Mèo (tức): Nặc Nặc mới đúng, Tiêu dật cậu quá đáng thật, ngay cả Nặc Nặc
đến văn phòng cậu lúc nào mà cũng không nhớ, cậu không xem trọng Nặc
Nặc.
Tiêu Đại boss: Khụ, lúc nào cũng thấy quen biết Nặc Nặc rất lâu rồi.
Mèo: Cậu không phải giải thích, trừ điểm, trừ điểm.
Ấn tượng với đối phương lúc ấy?
Tiêu Đại boss: Kẻ qua đường A.
Mèo: Cái gì? Tiêu Đại boss cậu càng lúc càng quá đáng, dám xem Nặc Nặc là…
Nặc Nặc: Không trách anh ấy được, em vốn chỉ được xem như là có dáng vẻ
thanh tú, công ty tháng nào cũng nhiều người mới vào, nếu người nào Tiêu Đại boss cũng chú ý thì mới kỳ lạ.
Mèo: Khóc, con gái mình vẫn là dịu dàng hiểu biết, vậy ấn tượng của em khi đó với Tiêu Đại boss là gì?
Nặc Nặc: Kẻ qua đường B
Mèo: =_= Nặc Nặc, em đang báo thù à?
Nặc Nặc: Lúc ấy chưa bao giờ nghĩ sẽ có quan hệ gì với anh ấy!
Mèo: Hai người đúng là trời sinh một cặp!
Nếu như tặng quà cho đối phương, bạn sẽ tặng gì?
Nặc Nặc (nhìn trời suy nghĩ) : Món ăn tự làm, lần trước lúc tặng canh, Tiêu Đại boss nghĩ là em làm nên đã vui sướng lắm.
Tiêu Đại boss (mím chặt môi): …
Mèo: Chưa kịp nghĩ ra à?
Tiêu Đại boss: Tặng chính tôi có được không?
Mọi người thổ huyết ngất xỉu.
Nếu như đối phương tặng quà cho mình thì bạn hy vọng nhận được gì?
Nặc Nặc: Sao cũng được, miễn có lòng là tốt rồi.
Tiêu Đại boss: Sao cũng được, chỉ cần là quà Nặc Nặc tặng thì tôi đều thích.
Mèo: Boss biến thái, thực ra trong lòng cậu đang nghĩ,tốt nhất là Nặc Nặc
thắt một cái nơ cho mình rồi tặng chính cô ấy cho cậu chứ gì?
Dùng một con vật để hình dung đối phương?
Tiêu Đại boss: Thỏ trắng
Nặc Nặc: Sói xám
Mèo: Ừ, điểm này thì lại rất phù hợp tình hình thực tế.
Nặc Nặc (co nắm tay): Có điều em đang cố gắng bẻ gãy sói xám thành sói què.
Tiêu Đại boss: Chỉ cần Nặc Nặc thích thì tôi vui lòng
Mèo: Nặc Nặc thấy chưa? Tiêu Đại boss đang khiêu chiến, cố lên!
Quan hệ hai người?
Tiêu Đại boss: Tình nhân
Nặc Nặc: Cấp trên, cấp dưới
Mèo: Có phải chị nghe nhầm không ?
Nặc Nặc (ngượng ngùng bẻ tay): Cho đến giờ, chỉ có Tiêu Đại boss tỏ tình, em chưa hề nhận lời…
Mèo: Vấn đề này, Tiêu tổng nghĩ sao?
Tiêu Dật ( cười): Không sao, Nặc Nặc nhà tôi rất dễ ngượng ngùng và giận dỗi, hỏi tiếp đi.
Mèo (toát mồ hôi): Thật là tự tin!
Thời gian và địa điểm hẹn hò lần đầu?
Nặc Nặc: Tháng Sáu, xem mắt ở một quán trà nào đó.
Tiêu Đại boss: Tháng Sáu, xem mắt ở một quán trà nào đó.
Mèo: Ừ, điểm này chắn chắn thế rồi. Nhưng lần đầu xem mắt đã hẹn hò, hẹn hò
lần đầu đã yêu nhau thành công như hai bạn, mà quan hệ lại còn khá đặc
biệt như vậy thì thực sự là rất hiếm đó
Mức độ thân mật hiện nay?
Tiêu Đại boss: Khụ, hôn.
Nặc Nặc: Tiêu tổng, anh xấu hổ à…
Mèo: Chẳng lẽ là do nụ hôn đầu?
Tiêu Đại boss: Câu hỏi tiếp theo!
Hài lòng với tiến triển hiện nay không?
Nặc Nặc: Hài lòng. Chỉ có điều … hình như hơi bị nhanh quá.
Tiêu Đại boss: Hài lòng.
Mèo: Tiêu Đại boss cậu thật giả tạo, thực ra trong lòng rất không hài lòng
chứ gì? Muốn nhanh nhanh đến bước tiếp theo, tiếp theo nữa phải không?
Tiêu Đại boss: Hài lòng thật, Nặc Nặc vốn là món ăn trong bụng tôi, không
chạy thoát được. Nếu ăn tươi nuốt sống thì không nghiệm ra được mùi vị
gì cả.
Mèo: Nặc Nặc, em có nghe thấy chưa? Người ta quá sức tự tin, phải dạy dỗ mới được!
Có nghĩ sẽ phát triển thêm một bước nữa trong quan hệ không?
Tiêu Đại boss: Chị hỏi câu này không sợ mâu thuẫn à?
Mèo: Xùy, trả lời chẳng có chút thành ý gì hết, đàn ông đều là động vật suy
nghĩ bằng nửa thân dưới, cậu là đồ biến thái ngầm, không nghĩ đến thật
à?
Tiêu Đại boss: Câu hỏi này không có điều kiện tiền đề, tôi thật sự không
thích những hành vi linh tinh trước hôn nhân, vì đó là biểu hiện của sự
vô trách nhiệm, nên…
Mèo: Nên?
Tiêu Đại boss: Nặc Nặc, chúng ta kết hôn sớm đi.
Nặc Nặc: Rốt cuộc là ai nhắc đến câu hỏi này trước vậy???==
Bình thường gọi đối phương là gì?
Mèo: Câu hỏi này bình thường chứ?
Tiêu Đại boss: Nặc Nặc, thỏ trắng.
Nặc Nặc: Tiêu Đại boss, Tiêu tổng
Mèo: Ủa, Tiêu Đại boss chẳng phải là không thích em gọi cậu ta là “ Tiêu tổng” ngoài giờ làm việc đó sao?
Tiêu Đại boss: Ừ, vì như thế cảm giác rất xa lạ, nhưng bảo cô ấy gọi bằng tên thì đúng là vất vả quá ( sờ trán)
Mèo: Hừm… thế nào nhỉ? Nặc Nặc em gọi tên cậu ta thử cho chị nghe xem?
Nặc Nặc (đỏ mặt): Tiêu … Dật
Tiêu Đại boss (tiếp tục sờ trán): Thấy chưa? Còn ghê hơn là bị nói lắp nữa.
Nặc Nặc: Người ta không quen mà!
Mèo: Phù… Hiếm khi cậu chịu nhường bước, từ từ tập vậy.
Tiêu Đại boss: Ừ, tôi cũng đã nghĩ, hay cứ đổi từ “ Tiêu tổng” sang thẳng “ chồng yêu” thì càng sướng.
Mèo: Nếu thế thì từ “ Tiêu tổng” đổi luôn thành “ Yamete” thì càng sướng hơn nhỉ?
Mèo: Tất nhiên cậu muốn biết rồi, sau này dụ dỗ Nặc Nặc bằng điểm đó chứ gì?
Nặc Nặc: Nói rõ là… tóc anh ấy! Tóc Tiêu Đại boss rất mềm, rất thơm, thỉnh thoảng ôm, mềm mại dày dặn rất đáng yêu.^^
Tiêu Đại boss: …( vẻ mặt tổn thương sâu sắc)
Mèo: Nói nãy giờ rồi , Tiêu Đại boss, sức hấp dẫn của cậu cũng giống gấu nhồi bông, ha ha, bi kịch!
Nặc Nặc: Em đã nói là không muốn kể rồi mà!
Cảm thấy mình hiểu đối phương không?
Nặc Nặc (ủ rũ): không hiểu.Hình như rất nhiều chuyện của Tiêu Đại boss em chẳng biết gì.
Tiêu Đại boss: Không cần vội, từ từ
Mèo: Vậy Tiêu Đại boss hiểu đối phương không?
Tiêu Đại boss: Tất nhiên
Mèo (cười gian): Hê hê,đến khi cưới về rồi Nặc Nặc biến thân cho cậu biết.
Có thể chấp nhận cuộc sống của đối phương?
Nặc Nặc : Cuộc sống của Tiêu Đại boss chẳng phải ở phòng kế hoạch à, vô cùng hấp dẫn.
Tiêu Đại boss: Tôi nghĩ vẫn nên để Nặc Nặc cách xa các huynh đệ phòng Kế hoạch kia thì an toàn hơn
Mèo: Người ta đều nói với “vật dĩ loại tu nhân dĩ quần phân”, Tiêu Đại boss
cứ thấy các sư huynh đệ phòng Kế hoạch quá kinh khủng, thế thì Tiêu Đại
boss cậu cũng…
Tiêu Đại boss: Được rồi, câu tiếp theo
Mèo: =_=
Nếu đối phương không ở cạnh thì sẽ làm gì?
Tiêu Đại boss: Chỉ cần có thời gian thì sẽ gửi tin nhắn hoặc gọi điện cho cô ấy.
Nặc Nặc: Vẫn đi làm như thường, ăn cơm như thường, tan sở như thường.
Mèo: Từ biểu hiện của hai người có thể nhìn ra ai lún sâu hơn rồi.
Câu cuối cùng, nghĩ đến chuyện tương lai chưa?
Tiêu Đại boss: Chuyện tương lai là kết hôn à?Tất nhiên…
Nặc Nặc (gật đầu ing~): Có, Tiêu Đại boss, khi nào anh cho em trở thành nhân viên chính thức?
Mèo: Khụ, Nặc Nặc à, “ chuyện tương lai” mà em từng nghĩ là thành nhân viên chính thức?
Nặc Nặc: Dạ đúng, có vấn đề gì sao?Em còn một tuần nữa là hết hạn thử việc rồi, cũng là lúc Tiêu Đại boss đi công tác về, HOHO!
Mèo: Hu hu, meo meo… Lẽ nào em sung sướng đợi Tiêu Đại boss về là hy vọng được chuyển thành nhân viên chính thức?
Nặc Nặc: Tất nhiên! Ồ ồ, và còn không cần ăn đồ chiên xào nữa.
Mèo: -_-||| Chị hảo tâm nhắc một câu, anh chàng ngồi kế em đã bốc khói rồi kìa.
Nặc Nặc: Được thôi, được thôi, về chuyện kết hôn, em cũng… nghĩ rồi.
(Tiêu Đại boss bình tĩnh, nhìn Nặc Nặc vẻ mong chờ)
Nặc Nặc: À ừ… trong game online em và anh kết hôn, chơi lâu như thế, không
có công lao cũng có khổ lao chứ? Nên khi thành nhân viên chính thức,
tiền lương có thể …
Mèo (ngã vật ra thổ huyết): Vẫn là chuyện đó, Nặc Nặc em cố ý, chắc chắn là cố ý!
Nặc Nặc (tiếp tục làm ra vẻ ngây thơ trong sáng): Đâu có…
Tiêu Đại boss: Hôm nay về công ty, đuổi việc hết phòng Nhân sự!
Mèo: Toát mồ hôi, lửa ghen của Tiêu Đại boss đã cháy đến công ty nhà mình rồi, mặc niệm ba giây. Phỏng vấn kết thúc tốt đẹ