Lúc Lý Hàng nghe lời tỏ tình của Tiết Minh Lễ, nội tâm anh vô cùng bình tĩnh, thậm chí trong lòng còn sinh ra cảm giác đợi lâu như vậy rốt cuộc đã đến. Lý Hàng có thể bình tĩnh như vậy, thứ nhất là bởi Tiết Minh Trân đã đánh tiếng với anh trước, thứ hai là bởi anh đã có kinh nghiệm hai lần được gay tỏ tình, tuy rằng lúc đầu đối với Uất Trì Gia Ngôn chỉ là tăng hảo cảm nên hơi cảm thấy dao động, nhưng là con người có năng lực thích ứng cường đại, Lý Hàng đã quen được gay tỏ tình, loại chuyện này chỉ cần bình tĩnh từ chối là được.
Lý do khiến Lý Hàng bình tĩnh, điều thứ ba, cũng chính là điều quan trọng nhất.
Điều thứ năm trong bản hướng dẫn của hệ thống Nguyện Vọng, là mỗi thế giới cần công lược ít nhất một nhân vật, đạt được thành tựu nụ hôn tình yêu. Từ lúc bắt đầu thế giới tiểu thuyết thứ nhất, Lý Hàng vẫn phản cảm với nhiệm vụ này.
Đây là nguyên tắc làm người của anh, anh sớm muộn gì cũng sẽ rời khỏi thế giới tiểu thuyết, hơn nữa đây không phải trường hợp tính mạng bị uy hiếp hay bị những chuyện khác hiếp bức, anh không muốn lỗ mãng xem tình yêu là một trò đùa. Có thể thể nghiệm những cuộc sống khác đời thực trong thế giới tiểu thuyết, nhìn những phong cảnh khác nhau, chuyến lữ hành này của anh không phải là không thu được gì.
Tuy nhiên lý tưởng của hệ thống Nguyện Vọng cùng Lý Hàng không giống nhau, nó vẫn tận sức ghép đôi cho Lý Hàng, mặc kệ tốt xấu tất cả đều nhét cho Lý Hàng, hận không thể khiến Lý Hàng trong ba ngày thu được một hậu cung khổng lồ như tổ kiến, trái ôm phải ấp, trở thành cao thủ tình trường.
Lý Hàng từ ngày đầu tiên ở mạt thế, đã được trang bị đủ thứ để thu hút hoa đào.
Ánh mắt của anh bị định nghĩa thành dị năng tinh thần mạnh mẽ, hơn nữa anh không bủn xỉn giúp đỡ những người yếu hơn, mọi người đều dựa dẫm vào anh. Trong thời mạt thế sinh mệnh không thể đảm bảo được, tình cảm của mọi người được phóng đại vô hạn, dưới sự tác động của đủ loại nhân tố, còn có hệ thống Nguyện Vọng lén lút phá rối sau lưng, người nhớ thương anh tuyệt đối không phải ít.
Nhưng mà ---
Trên đường Lý Hàng cùng mọi người ở xưởng gia công thực phẩm tới căn cứ tị nạn thành phố X.
Lúc thu thập vật tư ở xưởng, Lý Hàng vì cứu một em gái bị kiệt sức, cánh tay bị tang thi cào một vết sâu, nếu không có Phó Trường An ở đó, có lẽ Lý Hàng phải nhờ cậy sự trợ giúp của hệ thống Nguyện Vọng mới không bị biến thành tang thi.
Đêm đó, lúc bọn họ hạ trại ở ngoại ô thành phố cách xa nhà tầng, em gái kia cẩn thận bước tới gần Lý Hàng, cô không ngừng vò góc áo, khuôn mặt ửng hồng, nhìn qua khá hồi hộp. Em gái ấp úng nói với Lý Hàng: "Em có thể sờ vào tay anh một chút không ạ?"
Lý Hàng đưa tay ra, kiểm tra trái phải, hoàn hảo không có thương tổn gì, "Dị năng trị liệu của Phó Trường An rất lợi hại, tôi không sao."
Em gái run rẩy vuốt ve làn da nhẵn bóng của Lý Hàng, miệng vết thương màu xanh đen rợn người đã không thấy, cô rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, sau đó hai tay nắm chặt bàn tay Lý Hàng. Cô rơm rớm nước mắt, "Em, em..."
Trái tim Lý Hàng treo cao, chẳng lẽ sắp tỏ tình sao? Em gái này ngoại hình xinh đẹp, điện nước đầy đủ, vừa nhìn liền biết đây là cô gái rất được người khác giới hoan nghênh, nếu từ chối em gái như vậy thực sự có chút đáng tiếc, nhưng Lý Hàng rất nhanh chỉnh đốn lại thái độ, vứt ý nghĩ khỉ gió đó ra sau đầu, đang chuẩn bị từ chối lời tỏ tình của em gái...
Kết quả em gái chuẩn bị một hồi, lấy tay lau nước mắt, khụt khịt mũi, dùng ngữ khí cực kỳ kiên định nói: "Lý Hàng đại nhân, xin hãy cho phép em trở thành phụ tá đắc lực của ngài! Em nhất định sẽ trở nên mạnh mẽ, tuyệt đối không gây phiền phức cho ngài!"
Lý Hàng có chút đơ người gật đầu, "... Cố lên."
Sau đó em gái quả nhiên thực hiện lời hứa của mình, trở thành cánh tay thứ hai của đội xe tải, mọi chuyện đều sắp xếp ổn thỏa, không cần Lý Hàng để tâm nhiều.
Vẫn là trên đường dẫn đội tới căn cứ tị nạn thành phố X.
Khi đó đã đi được nửa đường, mọi người vất vả thích ứng với cuộc sống sinh tồn nơi hoang dã, hy vọng gần ngay trước mắt, tâm tình mọi người đều cực kỳ phấn chấn. Lý Hàng thu thập vài con tang thi trí tuệ khó chơi, đội không một ai bỏ mạng, uy vọng của anh càng ngày càng tăng thêm.
Chính là mấy ngày nay, có một em gái ở xưởng gia công thực phẩm cực kỳ chủ động nhận công tác hậu cần chăm sóc Lý Hàng, giúp Lý Hàng nấu cơm, trải giường chiếu, gấp chăn, giặt quần áo, nếu không phải Lý Hàng sống chết ngăn cản, sợ là em gái này còn định giặt luôn cả quần lót Lý Hàng.
Trong mạt thế dẫn mọi người vượt qua chông gai thực sự là chuyện mệt nhất, em gái vì Lý Hàng mà phụ trách nhiều việc lặt vặt, quả thật đã giúp đỡ Lý Hàng rất nhiều.
Lý Hàng cho rằng anh cùng em gái này là quan hệ giúp đỡ lẫn nhau, không nghĩ theo hướng khác, là người của Liệt Dương nhắc nhở anh. Đã có vài thành viên của đội Liệt Dương hiểu lầm quan hệ giữa anh và em gái, dùng ngữ khí trêu chọc chúc mừng anh: Bạn gái anh thật hiền hậu.
Lúc này Lý Hàng mới nhận ra khoảng cách giữa anh và em gái quá gần, tuy em gái hoàn toàn không nhắc đến chuyện trở thành người yêu vân vân với anh, giữa hai người cũng không có hành động thân mật gì, nhưng chung quy để người khác hiểu lầm cũng không phải chuyện tốt. Lý Hàng tránh để em gái nghĩ nhiều, liền tìm một người đàn ông dọn dẹp hộ anh.
Lý Hàng cố gắng không nói chuyện này với em gái, mà trực tiếp tìm một người đàn ông trung niên đi đứng không tiện chỉ có thể làm công tác hậu cần giúp anh dọn dẹp. Kết quả nửa ngày trôi qua, em gái đã không giữ được bình tĩnh tìm đến Lý Hàng.
Em gái khóc hu hu, "Hu hu hu, Lý Hàng đại nhân, em sai rồi, em không nên lừa ngài, lén thu thập tóc cùng bát đũa ngài từng dùng qua. Hu hu hu, sau khi đến căn cứ tị nạn thành phố X, Lý Hàng đại nhân sẽ tách ra, em chỉ muốn dùng tóc của ngài hay thứ gì đó ngài đã dùng qua để làm thành bùa hộ mệnh, sau đó chia cho mọi người thôi."
Lí Hàng mặt không chút thay đổi, hoá ra người hiểu nhầm là anh, em gái kia không nghĩ đến chuyện yêu đương một chút nào cả.
"Tôi không tức giận, chỉ là quan hệ giữa chúng ta quá gần gũi, sẽ khiến người khác hiểu lầm, tốt nhất vẫn nên tránh được thì tránh."
"Hoá ra ngài không tức giận!" Em gái nở nụ cười trăm hoa đua nở, "Người hiểu lầm quan hệ giữa chúng ta chắc là não tàn rồi, Lý Hàng đại nhân tồn tại như một vị thần, em chỉ là một phàm nhân nhỏ bé hèn mọn, sao có thể xứng đáng trở thành người yêu của ngài, cùng lắm thì em cũng chỉ mới vừa đủ tư cách xách giày cho đại nhân thôi!"
Lí Hàng: "... Không cần hạ thấp bản thân tới mức đó đâu."
Em gái không nghe lọt lời nói của Lý Hàng, cô cực kỳ hưng phấn nói: "Nếu ngài không tức giận, có thể cho em một nắm tóc của ngài không. Chất tóc của ngài thực sự quá tốt, cũng rất ổn định nữa, mỗi ngày em chỉ có thể tìm được dăm ba sợi tóc còn sót lại trên gối của ngài."
Lí Hàng: "..."
Em gái tiếp tục thao thao bất tuyệt, "Móng tay của ngài trong lúc chiến đấu bị sứt mẻ một chút, xin hãy để em tới sửa lại cho ngài. Để trả công, ngài có thể cho phép em được thu thập móng tay của ngài không."
Nói xong, em gái lấy ra một bộ sửa móng tay cực đầy đủ, vừa nhìn liền biết ủ mưu đã lâu.
Lí Hàng không thể nhịn được nữa, "Đủ rồi!"
Em gái: "QAQ..."
Sau khi tới căn cứ tị nạn thành phố X, Lý Hàng không nói một lời liền tách khỏi người của xưởng gia công thực phẩm, nguyên nhân chính là bởi người ở xưởng gia công thực phẩm, ai cũng là fan não tàn cực mạnh của anh. Có lẽ anh hắt xì một cái, bọn họ cũng có thể tưởng tượng ra 1 vạn chữ có lẻ.
Về sau, Lý Hàng nhận được nhiệm vụ tiêu diệt đàn tang thi trí tuệ, gặp em gái thứ ba.
Em gái này là một thành viên của đội tác chiến của căn cứ tị nạn thành phố X, cô im lặng trầm ổn, động tác dứt khoát không có chút chậm chạp, lộ ra khí chất mỹ nhân băng giá từ trong cốt tuỷ.
Đám tang thi trí tuệ kia vì lấy lòng Lý Hàng mà tự chém giết lẫn nhau, Lý Hàng lại thu hoạch được một đống fan não tàn. Em gái mỹ nhân băng giá không quá quan tâm đến người ngoài, khi nhàn rỗi không có việc gì làm, cũng dùng ánh mắt cực kì chăm chú nhìn Lý Hàng.
Lí Hàng đã sớm quen với việc bị người ta coi là hoa mà thưởng thức, đối với việc được em gái nhìn chăm chú trong thời gian dài cũng không nghĩ đến hướng khác. Nhưng là đồng đội của em gái không nghĩ như vậy, mọi người trăm miệng một lời nói cho Lý Hàng, chắc chắn em gái đó thích anh.
Ba người thành hổ, làm cho Lý Hàng cũng nửa tin nửa ngờ chuyện em gái thích anh.
Ngay sau đó, em gái tìm được Lý Hàng, hai tay mười ngón nắm trước ngực, trịnh trọng nói với Lý Hàng: "Lý Hàng đại nhân, đây là thỉnh cầu của cả đời em! Xin ngài hãy đồng ý!"
"Chuyện gì?" Lí Hàng mơ hồ có dự cảm, em gái tuyệt đối không phải đang tìm anh để tỏ tình.
"Em có thể cắt tóc cho anh được không? Tóc mái như bị cún gặm quả thực quá hạ thấp hình tượng của anh!" Em gái cực kỳ kích động nói.
Lí Hàng lúc này mới nhớ ra, mấy ngày thu phục đám tang thi trí tuệ kia, anh đã lâu không cắt tóc, tóc mái dài qua mắt.
Đó là lần đầu tiên anh đối mặt với một đoàn tang thi, để bảo đảm, Lý Hàng quyết định cắt tóc, bên người lại không có gương kéo gì, anh liền tiện tay dùng dao găm cắt tóc mái chắn trước mắt. Em gái đã bắt đầu để ý anh từ khi đó đi.
Lí Hành trầm mặc hồi lâu, nói với em gái: "... Cũng được."
Khí chất mỹ nhân lạnh lùng của em gái hoàn toàn tan vỡ, trên mặt cô là biểu tình có chết cũng không nuối tiếc, mong chờ nhìn Lý Hàng: "Em có thể chải đầu cho anh mỗi ngày được không?"
Lí Hàng mặt không chút thay đổi từ chối: "Không được!"
Sau khi Lý Hàng trải qua biết bao hiểu lầm không biết nên khóc hay nên cười, anh mới vẻ mặt đầy máu phát hiện ra, người anh quen biết, càng ngày càng nhiều người trong lúc họa nạn tìm được nửa kia của mình, trở thành một cặp. Càng là người có quan hệ tốt, gần gũi với anh nhất, ngoại trừ bốn người anh cùng Tiết Minh Trân, Tiết Minh Lễ, Trình Dục còn độc thân, ngay cả tên vua hãm hại Phó Trường An cũng thành công thoát FA, trở thành một cặp song túc song phi với em gái ngốc manh tự nhiên của Liệt Dương. (song túc song phi: cặp nam nữ yêu đương thắm thiết không phân ly)
Nếu nói rõ hơn, Tiết Minh Trân cùng Trình Dục là một đôi, cho dù Lý Hàng không cẩn thận kéo dài thời gian bọn họ gặp nhau, thì dây tơ hồng định mệnh vẫn sẽ chặt chẽ buộc hai người lại với nhau. Trong vòng bạn bè của Lý Hàng, chó độc thân chân chính, cũng chỉ còn lại Lý Hàng cùng Tiết Minh Lễ.
Lý Hàng không có hứng thú nói chuyện yêu đương trong thế giới tiểu thuyết, nhưng hoàn cảnh xung quanh làm anh nảy sinh ra một chút cảm giác nguy cơ, mà loại nguy cơ này ứng nghiệm khi Tiết Minh Lễ thổ lộ với anh -----
Đối mặt với lời tỏ tình của Tiết Minh Lễ, Lý Hàng không lập tức trả lời, phản ứng đầu tiên của anh không phải là từ chối Tiết Minh Lễ, mà là đi xa vài bước, triệu hồi hệ thống Nguyện Vọng.
Đã lâu không gặp, hệ thống Nguyện Vọng đã quên đi nỗi sợ đối với Lý Hàng, nó cực kỳ vui sướng nói: <Ký chủ! Ngài có vừa lòng với đối tượng yêu đương tôi chuẩn bị cho ngài không?>
[Một chút cũng không vừa lòng!]
[... Em gái?]
<Đúng vậy.> Hệ thống Nguyện Vọng đọc năm sáu cái tên, ba em gái vừa kể trên, rõ ràng có tên trong danh sách.
[...]
Hệ thống Nguyện Vọng cẩn thận nhìn Lý Hàng áp suất thấp, <Hệ thống có chỗ nào làm không đúng sao?>
Nói xong, hệ thống Nguyện Vọng bắt đầu giải mã số liệu, rất nhanh liền xem được chuyện Lý Hàng trải qua sau khi tiến vào thế giới tiểu thuyết.
<Hử, kỳ quái. Sáu đối tượng yêu đương hệ thống chuẩn bị cho ký chủ, độ hảo cảm của các cô đối với ký chủ đều đạt tới 100%, nhưng sao các cô ấy lại không nảy sinh tình yêu say đắm với ký chủ, ngược lại lại trở thành người yêu của người khác nhỉ?
A a a! Sao Tiết Minh Lễ lại thế này. Bởi vì ký chủ rất kháng cự gay, hệ thống Nguyện Vọng sẽ không lãng phí nguyện lực sắp xếp cho ký chủ đối tượng yêu đương là nam, nhưng mà sao độ hảo cảm của y đối với ký chủ lại cao như vậy, hơn nữa...>
Hệ thống Nguyện Vọng kinh hãi, <Tiết Minh Lễ cư nhiên thổ lộ với ký chủ! Chẳng lẽ ký chủ trời sinh tự mang khí tràng gay né tránh các em gái sao?>