Bỗng Dưng Xuyên Qua Thành Mỹ Nữ

Chương 17



Từ xa có thể trông thấy một thiếu nữ thoạt nhìn qua có vẻ ưu tư không đúng với lứa tuổi của mình, đang ngồi trong đình mát, hôm nay Mộc Nhi mặc một bộ y phục màu tím nhạt, màu sắc của y phục ánh lên làn da của cô như tô vẽ thêm nét u buồn trên gương mặt cô.

Ở phía bên kia, Tần Doanh Doanh đang đứng im lặng, ngấm nhìn nàng, từ lúc gặp mặt đến nay, hắn chưa lần nào chính thức trò chuyện cùng nàng, hôm nay hắn quyết định tiến thêm một bước nữa chính thức theo đuổi nàng, cho dù biết được Tam hoàng tử kia có ý với nàng, nhưng hắn mặc kệ, nàng cũng chưa có đồng ý với tên kia, nên hắn có quyền đấu tranh cho mình.

Ban đầu thoạt nhìn nàng hắn chỉ có một chút ấn tượng nho nhỏ, nhưng theo thời gian quan sát hắn lại càng có hứng thú với nàng hơn, thời gian hắn ở lại đây cũng chỉ còn ba ngày, hắn tin rằng ba ngày này  đủ để hắn chinh phục được nàng.

“Uông tiểu thư, không biết tiểu thư có phiền cho ta ngồi cùng không?” Tần Doanh Doanh ưu nhã cười với cô.

“Um.. Được chứ, ngài cứ ngồi đi, dù gì nơi này cũng không phải chủ quyền của ta” Mộc Nhi bị giọng nói của Tần Doanh Doanh làm cho giật mình, thoát khỏi dòng ưu tư của nàng.

“Trông sắc mặt tiểu thư không được tốt lắm, không biết có chuyện gì không vui tiểu thư có thể chia sẽ cùng ta hay không?” 

“Cảm ơn Thái tử đã để tâm, ta thật sự không sao” tên này thật lạ mới gắp mặt chưa được bao lần mà lại làm vẻ như thân thiết lắm rồi vậy, thật khó hiểu, người hoàng thất ai cũng như vậy sao?

“Phong cảnh ở đây thực đẹp, nhưng phong cảnh ở nước ta cũng đẹp không kém, không biết tiểu thư có hứng thú tham quan nước ta không?” hắn lại cười một nụ cười không thể nào chói mắt hơn được nữa.

“Ta thật sự rất muốn, nhưng mà ta là phận nữ nhi, không thể tuỳ tiện đi đây đi đó được, đành phụ hảo ý của Thái tử đây” trong lòng Mộc Nhi lúc này thực sự rất muốn đi, sự háo hức này đánh tan nổi buồn trong lòng cô.

“Nếu tiểu thư muốn đi ta sẽ nói với Hoàng thượng, lấy danh nghĩa là đi sứ kết giao tình hữu nghị để tiểu thư được đi, thấy thế nào?” 

“Nếu được như vậy thì thật là tốt, ta chờ tin tốt của Thái tử nhá” Mộc Nhi cười sáng lạn làm cho Tần Doanh Doanh ngây ngốc.

“Được, một lời đã định, hẹn ngày gặp lại” hắn nói rồi đứng dậy rời đi, như thể muốn mọc cánh để bay thật nhanh đến chỗ Hoàng đế để nói việc này vậy.

Ở một góc bên kia hồ, Mặc Túc sắc mặt đen xì, nhìn hai người đang cười cười nói nói trong đình, nói chuyện với nam nhân khác còn vui đến như vậy, cười đến như thế, không lẻ muốn theo tên kia sao, không thể như thế được.

Vốn là tâm tình của hắn rất tốt, muốn đến xem nàng thế nào, không ngờ vừa đến là thấy cảnh này, khiến mặt hắn đen không thể nào hơn được nữa.

“Ngươi, qua bên kia điều tra xem vừa nãy họ nói gì”  trước khi xoay người đi, hắn còn không quên căn dặn thuộc hạ điều tra.

“Nô tài tuân lệnh”.

Mộc Nhi ngồi một lát thì cũng đi về viện của mình, cô cười tươi, nghĩ đến chuyện được đi du lịch làm cô cười không khép miệng lại được, từ nhỏ đến giờ cô chưa được đi du lịch bao giờ, à mà có chứ, cô đã đi rất xa rồi, đi du lịch từ hiện đại về cổ đại đây này.

“Không biết bệ hạ thấy đề nghị của ta thế nào?” 

“Nếu thái tử đã có lòng, trẫm tại sao lại không đồng ý, chỉ là nếu như có Uông tiểu thư thì e lè phải hỏi xem ý kiến của Uông tiểu thư rồi.”

“Chuyện đó ta cũng có hỏi qua, Uông tiểu thư đã đồng ý rồi.”

“Vậy được chuyện này cứ như vậy đi...”

“Nhi thần nghe nói, có việc đi sứ tăng tình hữu nghị giữa hai nước đúng không ạ, Nhi thần nguyện ý đi theo được không Phụ hoàng” Mặc Túc không biết từ đâu xuất hiện chen ngang lời nói của hoàng đế.

“Sao con vào mà không báo trước vậy hả?” thật là hết nói nổi thằng con này.

“Thất lễ rồi, trách trẫm giáo dục không nghiêm, mong thái tử đừng chê cười.” hoàng đế ấy náy nói.

“Không sao, nếu Tam hoàng tử đây muốn đi cùng, ta cũng không có không đồng ý, chỉ sợ đường đi gian nan, hoàng tử không chịu được mà thôi”ánh mắt nhìn Mặc Túc của hắn đầy phức tạp.

“Thái tử không chê ta phiền, thì ta làm sao mà sợ gian nan cho được, khó có được chuyến đi sứ ý nghĩa thế này, ta không đi thực uổng phí một đời”.

“Chuyện này quyết định vậy đi, ba ngày sau, Mặc Túc cùng với Uông Nhị tiểu thư sẽ cùng Tần Thái tử khởi hành đi đến nước Tần, Trẫm hy vọng chuyến đi lần này sẽ mang kết quả tốt đẹp, không có gì nữa thì Trẫm đi trước”.

“Bãi giá” thái giám lớn tiếng hô.

Muốn cướp nữ nhân của ta à, không dễ như vậy, Mặc Túc gầm gừ phất tay áo bỏ đi.

Thú vị, thú vị thật xem ra chuyến đi này nhất định rất đặc sắc đây, Tần Doanh Doanh cũng tươi cười đi ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.