lần thứ hai Đoạ Thiên ngồi trên phi thuyền bay vào vũ trụ. Hắn vừa đi vừa nhìn ra bên ngoài, thế nhưng cũng không có ai cản hắn hay nói là hắn phải nhanh chóng trở về phòng của mình. Dường như những người này coi hắn là một Omega yếu đuối thật. Dù sao thì thông tin về thể chất và tinh thần lực của hắn...

Trước kia khi kiểm tra để nhập thông tin, Đoạ Thiên đã cố tình thay đổi thân thể để giảm chỉ số thể chất. Ngay cả tinh thần lực của hắn cũng bị thu lại, chỉ hiện tới mức SS. Nếu hắn thực sự để tinh thần lực ở mức bình thường, e rằng sẽ phá cả máy. 

Cũng chính vì lý do này mà những tên Alpha này coi thường hắn chăng? 

Vả lại, từ khi lên thuyền tới giờ, hắn không cảm nhận được bất kì Beta nào. Trên cái phi thuyền thổ tả này chỉ có Alpha. Mà hiện tại, trên danh nghĩa, hắn là một Omega. 

Hội đồng đây là phát điên rồi sao? Nếu hắn đột nhiên phát tình ở trên tàu, có phải là muốn để cho hắn chết luôn tại đây không?

Không thể không nói, đây cũng là một khả năng. 

Đoạ Thiên được đưa tới một phòng khá rộng rãi. Sau khi để hắn xem phòng thì một nam Alpha được đưa tới. 

Đoạ Thiên đánh giá nam Alpha trước mặt. Gương mặt xuất sắc, điển hình của một Alpha, nhìn khá trẻ tuổi, hai mắt cũng rất có tinh thần. Thể lực tốt, tinh thần lực bình thường. 

Hẳn là bọn họ nghĩ người này là đủ để áp chế Đoạ Thiên. Rõ ràng là ban nãy khi hắn dò xét thì trên phi thuyền còn rất nhiều người giỏi hơn. 

- Tôi là Adam,  sẽ là người phụ trách cậu trong năm ngày tới. Nếu cậu muốn ăn gì hay làm gì thì có thể nói với tôi. 

Đoạ Thiên suy nghĩ một chút, sau đó lợi dụng gương mặt mình, mỉm cười một cái. 

- Cảm ơn. 

Trong một thoáng, hắn nhìn thấy Adam kia hơi ngây ra, sau đó lập tức quay mặt đi. 

- Tôi sẽ ở ngoài. Nếu cậu cần gì thì có thể gọi. 

- Được.- Đoạ Thiên gật đầu, sau đó bắt đầu cởi áo. 

Adam giật thót mình, xoay gót ra khỏi phòng ngay và luôn. 

Đoạ Thiên nhướn mày, khoé môi kéo lên một nụ cười trào phúng. 

- Gì đây? Hội đồng cho quân lính ăn chay à?



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.