Boss, Vợ Ngài Lại Chạy Rồi

Chương 103: Phát sóng trực tiếp



==

Người dịch: Gió Lốc

==

Lúc này, ngoài đoàn phim.

Bạch Dã Đồng đã đỗ xe xong, liền chuẩn bị hướng trong phim trường đi.

Trên thực tế, Bạch Dã Đồng trong lòng vẫn là rất cao hứng. Anh nghĩ, nếu đột nhiên đến thăm ban, hẳn là có thể cho Lục Diệp một cái "kinh hỉ".

[GL: Anh cũng sắp có "kinh" rồi nhưng không có hỉ nha]

Tiểu Bạch cũng không phải tay không tới, đến phía trước anh còn riêng dẫn theo một ít thứ mà Lục Diệp thích ăn gì đó.

Bạch Dã Đồng đi vào phim trường, đã thấy đoàn phim đã muốn bắt đầu ở sửa sang lại đồ vật này nọ, giống như sắp kết thúc công việc. Bạch Dã Đồng hướng trong đi một vòng, hoàn toàn không có nhìn đến thân ảnh Lục Diệp.

Anh tiện tay tìm người hỏi: "Xin hỏi, có biết Lục Diệp ở đâu sao?"

"Không biết......”

Bạch Dã Đồng tiện tay tìm đến chính là Quý Á Huyên, Quý Á Huyên là biết Bạch Dã Đồng, nhưng là đối với Bạch Dã Đồng, cô biết cũng không nhiều lắm.

Cô cực kỳ lãnh đạm đáp lại, trong lòng lại vẫn đang có một chút cực kỳ rất nhỏ chột dạ.

Thật sự lại nói tiếp, Quý Á Huyên cũng là lần đầu tiên làm loại chuyện này, không chột dạ là không có khả năng.

[GL: Chột mù mắt, cũng vẫn làm, nói chi chột dạ]

Nhưng cô cũng biết, lấy Lục Lăng Tuyết cùng Lục Diệp xích mích, Lục Lăng Tuyết nhất định sẽ đem chuyện này làm được tốt lắm.

Bạch Dã Đồng đang muốn tránh ra, lại đột nhiên ẩn ẩn cảm giác được một chút không thích hợp.

Anh tổng cảm thấy được, Lục Diệp hẳn là còn không có rời đi nơi này. Nghĩ, Bạch Dã Đồng gọi điện thoại. Nhưng mà Lục Diệp di động cũng là không chỉ một lần truyền đến thông báo tắt máy.

Tại sao có thể như vậy đâu?

Anh cùng Diệp Tử thanh mai trúc mã, tự nhiên rất rõ ràng Diệp Tử thói quen.

Diệp Tử tuy rằng bận rộn, nhưng là chẳng sợ ở đoàn phim, cô nhiều nhất cũng chỉ là tắt âm lượng, chưa bao giờ sẽ có tắt máy hoặc là không thể kết nối được.

Bạch Dã Đồng nhất thời dâng lên một trận dự cảm bất hảo.

Quý Á Huyên càng nói như vậy, anh ngược lại liền hướng phim trường ở chỗ sâu mà đi. Bạch Dã Đồng đối nơi này cũng không phải đặc biệt quen thuộc, bởi vậy tìm rất nhiều địa phương cũng không có tìm được Diệp Tử.

Qua ước chừng trong khoảng 10 phút, Bạch Dã Đồng mới chú ý tới địa phương ở mặt sau đoàn phim tựa hồ có chút ồn ào.

Giống như có rất nhiều nhân viên công tác vây quanh ở nơi đó xem cuộc vui.

Bạch Dã Đồng theo thanh âm tìm qua, rất nhanh đi tới trước một kho hàng.

Anh liếc mắt một cái liền nhận ra Lục Lăng Tuyết trong đám người, cô ả giơ di động, cực kỳ hưng phấn mà phát sóng trực tiếp.

"Mọi người hảo, tôi là Lăng Tuyết, phía trước các bạn hẳn là cũng biết, tại đây sau nhiều cố gắng, tôi đón bộ phim mới. Sau đó hôm nay trực tiếp chính là hi vọng fan của tôi có thể theo giúp ta cùng nhau hảo hảo đi thăm nơi bộ phim mà tôi quay chụp!" Lục Lăng Tuyết nói xong, đẩy ra cửa kho hàng: “Đoàn phim của chúng tôi sẽ tổ chức cảnh đánh diễn, sẽ tại đây quay......”

Lục Lăng Tuyết mang theo di động đi vào, càng đi vào trong, ả lại càng là hưng phấn.

Ả đã muốn khẩn cấp muốn nhìn đến bộ dáng Lục Diệp thân bại danh liệt.

Lục Lăng Tuyết đi đến một nửa, bỗng nhiên kinh ngạc nói: "Ai nha, nơi này như thế nào...... Giống như có cái gì kỳ quái thanh âm? Tôi thật sợ nga, có thể hay không có quỷ đâu?"

Cô nói xong, cầm di động chung quanh quay quay, rất nhanh rất nhanh, ả tìm được tung tích Lục Diệp.

Lúc này Lục Diệp cả người suy yếu nằm trên mặt đất, quần áo không ngay ngắn, mà Lạc An ngay tại bên cạnh.

Lục Diệp cả người tựa vào Lạc An trên người, như là có điều cầu khát, tư thế hai người thoạt nhìn cực kỳ ám muội.

Lục Lăng Tuyết nhìn đến nơi này, ra vẻ ngạc nhiên: “Nha! Diệp Tử em như thế nào tại đây a?"

Lục Diệp hiện giờ mất đi lý trí, cả người giống như uống rượu, mơ mơ hồ hồ. Cô nghe không rõ ràng lắm Lục Lăng Tuyết nói cái gì, cũng căn bản thấy không rõ tình hình trước mắt.

Cô chính là rất muốn dựa vào Lạc An, không muốn gì hơn.

Lục Diệp như vậy, Lạc An cũng không dám từ chối. Cậu không dám đụng vào cô, cũng không dám động cô, chỉ có thể cương cứng hai tay, tùy ý Lục Diệp tới gần.

Nhưng là trơ mắt Lục Lăng Tuyết dẫn theo người nhiều như vậy lại đây, Lạc An có chút không biết nên làm cái gì bây giờ.

Cậu không quan tâm cái nhìn của người khác, nhưng là Lục Diệp bất đồng, cậu sợ Diệp Tử để ý cái nhìn những người đó.

"Chị Diệp Tử, chị mau tỉnh lại.” Lạc An đẩy Lục Diệp.

Lục Lăng Tuyết cầm điện thoại nhắm camera ngay hai người, hơn nữa cho Lục Diệp một cái cận cảnh "quần áo không chỉnh". Người xem trực tiếp tuy rằng không nhiều lắm, nhưng là có một số fan cố định trụ cột.

Bạch Dã Đồng vừa vặn thấy một màn như vậy, nháy mắt liền hiểu được rốt cuộc là sao lại thế này!

Bọn họ lại đang hãm hại Diệp Tử.

Bạch Dã Đồng lập tức vọt đi lên, nhất thời một tay chặn camera Lục Lăng Tuyết. Bạch Dã Đồng sắc mặt âm trầm đáng sợ, trong ngày thường ấm áp đích thanh âm lúc này cũng đè thấp tới rồi cực hạn, mang theo đặc hơn đích cảnh cáo: "Không cần quay! Lại quay tiếp, tôi sẽ tố cáo các người xâm phạm quyền hình ảnh cá nhân riêng tư!"

Lục Lăng Tuyết gặp Bạch Dã Đồng đi ra phá hư chuyện tốt chính mình, hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói: "Cái gì xâm phạm quyền hình ảnh cá nhân riêng tư? Chúng ta này đó là công chúng nhân vật, vốn nên so với người bình thường càng thêm chú ý mình ngôn hành cử chỉ. Anh nếu nói như vậy, những người chụp ảnh cho tôi, tôi không phải cũng có thể tố cáo?!"

[GL: Não thiếu iot, tội]

Bạch Dã Đồng cũng không thèm cùng Lục Lăng Tuyết tranh luận.

[GL: Cãi nhau với người ngu, không nên]

Hắn theo Lạc An trong tay đoạt lấy Diệp Tử, theo sau đem Diệp Tử ngồi chỗ cuối ôm lấy, mang ra kho hàng lý.

Lạc An vội vàng đuổi theo, hỏi: "Chị Diệp Tử chị ấy......”

Bạch Dã Đồng trừng mắt Lạc An, trầm giọng nói: "Lạc An, cậu còn ngại nơi này không đủ loạn sao? Cậu xem xem nơi này nhiều người như vậy, cậu là nghĩ muốn gièm pha Diệp Tử với cậu ngày mai đưa lên đầu đề bàn tán sao!"

Lạc An giật mình ở tại chỗ, chỉ có thể buông tay ra.

Cậu như thế nào nghĩ hại chị Diệp Tử đâu?

Cậu rõ ràng thật lo lắng cô mà thôi......

Chính là Bạch Dã Đồng nói nhưng cũng nhắc nhở cậu, hiện giờ Diệp Tử đã muốn tái xuất, như vậy bị người nhiều nhìn đến cảnh thế này, đích xác ảnh hưởng không tốt lắm.

Hơn nữa giữa còn có Lục Lăng Tuyết đi đầu, chuyện này khẳng định ảnh hưởng rất lớn, hơn nữa tin tức đi ra, đối Diệp Tử mà nói tất nhiên là ảnh hưởng tiêu cực.

Lạc An cũng không dám đuổi theo đi.

Bạch Dã Đồng ngồi xuống ôm lấy Diệp Tử, vội vàng liền hướng trong phòng rửa tay đi. Vừa mới vào toilet sau, Bạch Dã Đồng liền đem đầu Diệp Tử đặt ở trong bồn, rồi sau đó -- cắn răng mở ra vòi nước.

Anh cũng đau lòng Diệp Tử, nhưng hiện tại Diệp Tử không tỉnh táo không được.

"Diệp Tử, em mau tỉnh tỉnh!"

Đỉnh đầu thình lình truyền đến một trận cảm giác mát, Lục Diệp nhất thời hét lên một tiếng, thanh tỉnh lại.

Cô lập tức rút về đầu của mình, đang muốn chất vấn rốt cuộc là ai đối với mình làm ra chuyện như vậy, lại bởi vì thấy được Bạch Dã Đồng Quan mặt than mà sửng sờ ở tại chỗ.

"Tiểu Bạch? Anh tại sao lại ở chỗ này? Anh vừa mới rốt cuộc đối tôi làm cái gì -- hắt..xì!"

Lục Diệp đánh một cái hắt xì, cái mũi ngứa, cô chỉ có thể đưa tay xoa xoa mũi.

Nhìn Diệp Tử như vậy, Bạch Dã Đồng lại đau lòng.

"Em không biết em vừa xảy ra chuyện gì sao.” Bạch Dã Đồng mày nhăn lại: “Em còn có thể đứng lên sao? Nếu nghĩ muốn nhớ lại, chính em hảo hảo ngẫm lại.”

Hiện tại Lục Diệp, đầu giống như đang say rượu. Cô trước đó ấn tượng chính là cô nhận được một cái tin nhắn Lạc An cầu cứu, sau đó......

Sau đó trí nhớ mà bắt đầu có chút mơ hồ, có chút hỗn độn. Vứt bỏ trong kho hàng, còn có Lục Lăng Tuyết đột nhiên xuất hiện, còn có Lục Lăng Tuyết phát sóng trực tiếp.

Lục Diệp nhất thời giống như thể bị xối nước lên đầu, tỉnh táo lại.

"Là Lục Lăng Tuyết!"

Lục Diệp theo bản năng đã nghĩ đến cô ta, nếu không phải do cô ta, cô ta như thế nào biết chuyện mà phát sóng trực tiếp?!

"Diệp Tử, em đừng trách tôi đối em như vậy, em chẳng lẻ không cảm thấy vừa rồi em rất kỳ quái sao?" Bạch Dã Đồng có chút khó có thể mở miệng.

Lục Diệp nghĩ nghĩ, liền gật gật đầu.

Là kỳ quái, cô vừa mới rồi nhưng nghĩ muốn...... Thế nhưng nghĩ muốn dựa Lạc An!

Hơn nữa giống như ở trong trí nhớ của cô, cô cũng chỉ dựa Lạc An...... Chính là hai người không có làm cái gì không quá lịch sự.

Lục Diệp không khỏi tự giễu, hoàn hảo chính mình năm năm trước từng phát sinh qua cái loại chuyện này nghĩ lại mà kinh, nếu không, cô hôm nay nhất định sẽ gặp chuyện không may!

Đúng là bởi vì cô đối cái loại này sự tình bài xích, cho nên mới ảnh hưởng đến cô.

Năm năm trước, cô bị Giang Văn Thăng quá chén mà đưa đến trên giường một người xa lạ nam nhân, lúc sau còn từng vì cái nam nhân kia "sanh non".

Kỳ thật chuyện cụ thể cô đã muốn không nhớ rõ, đoạn trí nhớ kia đối với Diệp Tử mà nói, vẫn đều là mơ mơ hồ hồ.

===================

Chương cuối của tháng 11....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.