Boss Ơi, Bà Chủ Quá Mạnh Mẽ!!

Chương 49: Chỉ có quỳnh cúc mới biết



Gương mặt của Tiểu Bùi bỗng nhiên đỏ lên.

“Tôi chính là cảm thấy Quách Hương Lam không giống như những ngôi sao nữ khác, trong ngành giải trí hỗn loạn như vậy, công ty của chúng ta đã tiếp xúc với nhiều người phát ngôn như thế, cô ấy chính là người ngay thẳng nhất.”

“Nếu như không phải là người ngay thẳng cũng sẽ không lăn lộn nhiều năm như vậy mà vẫn là người ở tuyến ba tuyến bốn, dựa vào tính tình đó của cô ấy, người ở bên phía đầu tư muốn cô ấy mời một ly rượu mà cô ấy cũng có thể nâng ly lên đổ lên trên đầu của người ta, không bị phong sát đã không tệ lắm rồi.”

“Hả, tin tức này là lúc nào vậy, sao tôi lại chưa nghe nói.”

Diệp Châu Hạ sửng sốt một chút, mất tự nhiên cười cười.

“Tôi cũng nghe thấy mấy tin tức ngoài lề mà thôi, không biết là thật hay giả.”

Những chuyện này đương nhiên sẽ không xuất hiện trong tin tức rồi, vẫn là năm đó có một đoạn thời gian Quách Hương Lam đắc tội với phía đầu tư, hơn nửa năm trời cũng không có phim để quay, lúc xin ăn cọ ở ở nhà họ Cố mới nói cho cô biết.

Tiểu Bùi như có điều suy nghĩ mà nhẹ nhàng gật đầu: “Tôi cảm giác là thật đó, nếu không thì tại sao Hương Lam của chúng ta lâu như vậy mà cũng không nổi tiếng, loại chuyện này chắc chắn không chỉ là lần một lần hai. Cô nói cho tôi biết đi, cô đã nhìn thấy tin tức này ở đâu vậy, tôi trở về biên tập một chút sau đó đăng một bài viết lên.”

“Hả?” Sắc mặt của Diệp Châu Hạ đông cứng, ngượng ngùng nói: “Cái này tôi cũng không có nhớ rõ nữa.”

“Vậy cô nói rõ chi tiết cho tôi nghe xem, chuyện này ngày xảy ra như thế nào đi, trở về tôi chỉnh sửa một chút rồi đăng lên cho fan hâm mộ.”

Diệp Châu Hạ có làm như thế nào cũng không nghĩ đến chuyện mà mình thuận miệng nói ra, Tiểu Bùi thì lại nghiêm túc, còn kiên trì đuổi theo cô bảy tám trạm tàu điện ngầm hỏi chuyện lúc trước cho thật rõ ràng rồi mới chịu bỏ qua.

Vốn dĩ là cô không muốn lắm miệng, dù sao thì trong giới giải trí chuyện thật thật giả giả có quá nhiều, cho dù là fan hâm mộ giống như Tiểu Bùi có đưa chuyện này ra ánh sáng, không có bằng chứng thì làm sao có được bọt nước gì chứ.

Nhưng mà cũng không thể để cho Tiểu Bùi cứ đi theo cô như vậy được, nếu như đi theo đến nhà, chỉ sợ là thân phận sẽ bị bại lộ, cho nên cô đành phải nói chuyện này cho anh ta biết.

Buổi tối, một chủ đề tìm kiếm nhanh chóng xuất hiện trên đầu đề của Facebook.

Diệp Châu Hạ vừa mới mở Facebook ra, tin hot liền nhảy ra ngoài, "Quách Hương Lam bị phong sát".

Bấm mở tin tức nóng ra, số lượng chia sẻ hơn một tỷ, chính là một bài văn dài đến từ "cô ấy vốn là giai nhân", tiêu đề bài viết là những năm đó Quách Hương Lam đã chống lại quy tắc nằm mà bị phong sát.

Chủ nhân của bài viết có tên "chỉ yêu Hương Lam" tự mình tuyên bố đăng bài viết lên, hô hào fan hâm mộ nhà mình tích cực chia sẻ.

Diệp Châu Hạ tò mò bấm mở, nhìn thoáng qua liền trợn tròn mắt.

Cái này không phải là chuyện ban ngày mình đã nói với Tiểu Bùi hả? Gần như đều là lời nói gốc của cô, chỉ có một phần được trau chuốt, nhớ đến phản ứng kích động của Tiểu Bùi lúc ở dưới lầu công ty vào ngày hôm nay, Diệp Châu Hạ suy đoán chủ topic "chỉ yêu Hương Lam" này chỉ sợ là không thoát khỏi liên quan với đồng nghiệp Tiểu Bùi.

Tiện tay mở bình luận ra, cô phát hiện "chỉ yêu Hương Lam" chính là trạm trưởng fan hâm mộ của Quách Hương Lam, hơn nữa còn là một người hâm mộ lâu năm, người đã hâm mộ đã nhiều năm rồi.

“Chỉ yêu Hương Lam chính là fan hâm mộ lâu năm của chị Quách chúng ta, từ lúc mà chị vừa mới bắt đầu vào nghề thì đã hâm mộ chị ấy, từ xưa đến nay đều không nói lời giả dối, chắc chắn là thật, chia sẻ thôi.”

“Nhất định là thật rồi, bức tranh lớn ở sân bay chỉ yêu chị đều là do anh ta xếp bằng tiền mặt hết, và không bao giờ kêu gọi người hâm mộ quyên góp, đó chính là tình yêu đích thực.”

"..."

“Chỉ yêu Hương Lam" ở trong mắt của đám fan hâm mộ nhỏ này là một cô gái?

Nhìn ba chữ "chỉ yêu chị", Diệp Châu Hạ cười thành tiếng, Tiểu Bùi khoác cái áo này ở trên mạng cũng rất chặt chẽ.

Tin tức nóng chiếm vị trí được nửa tiếng đồng hồ liền nhanh chóng rút lui, phương thức càng che càng lộ như thế này làm dậy lòng bất mãn của fan hâm mộ, có không ít fan hâm mộ bắt đầu dùng các loại phương thức để vạch trần chân tướng năm đó.

Fan hâm mộ trên Facebook của Quách Hương Lam từ từ tăng dần lên.

“Tôi nói cái này không phải là thao tác của đoàn đội chúng tôi, từ xưa đến nay Hương Lam của chúng tôi đều không thích phản ứng những chuyện này, chúng ta đã không nhắc đến chuyện năm đó rồi, các người còn muốn kiếm chuyện không chịu nhã?”

Hoàng San, người đại diện của Quách Hương Lam nổi nóng cúp điện thoại, nhìn về phía Quách Hương Lam đang ở trên ghế sofa lột cam nói.

“Cái đám chó săn này bị điên hết rồi! Không phải đã nói là công ty của chúng ta không mua hot search à, chuyện cũ năm xưa công ty của chúng ta rảnh lắm hả, mua hot search này làm gì?”

Quách Hương Lam qua loa nhẹ gật đầu, vừa ăn cam vừa lướt tin tức, ánh mắt nhìn bài viết càng ngày càng sâu xa, hơn âm thầm nói: “Thật là kỳ quái, chuyện này trừ bọn họ ra cũng chỉ có Quỳnh Cúc biết được.”

Nhưng mà bài viết này lại biết cặn kẽ như vậy, có rất nhiều chi tiết cô đã nói trong cuộc trò chuyện riêng với Lý tổng và tất cả đều được đề cập ở đây.

“Có thể là do cô Cố để nói cho người khác biết.”

Hoàng San thuận miệng lên tiếng nói, đinh một tiếng tiếng tin nhắn từ trên điện thoại di động phát ra, nhìn thấy nội dung bên trong, biểu cảm tức giận trên gương mặt dần dần tiêu tán đi, gần như là mấy giây sau liền đổi giận thành vui.

“Chị đã nói em là một người tốt số mà, cái này còn không phải nữa à, chân trước vừa xảy ra chuyện chân sau đã có người giúp đỡ giải quyết giúp cho em.”

Quách Hương Lam không hiểu nhìn cô ta một chút: “Chị đang nói cái gì vậy?”

Hoàng San cất kĩ điện thoại di động, ý vị thâm trường cười cười nói: “Em đừng có để ý, dù sao thì chuyện lần này em cũng không cần phải lo lắng, dù sao thì Quan tổng của tập đoàn An Bình sẽ không muốn mất mặt tới nổi đến tìm em gây phiền phức. Em cứ yên tâm chờ fan hâm mộ từ từ tăng lên đi, chuyện này đã được giải quyết rồi.”

Đối với phương diện quan hệ xã hội từ trước đến nay Quách Hương Lam đều không có hứng thú, lần này cũng giống như vậy, sau khi nghe xong thì cũng mặc kệ không hỏi tiếp, chỉ là những bài viết có lượt chia sẻ hơn một triệu, nói thầm.

“Quỳnh Cúc không phải là một người thích nhiều chuyện chuyện của người khác.”

Trên đời này không có chuyện bạn tốt khởi tử hoàn sinh giúp mình trút giận đâu nhỉ?

Ở một bên khác, trong phòng làm việc của bộ phận pr trong tập đoàn Minh Thịnh.

Thái Tuấn đang bắt chéo chân nằm ở trên ghế sofa chơi điện thoại, giọng nói vang dội trời đất.

“Double kill.”

Ở phía sau bàn làm việc nhô ra một gương mặt tuấn tú như là trái mướp đắng.

“Cậu Thái à, cậu muốn chơi trò chơi thì có thể về nhà chơi được hay không vậy? Tôi còn đang bận làm việc đây này, chuyện mà cậu muốn tôi giúp cậu làm không phải tôi cũng đã cho người làm xong rồi à, ở bên phía tập đoàn An Bình biết cô Quách chính là người của cậu, chắc chắn không dám làm gì với cô ấy nữa đâu.”

“Cái đám tôm tép thối nát đó tôi căn bản cũng không để vào mắt.” Thái Tuấn vừa chơi game vừa nói: “Tập đoàn An Bình không phải vẫn luôn sắp xếp nhân viên vào Minh Thịnh của chúng ta để ăn cắp cơ mật của chúng ta à, thừa dịp cơ hội lần này phản sát bọn họ một lần đi, đúng lúc giúp anh trai của tôi thanh trừ luôn đồ vật chướng mắt này.”

“Chuyện liên quan đến quy tắc bất thành văn của nghệ sĩ nữ, tôi không thể làm được.”

“Không làm được chuyện này, nhưng mà cái thằng nhóc Châu Nhất Bình đó chắc chắn là muốn tìm cách khác để che giấu chuyện này, cậu nói xem nếu như lúc này có người tìm kẻ chết thay giúp cho cậu ta, có phải là cậu ta sẽ vẫy đuôi tiếp không?”

“Có ý gì?”

Thái Tuấn tiện tay cầm một xấp tài liệu ném lên trên bàn làm việc: “Xem đi.”

“Tư Mỹ Đạt?” Người đàn ông đẹp trai ở sau bàn làm việc tỏa sáng: “Chuyện này thật là thú vị.”

...

Bữa sáng trên bàn ăn, hai người Diệp Châu Hạ và Thiệu Vũ Khoa vẫn phải thức dậy từ sáng sớm để đi ra ngoài đang ngồi ăn cơm với nhau.

Diệp Châu Hạ đang xem chuyện tiếp theo của tiêu đề "Quách Hương Lam bị phong sát" vào ngày hôm qua, hot search đã rút lui rồi, trong vòng một đêm không còn bóng dáng gì hết, cô nhíu nhíu mày nói thầm.

“Đúng là có tiền thì chuyện gì cũng dễ làm, làm tập đoàn An Bình thật sự đủ rác rưởi mà.”

Một câu nói này liền hấp dẫn ánh mắt lạnh lùng của Thiệu Vũ Khoa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.