Chào mọi người, Bóng tối ngăn trở từ Rừng mưa, Biển dục, Cát cuồng và giờ là Đô thị thú đã viết được bốn bộ, từ khi bắt đầu đến nay đã qua bốn, năm năm, nhắc lại thật là xúc động quá, đối với một người trí nhớ siêu ngắn hạn như tôi phải nói là quá ư bất thường. Thường thường, tiểu thuyết nào tôi đã viết thì sẽ viết một lèo từ đầu chí cuối luôn, bởi nếu hẫng giữa chừng chắc chắn tôi sẽ quên sạch trơn, song viết Bóng tối ngăn trở lại chẳng hề có sự đắn đo này, tựa như ở bất kể thời điểm nào tôi cũng vẫn có thể tiếp diễn câu chuyện. Với một tác giả chú trọng viết tình tiết như tôi, có lẽ nó là bộ tiểu thuyết duy nhất tôi viết về người.
Cả bốn bộ hầu như đều xoay xung quanh nhân vật Diệp Vũ Chân, một anh chàng thoạt nhìn vô cùng hoàn mỹ, mà theo cách tả của cậu đàn em áo đen như chó cún của Andrew thì là, bằng cấp cao, chỉ số thông minh ngất ngưởng, có chức vị, giỏi giang và đẹp. Nhưng cả bốn quyển sách đến khi triển khai viết lại đề cập đến cả tham muốn, hèn nhát, yếu đuối, mê man của anh ta, một nhân vật tựa như tiêu bản càng viết càng trở nên sống động dần dần, vì rằng cuộc sống phải có khiếm khuyết mới có thể làm chúng ta mang hình hài góc cạnh và lập thể nhiều hơn. Đâm ra, nếu để tôi xem, khuyết điểm mới là bằng chứng chứng tỏ mỗi chúng ta hẵng còn sống XD. Nhân vật Andrew trong truyện là nhân vật tôi thích nhất trong số tất cả những nhân vật tôi đã từng sáng tác, tôi thích tính cách vừa lạnh vừa hài, thỉnh thoảng ăn nói bỗ bã của gã ghê gớm à, lần nào viết về gã lòng tôi cũng rất chi là sung sướng.
Hy vọng mọi người sẽ thích Andrew và Diệp Vũ Chân —— cặp đôi tuyệt phối và khác thường này nhé.