Boss Đột Kích: Vợ Yêu Nằm Xuống, Đừng Nháo!!!!

Chương 18: Tiểu Hân ! Mình bị leo cây rồi



Nghiêm Hân trầm mặc một lúc, quay đầu nhìn về phía Ôn Hướng Dương "Hướng Dương, mình hôm nay sẽ giúp cậu tìm thử xem.Nếu thực sự không có ai thì sẽ mướn tới người đó đi"

" Được "

Nghiêm Hân đọc địa chỉ, Ôn Hướng Dương liền thuận hướng chạy xe tới đó.

....

Trên đường đi, Ôn Hướng Dương suy nghĩ một lát rồi gửi tin nhắn "Sáng mai bảy gờ, gặp ở Mộ Sắc"

Tin nhắn đại khái được đáp trả nhanh gọn "Được"

Hôm lễ cuối cùng cũng tới, thời tiết hôm nay sáng sủa, Ôn Hướng Dương dậy thật sớm, đứng ở trước gương, nhìn chính mình trong gương lập tức xuất hiện một suy nghĩ.

Cô xoay người đi đến tủ quần áo, mở ra một bộ quầnáo tây trang xây biếc.

Một phút sau, một mỹ nhân xuất hiện trước hương, thiết kế tôn dáng làm vẻ đẹp thêm hoàn mỹ, góc cạnh gương mặt vô cùng rõ ràng, nhìn vừa bắt mắt lại kết hợp thêm giày cao gót, sự ưu nhã cùng nữ tính không thể nào che bớt.

Ôn Hướng Dương nhìn chính mình trong gương rồi lại cười cười, gương mặt lộ ra má lúm đồng tiền hiếm thấy, cầm lấy MissKiss ròi thoa lên đôi môi mỏng nhẹ.

Ngày thường Ôn Hướng Dương cũng không thích trang điểm mấy, sau khi thay đổi diện mạo, bước xuống lầu thì mọi ánh nhìn đều tập trung vào cô.

Cô gọi taxi đi đến Mô Sắc, nhìn đồng hồ đã là 6h50, Mộ Lăng Thiên không có, Mộ Sắc cũng không mở cửa.

Hôn lễ 10 giờ sáng sẽ bắt đầu, bọn họ 9h tớilà được.

Nhưng cô vẫn luôn chờ đợi tới 8h, Mộ Lăng Thiên cũng không tới.Ôn Hướng Dương không nhịn được nữa liền gọi điện thoại nhưng không có ai nghe máy

Cuối cùng tự chửi thầm một câu " Soái ca, tố chất chuyện nghiệp quái gì? Còn dám vênh cáo, tôi làm quỷ không tha cho anh"

Đôi cẩu nam nữ bên kia còn đang ân ái, không hề ấy náy, còn cô phải để cho họ châm chọc mỉa mai, bại hoại thanh danh, mang tiếng là tiểu tam. Ôn Hướng Dương hít sâu, điện thoại liền vang lên.

Cô cầm lấy di động, lập tức bắt máy "Ngươi đang ở đâu? Tố chất chuyên nghiệp là vậy đó hả, đang ở đâu rồi?"

"Hướng Dương làm sao vậy? Là mình nè "

Ôn Hướng Dương nghe được giọng nói liền hít sâu "Tiểu Hân, là cậu à?"

"Có phải mướn người kia xảy ra vấn đề không"

"Tiểu Hân, mình bị leo cây rồi!"

"Hả? Có phải không vậy? Chả phải mình đã nói thể loại như vậy không đáng tin cậy sao!" 

Nghiêm Hân hơi giận nhưng cũng nhanh chong nói "Hướng Dương, cậu lại đây trước đi. Nếu thực sự cùng đường thì mình cho cậu mượn người đi cũng mình, dù sao mình độc thân cũng không có việc gì"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.