Boss Nữ Phụ

Chương 48




Chương 48
 
Mộc Hạ Vy mệt mỏi trở về Mộc gia, nhìn lại căn biệt thự to lớn trước mặt lại không kìm được mà nghĩ tới những kí ức vui vẻ trước đó. Cô day nhẹ hai thái dương nhắm mắt dưỡng thânf một lúc. Đến lúc đưa tất cả về vì trị của nó rồi
Màn hình điện thoại liên tục hiện lên những tin nhắn và các cuộc gọi nhớ, Mộc Hạ Vy nhìn qua một lượt cũng không muốn reply lại chút nào. Hiện tại đã là 7h tối, căn biệt thự im lặng yên tĩnh đến mức cô đơn đáng sợ.
Mộc Hạ Vy đi vào trong, cô bỗng ngửi thấy mùi xăng nồng lên. Có một dự cảm không lành xuất hiện trong đầu cô. Mộc Hạ Vy nhanh chóng chạy vào nhà, đứng trước mặt cô là Bạch Hoa Hoa vui vẻ nhìn chiếc bật lửa trên tay của cô ta. Phía sau còn có một đám người mặc quần áo màu đen hung tợn đang rải xăng khắp phòng. Bạch Hoa Hoa nhìn thấy Mộc Hạ Vy đang kinh ngạc thì vô cùng hài lòng, cô ta cười lên một nụ cười vô tội.


- A~ em gái của chị về rồi sao? Chị đang tính tặng e một món quá thật lộng lẫy đây.


Mộc Hạ Vy xông lên phía trước thì bị hai tên áo đen giữ chặt kìm xuống, có vùng vẫy bao nhiêu thì cũng không thể thoát ra, Mộc Hạ Vy điên cuồng mà hét lớn, đôi mắt màu xanh xinh đẹp thường ngày cũng hằn lên tia máu. Bạch Hoa Hoa đưa tay lên ra hiệu, một tên áo đen hiểu ý nắm lấy mái tóc cô kéo ngược về sau, tát lên khuôn mặt trắng nõn một cái. Mặt của Mộc Hạ Vy in rõ năm đầu ngón tay, khóe môi bắt đầu rỉ máu nhưng vẫn ương bướng không chịu khuất phục


- Bạch Hoa Hoa, mày dám làm càn. Có làm ma tao cũng không tha cho mày đâu...hự


Mộc Hạ Vy bị một tên áo đen đạp vào bụng,ngã dúi dụi về phía trước cả người co lại đau đớn. Bạch Hoa Hoa càng cười lớn, giờ đây cô ta như mất hết lý trí không kiêng dè điều gì.


- Chẳng phải mày nói mày có Mộc gia lớn mạnh này chống lưng sao? Tao liền phá nát nó...hahaha Mộc Hạ Vy nhìn mày bây giờ thật là thảm hại.


Mộc Hạ Vy bị thương không còn sức để kháng cự, cả người vô lực ngã xuống nền đá, hai tay nắm chặt đến thấy rõ các khớp tay. Khóe miệng trào ra một ngụm máu.


- Bạch Hoa Hoa... nếu hôm nay mày không giết tao....những ngày tháng sau này mày đừng mong sống yên ổn....


Bạch Hoa Hoa ra lệnh cho tất cả đám thuộc hạ của mình ra ngoài, cô ta vui vẻ nhìn chiếc bật lửa trên tay của mình. Đôi mắt to tròn khiến người ta yêu thích nay lại mang theo cảm giác ghen tị đến đáng sợ.


- Mộc Hạ Vy? Tại sao Tống Hạo Thiên lại yêu mày sâu đâm như vậy?Tại sao lại là mày? Tại sao tất cả nam nhân đều muốn mày? Tốt nhất mày nên chết đi... chết theo mẹ của mày.


Nói rồi Bạch Hoa Hoa nhấc đôi chân đi qua người Mộc Hạ Vy, đeo lên một chiếc kính râm che đi nửa khuôn mặt. Cô ta đi ra ngoài lên chiếc xe đắt tiền, quay lại nở một nụ cười xinh đẹp ra lệnh cho đám thuộc hạ phía sau mình.
- Thiêu rụi nó đi.


Đêm đó Mộc gia cháy sáng rực rỡ cả một vùng, gia nhân trong nhà bị đánh thuốc mê mà chết cháy trong biển lửa đó, tất cả đều cháy thành tro bụi chỉ còn lại một đống hoang tàn đổ nát. Và vị tiểu thư của Mộc gia cũng chết thảm trong đám cháy đó. Ai nấy đều sững sờ, là điểm nóng thông tin của cánh báo chí. Mộc gia là một gia tộc lớn, tuy một căn biệt thự chỉ như hạt cát nhưng đây là căn biệt thự chính ở nước C này, mà còn thiêu sống toàn bộ gia đinh trong nhà. Không ai biết chính xác lý do là gì mà chỉ trong một đêm biệt thự nguy nga này biến mất. Bên phía cảnh sát đưa ra thông tin rằng do chập hệ thống điện mà không một ai hay biết.

...........


Tống Hạo Thiên bất động đứng nhìn Mộc gia đã bị phong tỏa, hắn hôn nhẹ lên chiếc nhẫn đính hôn của hai người đang đeo ở ngón áp út, khóe mắt tuôn ra dòng lệ buồn.


- Tiểu Vy...nếu như.. nếu như lúc đó...anh theo sát em...bên cạnh em...thì đã không xảy ra chuyện này....anh phải làm sao đây? Mộc Hạ Vy... rốt cuộc em lại bỏ anh rồi.


Sau khi em đi bầu trời kia vẫn xanh như vậy. Giá như khi ấy anh ôm chặt em thêm một chút.Nỗi nhớ nhung cuộn trào ẩn dấu dưới mặt biển tĩnh lặng. Anh sợ nhất ngày trời xanh ngắt như thế, khi em đi chẳng có gì thay đổi. Anh không muốn nói câu vĩnh biệt nên cũng ta chỉ tạm biệt thôi được không?Liệu em có nghe thấy không?


Bạch Dật cả ngày vùi đầu công việc. Đúng vậy, hắn phải có thật nhiều quyền lực, hắn phải có địa vị thật cao trong xã hội này như vậy mới có thể xứng đáng đứng bên cạnh cô nhưng cô có trở về bên cạnh hắn được không? Lấy anh nghĩa anh trai thôi cũng được...Đừng biến mất như vậy!
Mộc Hạ Vy, tình yêu của anh từng chút từng chút một, vun tròn chu toàn lại tựa như đứt đoạn. Vào một ngày nào đó của mùa thứ năm, của tháng thứ 13, chúng ta sẽ gặp nhau nhưng... làm gì có mùa thứ năm, làm gì có tháng thứ 13 và làm gì có chúng ta...


Lâm Hàn Phong ngẩn ngẩn ngơ ngơ cầm xẻng và cuốc đi trồng cây. Chẳng phải Mộc Hạ Vy cô nói thích nhất là lưu ly xanh hay sao? Hắn sẽ trông thật nhiều, thật nhiều. Khi nào đó cô trở về bên hắn nhất định sẽ cảm động phát khóc, nhất định sẽ hôn thưởng hắn phải không? Dây cột tóc lần trước cô đeo lên tay cho hắn, hắn vẫn luôn giữ đeo trên tay. Đó chẳng phải là sự khẳng định chủ quyền của cô hay sao? Cô chỉ là đang giận dỗi hắn thôi...đúng vậy, cô sẽ sớm trở về bên hắn.Nhưng.. hắn nhớ cô tới phát điên rồi.
Tất cả mọi thứ đều mơ hồ, không dám mở mắt đón nhận cũng không muốn đối diện đón nhận hiện thực. Nếu có thể quay lại quá khứ, vào thời khắc đêm pháo hoa trên biển lúc em nở nụ cười đẹp nhất đón nhận tình yêu của anh, anh sẽ nắm chặt lấy em, mãi mãi chẳng buông ra, dù em có xua đuổi anh nhất định anh vẫn sẽ bám theo em không rời.
.........


Lưu Thủy Tinh đặt tờ báo xuống dưới bàn ăn, nhìn cô gái đối diện mình đang bình thản ăn sáng.


- Mộc Hạ Vy cậu định tính sao?


- Tôi cần hai năm. Giúp tôi quản lý thế lực bên phía nước M, nếu có thể sát nhập bang phái của Lưu gia và Mộc gia lại. Tôi đã gửi thư bình an cho các bác tôi rồi. Nhưng hãy cứ lan truyền tin tôi đã chết trong đám cháy đó ra ngoài. Tôi nên chơi với cô ta từ từ.


Lưu Thủy Tinh nâng chiếc ipad đưa cho Mộc Hạ Vy, trên màn hình chạy một dãy số và chữ vô cùng rối, Mộc Hạ Vy nhìn một lượt, đôi mắt cũng thay đổi trở nên lạnh lẽo hơn bao giờ hết.


-Tôi biết rồi, tôi tra được id của tên sai đám sát thủ ám sát ông bà tôi rồi. Liên quan tới Bạch gia. Tôi chắc chắn không để đám người Bạch gia đó sống yên đâu


Mộc Hạ Vy yên lặng ăn phần ăn của mình, cô miết nhẹ miệng bát cơm suy tính một lúc rồi cười nhẹ. Là tất cả bọn họ ép cô làm phản diện. Giờ Mộc Hạ Vy cô sẽ là Boss- Boss phản diện.
......
Vote and cmt


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.