Sau khi rời khỏi bệnh viện, chiếc xe sang trọng bóng loáng của Sở Khắc Uy liền dừng ngay cổng của nhà Mặc Thiến. Anh nghiêm trang trong bộ vest huyền thoại của mình bước xuống nhà, ngay tại cổng thì Mặc Phong Quân và Phong Dĩnh đã đứng trước ở đó để đón tiếp anh
Khi thấy anh bước xuống, tên vệ sĩ đã nhanh chóng đứng sau lưng anh. Nhưng Sở Khắc Uy đã phất tay ý bảo không cần, tên đó liền hiểu ý và cúi đầu rồi lui đi trước
- Sở thiếu, hoan nghênh cậu đến nhà của tôi
Mẹ của cô mỉm cười ôn hòa, Sở Khắc Uy cũng cúi đầu lễ phép xem như chào hỏi, rồi cả ba cùng đi vào
Ở phía trong nhà bếp, hình ảnh nhỏ nhắn của Mặc Thiến đang loay hoay dưới bếp, khuôn mặt kiêu sa ngày nào lại trở nên dịu dàng như lúc trước. Nụ cười tỏa nắng ngày nào đã sớm ngự trị trên gương mặt của cô. Khi nhìn thấy Sở Khắc Uy, cô liền nhìn anh mỉm cười nhẹ và cúi đầu xem như đã chào hỏi
- Sở thiếu, mời ngồi _ Mặc Phong Quân nói
- Ở đây không cần gọi tôi là Sở thiếu, cứ gọi Khắc Uy là được!
Mặc Phong Quân gật đầu. Rồi cậu cũng đi đến bên cạnh Mặc Thiến để phụ giúp cô bày thức ăn, dường như tầm mắt của Sở Khắc Uy từ khi bước vào nhà đã hoàn toàn đặt lên người của Mặc Thiến, anh nhìn cô như thể không muốn chớp mất giây nào để mất đi hình ảnh của cô
Phong Dĩnh thầm quan sát anh cũng thấy được Sở Khắc Uy đã nhìn con gái mình say đắm. Tuy bà không muốn con gái mình được gả vào Sở gia, nhưng bà tôn trọng cô nên cũng chỉ biết thuận theo tự nhiên
Lí do mà Phong Dĩnh không muốn Mặc Thiến được gả vào Sở gia sao?.....
Là vì bà không muốn nhìn thấy đứa con gái của mình bị hành hạ một lần nữa. Trước kia, khi cô được gả vào Hạ gia, người nhà Hạ gia đã hứa đủ thứ điều nhưng rồi thì sao? Nhưng rồi thì đứa con gái này của bà lại bị chà đạp thậm tệ như vậy. Tuy hai vị trưởng bối của Hạ gia rất mong Mặc Thiến và Hạ An Nghiêm có thể tình xưa nối lại
Nhưng Phong Dĩnh thì KHÔNG!!
Người ta có câu "Ngựa quen đường cũ", nếu Hạ An Nghiêm đã một lần thì cũng có thể "tái phạm" thêm một lần. Và đương nhiên người khổ nhất chính là con gái bà. Phong Dĩnh không bao giờ đồng ý điều này
Quay lại với Sở Khắc Uy, có lẽ do quá chú tâm vào Mặc Thiến mà anh quên mất rằng bên cạnh mình vẫn còn bậc trưởng bối như Phong Dĩnh. Tuy anh không muốn rời mắt khỏi cô, nhưng tình thế này anh không thể nào làm mất điểm trong mắt nhạc mẫu tương lai được. Anh đành tạm gác hình ảnh của cô sang một bên và nhìn sang Phong Dĩnh nói nhẹ
- Bác gái, tình hình sức khỏe của Mặc Thiến đã ổn hơn chưa?
- À ừ, nó ổn hơn rồi
- Vậy thì con có việc muốn nói với bác, sẵn xin phép bác một việc
Phong Dĩnh hơi nhíu mày, nhưng rồi bà lại ôn hòa nói
- Có việc gì sao?
- Chuyện là, hai ngày sau cháu có một bản hợp đồng quan trọng ở Italy và cháu muốn xin phép bác gái để cháu cùng Thiến Thiến sang Italy một chuyến.
Phong Dĩnh hơi bất ngờ. Nếu nói là hợp đồng quan trọng thì phải do người có kinh nghiệm hoặc Phong Quân đi, tại sao lại chọn Thiến Thiến. Dưới ánh mắt nghi ngờ của Phong Dĩnh thì Sở Khắc Uy liền nói
- Vì hiện tại cháu biết tình hình của Mặc Thiến vẫn chưa hoàn toàn ổn định, nhân cơ hội này cháu muốn đưa Thiến Thiến đi đâu đó cho khoay khỏa... Không biết, ý bác gái thế nào?
- Đi bao lâu?
- Hai tuần
- Được, vậy nhờ cậu chăm sóc con bé hộ tôi
- Được!
Sau đó thì cả gia đình của cô và Sở Khắc Uy cùng nhau dùng bữa. Trong bữa cơm thì Sở Khắc Uy dần dần chiếm được cảm tình của Phong Dĩnh và kết thúc bữa ăn thì anh có thể xác định đã hoàn toàn chinh phục được "Nhạc mẫu đại nhân" bây giờ là đến lượt Mặc Thiến
Sau khi dùng bữa thì Mặc Thiến tiễn Sở Khắc Uy ra cổng, trước khi lên xe anh còn nói
- Em chuẩn bị đi, hai ngày nữa cùng tôi đến Italy, nếu không tiện thì cũng không cần đem theo gì. Đến đó mua sau
Anh nói xong liền không để Mặc Thiến trả lời liền ra hiệu cho xe lăn bánh, để lại một mình Mặc Thiến đứng ngẩn ra, cô lẩm bẩm
- Anh ấy nói cái gì vậy? Sang đó mua? Anh nhìn tôi giống có tiền lắm sao? Thần kinh!