"Nằm thực tẩy, tẩy hoảng bùn!" Nửa quỳ trên mặt đất nam nhân anh tuấn vụng về thổ lộ với thiếu niên giống như thiên sứ, đại khái là có chút ngượng ngùng, trên mặt hắn còn mang theo chút đỏ ửng.
Hắn lại buột miệng mà thốt ra một chuỗi tiếng Anh, chắc là đã nghèo từ đến độ không còn cách nào khác, "For give my bold, but I really want to know you!" ( Tha thứ tôi lỗ mãng, nhưng tôi thật sự rất muốn nhận thức em )
Bá Nạp Đức có chút lo lắng, vị mỹ nhân phương đông này lớn lên kinh vi thiên nhân như thế nhưng vẫn luôn không nói gì, cũng không biết hắn có làm cậu cảm thấy phiền chán không?
Yuuya nhìn Bá Nạp Đức, đột nhiên mở miệng, "Anh nói tiếng Trung đi."
Bá Nạp Đức sửng sốt, nghe hiểu thiếu niên nói, tức khắc mừng rỡ như điên, há mồm liền nói "Bùn, bùn gào, ngộ là một quả nhân! Cũng là người nước ngoài!"
Bá Nạp Đức tự nhiên là không chỉ hiểu một ngôn ngữ, chỉ là tiếng Trung thật sự là quá khó học, hắn chi ra nhiều tiền mời thầy giáo tiếng Trung tốt nhất, cũng chỉ học nói được mấy câu như vậy, vẫn là oai bảy vặn tám thảm đến mức không đành lòng nghe.
Những lời này là giáo viên tiếng Trung dạy hắn, ý là biểu đạt thân phận của mình với người khác.
Yuuya chớp chớp mắt, một lúc sau mới tiêu hoá được ý tứ của những lời này, "Anh là người nước ngoài sao?"
"Đúng đúng! Yeah!" Bá Nạp Đức gật đầu.
"Anh nói sai rồi." Yuuya nghiêm trang lắc đầu, vươn một ngón trỏ đến trước mắt Bá Nạp Đức, chậm rãi mở miệng "Ngộ là một người nước ngoài mới đúng!"
Bá Nạp Đức nghe không hiểu, nhưng là theo ý tứ thiếu niên hẳn là không sai, hắn vội vàng gật đầu, "Là, là thế! Chính xác!"
Đại khái là trêu cợt người nước ngoài đích xác là rất buồn cười, Yuuya không khống chế được mà cười ra tiếng, ôm bụng, tiếng cười ha ha ha không che dấu chút nào.
Ukyo kinh ngạc nhìn người xa lạ kia ở chung hòa hợp với thiếu niên, hắn nhớ rõ, thời điểm ở chung cư, Yuuya trừ bỏ đối với Ema, chưa bao giờ cười thoải mái như thế......
Hơn nữa, nếu hồi nãy hắn không có nghe lầm, thì Yuuya nói chính là tiếng Trung, thời điểm cậu cùng người nước ngoài kia nói chuyện với nhau dùng chính là tiếng Trung.
Quả nhiên...... Chuyện hai người Hikaru và Rintaro nói là sự thật!
Hắn ổn định tâm thần, đi lên trước "Yuuya, sao em lại ở chỗ này? Chúng ta phải đi chụp ảnh."
Sau khi hôn lễ kết thúc, tự nhiên là cả nhà phải chụp ảnh chung.
Bá Nạp Đức có chút sốt ruột, hắn nhìn thiếu niên "May I have your name?" ( Tôi có thể biết tên của em không )
Yuuya nhìn nhìn Ukyo, rời đi trước, quay đầu lộ ra một nụ cười giảo hoạt với Bá Nạp Đức, lần đầu tiên dùng tiếng Anh mở miệng "My name is Yuuya!"
"Yuu......" Bá Nạp Đức cười mặt đầy ngu dại, bộ dáng sát phạt quả quyết lãnh khốc ngày thường không thấy đâu.
Ukyo có chút lo lắng nhìn Yuuya, muốn mở miệng nói chuyện, lại không biết nên nói cái gì, hôm nay khách tới không phải là bạn nè của mẹ thì cũng là bạn bè của Rintaro, cho nên người nọ khẳng định không phải là người không rõ lai lịch.
Cho nên nếu hắn mở miệng nhắc nhở Yuuya một chút chẳng phải là không thích hợp sao?
Nhưng là, nhìn bộ dáng Yuuya và nam nhân kia ở chung, trong lòng Ukyo đột nhiên toát ra một cỗ chua xót, hắn nguyên tưởng rằng, thời gian thiếu niên ở cùng bọn họ không ngắn, lại không có nghĩ đến, còn không bằng một nam nhân vừa mới nhận thức.
Yuuya lại không phải là kẻ ngốc, tự nhiên là cảm thụ được Ukyo muốn nói lại thôi, cậu dứt khoát quay đầu nhìn Ukyo, một đôi mắt đen thẳng tắp nhìn chằm chằm vào người hắn "Anh muốn cùng em nói cái gì sao?"
Ukyo ngẩn ra, không nghĩ tới thiếu niên sẽ chủ động mở miệng, hắn thật là có chuyện muốn nói, nhưng hiện tại thời cơ này rõ ràng là không thích hợp, nhìn ánh mắt của thiếu niên, Ukyo bừng tỉnh, không biết có phải là ảo giác của hắn hay không, nhưng hắn cảm thấy, thiếu niên giống như là thay đổi......
Phảng phất như trong nháy mắt khí thế quanh cậu đều chuyển biến.
Đây là vì cái gì cơ chứ?