Hệ thống Nguyện Vọng sau khi bị Lý Hàng hung hăng giáo huấn một chút, khóc lóc dỡ bỏ công năng thống kê độ hảo cảm của ký chủ, khóc lóc khôi phục trạng thái nguyên trạng của Dịch Thiên Thì, cuối cùng khóc lóc rời đi thế giới tiểu thuyết. Trong nháy mắt thành công rời đi, hệ thống Nguyện Vọng sợ hãi đe dọa Lý Hàng, <Ký chủ ngài đừng tưởng ngài không đi công lược người khác, hệ thống Nguyện Vọng liền hết cách với ngài! Hệ thống Nguyện Vọng vẫn còn để lại tín tức tố Omega trên người ngài, ký chủ cứ chờ người khác đến công lược ngài đi! Hẹn gặp lại!>
Hệ thống Nguyện Vọng trốn nhanh như bay không biết, Lý Hàng đã sớm phát hiện vấn đề tín tức tố Omega. Lý Hàng cũng không phải là quá mức tức giận quên chất vấn hệ thống Nguyện Vọng, mà là cố ý không lôi chuyện tín tức tố Omega ra.
Ở chung một đoạn thời gian, Lý Hàng xem như biết rõ thuộc tính của hệ thống Nguyện Vọng rồi. Cái hệ thống M này cho dù bị bắt nạt thảm hại, cũng sẽ không từ thủ đoạn vì tiến hành nhiệm vụ công lược tạo ra đủ loại điều kiện, nơi nơi âm thầm động tay động chân. Trừ phi Lý Hàng hủy diệt nó, bằng không nó sẽ không đình chỉ mấy trò vặt vãnh này.
Lý Hàng không thể ngăn cản hệ thống Nguyện Vọng, cũng chỉ có thể nghĩ cách khống chế hệ thống Nguyện Vọng.
Lý Hàng sẽ khiến hệ thống Nguyện Vọng nhớ kỹ điểm mấu chốt của anh, vô luận giở thủ đoạn nào cũng không cho phép bước qua điểm mấu chốt này. Trải qua lần dạy dỗ này, hệ thống Nguyện Vọng sẽ ghi nhớ, trò động tay động chân với dáng đứng của Dịch Thiên Thì là điểm mấu chốt quyết không thể vượt qua; còn trình độ của trò tín tức tố Omega, ký chủ vẫn có thể tha thứ.
Cứ như vậy, cho dù hệ thống sẽ không ngừng giở thủ đoạn, thì trước khi nó hành động cũng sẽ nghĩ đến điểm mấu chốt của Lý Hàng ở chỗ nào. Lý Hàng có thể khống chế hệ thống phiền toái trong một phạm vi nhất định.
Bộ lý luận khống chế hệ thống Nguyện Vọng của Lý Hàng có khả năng, nhưng không hoàn hảo. Ví dụ như, Lý Hàng không thể dự đoán chính xác thủ đoạn nhỏ này của hệ thống Nguyện Vọng đến cùng sẽ tạo ra cho anh biết bao nhiêu phiền toái --
Sau lễ khai giảng, Lục hoàng tử chính thức khởi xướng quyết đấu 3 VS 3 với Lý Hàng.
Chuyện Lục hoàng tử gặp Lý Hàng liền xui xẻo không ai dám truyền ra ngoài, nhưng tin tức Lý Hàng dùng thủ đoạn hèn hạ ép một tân sinh Alpha rời khỏi trường học bay đầy trời. Trận quyết đấu này nhất định có vạn chúng chú mục.
Học viện quân sự Bandera có quy định minh xác rõ ràng đối với học sinh tham gia quyết đấu. Hai bên quyết đấu viết tên người tham gia quyết đấu cùng phương thức quyết đấu và điều khoản vào biểu mẫu nhà trường cung cấp, nhà trường không thông qua xét duyệt, ước định quyết đấu không có hiệu nghiệm, tuyệt đối nghiêm cấm song phương tư đấu; thông qua xét duyệt, nhà trường sẽ cung cấp nơi quyết đấu cùng trọng tài, cũng đảm bảo an toàn tính mạng cho hai bên tham dự.
Lục hoàng tử cùng Lý Hàng đệ trình thành viên quyết đấu, đội hình cực kỳ phô trương. Phía Lục hoàng tử là bản thân Lục hoàng tử, cháu trai Nguyên soái cùng một Alpha cấp cao khác, đội Lý Hàng có anh, Trần Trình cùng Vương Hạo Nhiên.
Nhà trường cầm danh sách quyết đấu này, cảm thấy cực kỳ đau đầu. Trong danh sách này, ngoài trừ Lý Hàng, còn lại đều là học sinh ưu tú cực ký đáng giá. Tuy là Vương Hạo Nhiên đi cửa sau mới vào được, nhưng trường học rất rõ ràng, người này chỉ là cà lơ phất phơ không để bụng tới học tập, một khi gã dụng tâm suy nghĩ một chút thôi, gã tuyệt đối sẽ chiếm một vị trí trong top 10 tân sinh ưu tú.
Nhà trường cực kỳ không tình nguyện để nhân tài ưu tú như vậy bị hao tổn, nhưng là Lục hoàng tử dùng thân phận tạo áp lực, đơn xin quyết đấu cuối cùng vẫn được thông qua.
Quyết đấu định ra vào 20 ngày sau, ba trận đấu đơn rồi một trận đấu tập thể. Đấu đơn có thể tay không đọ sức, dùng súng ống, hoặc đối chiến cơ giáp; quyết đấu tập thể dưới yêu cầu của nhà trường được sửa thành công phòng chiến tương đối ôn hòa - cướp cờ chiếm lãnh địa.
Có quyết đấu đoàn thể, liền không thể thiếu tập huấn.
Đối với Lý Hàng mà nói, tập huấn vừa thống khổ lại cũng hết sức vui vẻ. Ngọn nguồn vui vẻ đến từ súng ống cơ giáp của thế giới tương lai, đàn ông trời sinh đều cảm thấy hứng thú với máy móc đủ loại hình thức, Lý Hàng cũng không ngoại lệ, lúc anh thử ngồi lân cơ giáp chân chính, cảm thấy cuộc đời đã viên mãn, nỗ lực lúc trước liều mạng học tập làm đề cũng không hề uổng phí.
Thống khổ của việc tập huấn, thế nhưng lại đến từ anh họ của Vương Hạo Nhiên, cũng chính là Dịch Thiên Thì.
Hiện tại Dịch Thiên Thì đang học năm ba, sau khóa học chiều, y đều tới thám ban tập huấn. Đối tượng thám ban của y, trên danh nghĩa là Vương Hạo Nhiên, nhưng trên thực tế là ai, trong lòng mọi người đều biết rõ.
Vương Hạo Nhiên đối với Dịch Thiên Thì cùng Lý Hàng có cảm giác vui mừng khi thấy chuyện thành công, một khi có cơ hội liền hợp tác cho hai người, hận hai người không thể lập tức đi đăng ký kết hôn. Trần Trình dĩ nhiên nhận định Lý Hàng yêu sâu đậm Dịch Thiên Thì, hơn nữa hắn cũng từng thử qua Dịch Thiên Thì, tuy Dịch Thiên Thì không có trí nhớ đời trước như hắn, nhưng phần hảo cảm Dịch Thiên Thì đối với Lý Hàng cũng không bởi thời gian thay đổi mà biến mất. Trần Trình đã quyết định sẽ lặng lẽ làm kỵ sĩ bảo vệ cho Lý Hàng, cho dù có cảm thấy đau lòng, hắn vẫn sẽ thành toàn cho Lý Hàng cùng Dịch Thiên Thì.
Vì thế Vương Hạo Nhiên cùng Trần Trình tự chủ trương, thường xuyên tạo cơ hội cho Lý Hàng ở một mình với Dịch Thiên Thì.
Đồng dạng bị oán niệm của độc giả ảnh hưởng, Dịch Thiên Thì lại rõ ràng khác với bọn Trần Trình. Dịch Thiên Thì có cảm tình với Lý hàng, y chưa từng che giấu hảo cảm của bản thân, nhưng cũng không tiến gần thêm một bước tiếp cận Lý Hàng, y giống như một đóa hoa cao lãnh, mỗi ngày đến chỗ tập huấn phát ngốc một lát, ngẫu nhiên sẽ nói với Lý Hàng mấy câu, sau đó sẽ lặng lẽ rời đi.
Mỗi ngày khi Dịch Thiên Thì xuất hiện, tầm mắt của Lý Hàng sẽ không tự chủ được bị Dịch Thiên Thì hấp dẫn.
Sau khi trải qua tu chỉnh của hệ thống Nguyện Vọng, dáng đứng của Dịch Thiên Thì quả thật đã có thay đổi nhất định, có thể nhận ra điều đó với dáng đứng hoàn hảo trong lòng Lý Hàng. Nhưng hoàn hảo là một loại mỹ, tiếc nuối cũng là một loại mỹ. Dịch Thiên Thì đứng ở nơi đó, ngẫu nhiên thay đổi một động tác cũng có thể kích thích tiếng lòng Lý Hàng.
Không chỉ như vậy, bởi vì mỗi ngày nhìn thấy Dịch Thiên Thì, mỗi ngày đều quan sát y, Lý Hàng dần dần phát hiện, dáng ngồi của Dịch Thiên Thì mang theo mỹ cảm tinh tế, ngay cả tư thế y cầm cốc uống nước cũng dễ nhìn như vậy...
Càng bị hấp dẫn, lại càng muốn tới gần, càng là kháng cự tới gần, liền trở nên càng phiền chán.
Loại trạng thái mất hồn này của Lý Hàng đã rước cho anh một cục phiền toái cực lớn.
Một ngày trước khi quyết đấu, Lý Hàng sơ suất, không chú ý đến sự bất thường của bạn cùng phòng Beta, nhận lấy một chén nước hắn đưa cho, nước còn chưa uống xong, Lý hàng đã bất tỉnh nhân sự. Sau đó xảy ra chuyện gì, một chút ký ức của Lý Hàng cũng không có, đợi đến lúc anh tỉnh lại, bản thân đã ở trong một hoàn cảnh xa lạ.
Căn phòng trống trải mà đơn sơ, rải rác bày biện một ít đồ đã hỏng, không hợp với đồ gia dụng đã hỏng này, là chiếc ghế mà Lý Hàng đang ngồi. Cái ghế này được chế tác từ kim loại quý giá nhất cùng thuộc da chất lượng tốt nhất, thuộc da sẫm màu cùng kim loại ám kim sắc, tạo thành một loại xa hoa khiến nhân tâm kinh sợ.
Lý Hàng nghiêng người dựa trên sofa da chậm rãi mở mắt, phẫn nộ ngưng tụ trong đôi mắt tối đen mang theo khí thế kinh người, giống như Ma vương đang ngồi thẳng trên vương tọa, anh nhìn về phía đầu sỏ bắt cóc mình, "Lục hoàng tử vì chiến thắng, ngay cả thủ đoạn tiểu nhân là bắt cóc đối thủ cũng bất chấp sử dụng sao?"
Nếu Lý Hàng còn khả năng nhúc nhích, cháu trai Nguyên soái đứng cách anh ba thước đã sớm bị anh đánh cho răng rơi đầy đất. Nhưng tình huống hiện tại là, Lý Hàng chỉ có thể miễn cưỡng nâng một đầu ngón tay, chuyện khác liền không làm được. Anh quá sơ suất, không ngờ sẽ bị Lục hoàng tử tính kế!
Ngay lúc Lý Hàng vắt óc nghĩ biện pháp thoát khỏi khốn cảnh, một câu nói của cháu trai Nguyên soái, khiến bộ não vận chuyển với tốc độ cao của Lý Hang bị kẹt một chút. Cháu trai Nguyên soái kích động đến nỗi cả người run rẩy, hắn cuồng nhiệt mà sùng bái nhìn Lý Hàng, chậm rãi quỳ gối xuống, tay phải để ở vị trí trái tim, cúi đầu hành lễ, "Tà thần đại nhân, tín đồ hèn mọn của ngài vâng theo lời triệu hồi, quỳ trước mặt vua."
Lý Hàng: "..." Mày má nó đùa anh à?!
Không đợi Lý Hàng hỏi, cháu trai Nguyên soái đã tự mình kể lại lịch trình tâm thần của hắn.
Cháu trai Nguyên soái tên là Trương Minh, năng lực cũng không nổi trội, vô luận là ở trong nhà, hay là trở thành lâu la của Lục hoàng tử, hắn vĩnh viễn vẫn là một kẻ không có bối cảnh đặc sắc.
Trong câu chuyện tình yêu của nam nô tinh tế, thân phận của Trương Minh không tôn quý như Lục hoàng tử, thân thế không nhấp nhô như Trần Trình, hắn trong ba thằng tra công, nói chính xác thì, không chừng chỉ là một tên pháo hôi công.
Bởi vì độ tồn tại của Trương Minh, oán niệm của độc giả suýt chút nữa thì vứt luôn tên pháo hôi công này. Oán niệm của độc giả trên người Trương Minh có tác dụng cực kỳ nhỏ bé, không đủ để hắn có được trí nhớ kiếp trước hoàn chỉnh như Trần Trình, cũng sẽ không xui xẻo giống như Lục hoàng tử siêu cấp tra nam. Trương Minh chính là... Ngẫu nhiên sẽ mơ thấy Lý Hàng ở đời này.
Trương Minh trường kỳ bị người xem nhẹ, tâm tính vốn dĩ không bình thường, ánh mắt chân thật của Lý Hàng tạo thành kích thích rất lớn cho hắn. Trương Minh chống lại đôi mắt khủng bố của Lý Hàng trong mộng, không sợ hãi giống như người bình thường, mà là sinh ra cảm giác định mệnh rốt-cuộc-cũng-có-người-chú-ý-đến-ta.
Ánh mắt của Lý Hàng khi khoác lớp ngụy trang cùng lúc chân thật khác nhau, vì thế Trương Minh bắt đầu não bổ, nhất định là Tà thần đại nhân có nguyên nhân bất đắc dĩ nào đó, mới tạm thời ngủ say trong cơ thể Lý Hàng. Lúc Trương Minh mơ thấy Lý Hàng dự định thi vào học viện quân sự Bandera, hắn cho rằng đây là tín hiệu hội hợp Tà thần gửi tới cho mình.
Một ngày trước khi thi đề chung của tinh tế, cả đêm Trương Minh ngủ không ngon. Cuộc thi hôm đó, hắn lấy tốc độ nhanh nhất làm bài thi viết, sau đó rời khỏi hệ thống cuộc thi, lén lút tiến vào tinh võng quan sát bài thi viết của Lý Hàng. Lúc Trương Minh phát hiện điểm trung bình của Lý Hàng chỉ có 74.5, trong lòng hắn mãnh liệt xuất hiện cảm giác định mệnh, Tà thần đại nhân cần hắn!
Trương Minh bóp méo thành tích của Lý Hàng...
Nghe đến đó, Lý Hàng nhịn không được cắt lời Trương Minh, "Ý của cậu là, cuộc thi nhập học tôi không qua sao?"
Trương Minh nghiêm túc trả lời: "Đương nhiên là không! Tà thần đại nhân anh minh như vậy, nếu như ngài tự mình tham gia cuộc thi, nhất định sẽ thông qua với số điểm cao nhất. Không qua nổi cuộc thi nhập học, là do tên nhân loại Lý Hàng vô dụng! Hắn thực sự không xứng trở thành tín đồ của Tà thần đại nhân!"
Lý Hàng tức điên, trái tim anh đập thực sự nhanh, tuần hoàn máu nhanh dần. Trương Minh cho anh uống thuốc gì đó không rõ, tựa hồ đã xảy ra phản ứng hóa học không thể đo lường trong cơ thể anh. Tín tức tố Omega thoát khỏi trói buộc của thuốc ức chế, dần dần rục rịch.