Hắn rất kinh ngạc. Dưới sàn nhà. Đúng. Chính xác là dưới sàn nhà. Trần Bảo Nhi bên dưới một lớp nệm mỏng, có gối, chăn đắp trên người mà nằm dưới sàn nhà ngủ. Đừng ai nói với hắn cô vì muốn khiêu chiến mà như thế. Làm hắn đau lòng chết đi được.
Nhưng cuộc đời Hàn thiếu từ bé đến giờ cũng chưa bao giờ biết thứ xem là màn trời chiếu đất hay nằm sàn ngủ bao giờ. Chi bằng hôm nay, hắn sẽ thử một lần ôm mỹ nhân ngủ trên sàn gỗ. Nếu cô đã thích như vậy, boss Hàn uy nghiêm là hắn đây sẽ chiều cô.
Bộp.
Hàn Mặc Phong giữa đêm gần sáng bỗng cảm thấy mặt mình như bị thứ gì đó rơi trúng. Lại là con heo màu hồng đáng chết kia. Nhìn tiểu thư nhỏ Hàn Hàn có nguy cơ lăn xuống mà đè mình tiếp theo thay cho con lợn đất kia. Hàn Mặc Phong liền vứt con lợn kia, định tóm lấy thân thể bé nhỏ của Hàn Hàn.
Tuy bình thường, Hàn Mặc Phong thân thủ vô cùng nhanh lẹ nhưng trong cảnh hướng một tay đang bận ôm người đẹp, tay kia lại đỡ Hàn Hàn thì làm sao có thể.
Song, Hàn thiếu vô cùng may mắn, chỉ bị Hàn Hàn đè lên người rồi lại lăn xuống chỗ trống giữa hai người.
Dù chỉ là một đứa trẻ chen vào nhưng hắn thật sự cũng không thích thú một chút nào. Làm sao có thể tự chia rẽ hai người.
Nhưng Hàn Mặc Phong cũng phải thừa nhận là Hàn Hàn rất xinh đẹp, tựa như một con búp bê được trau chuốt hoàn mỹ vậy.
Hoàn mỹ đến mức hắn sợ mình sẽ gây tổn thương cho con bé. Vì vậy, hắn đang chờ. Chờ một thứ gì đó kỳ diệu xảy ra.
Hàn Mặc Phong ngay lập tức lấy tập giấy pháp y bên trong, không cần biết phía trên trình bày dài ba hay bốn trang giấy. Hắn chỉ quan tâm kết quả cuối cùng.