"Đi bước nữa không anh bạn.Tôi thấy Hàn nhi cũng cần người chăm sóc rồi đó."
Nghe vậy mắt Lục Tử Dạ xẹt qua tia ảm đạm,nhẹ lắc đầu:
"Tôi muốn ở vậy nuôi Hàn nhi.Tôi muốn dành quãng đời còn lại, để đền tội với cô ấy."
Mặt Lãnh Phong nở nụ cười quỷ dị, cậu ta gật gù:
"Được rồi.Cuối tuần nhớ đến tiệc đầy tháng của con trai tôi đấy."
Lục Tử Dạ gật đầu không đáp.Lãnh Phong bước ra,gửi đoạn hội thoại lúc nãy cho Mộ Vân:
"Nghe đi Mộ tiểu thư" kèm theo icon cười.
Bên kia Mộ Vân nhận được tin nhắn của Lãnh Phong,cô nghe xong đoạn hội thoại trong lòng dâng lên chua chát:
"Tử Dạ,anh không có lỗi.Em sẽ bắt họ trả giá."
Nhìn lịch,Mộ Vân gọi điện cho Thượng Hy:
"Thượng Hy,cuối tuần cùng em đến đám cưới của Lãnh Phong được chứ?"
Bên đầu dây bên kia,Thượng Hy bật cười:
"Ha ha,ai đã khiến Mộ tiểu thư thay đổi ý kiến thế này?"
Mộ Vân mỉm cười:
"Cái này anh phải hỏi Tiêu tổng rồi."
Thượng Hy bật cười:
"Anh cũng muốn đến đấy!"
Mộ Vân bâng quơ hỏi:
"Vì Mạnh Lạc?"
Thượng Hy không trả lời chỉ ung dung nói:
"Thông minh quá không tốt đâu tiểu Vân."
Mộ Vân đáp:
"Chúng ta đến đấy vì cùng lý do thôi."
Bên kia lại một tràng cười của Thượng Hy.Sau khi gọi điện cho Thượng Hy,điện thoại của Mộ Vân lại vang lên.Nhìn màn hình là tên "Lam Thi".Mộ Vân cười lạnh nghĩ:
"Không đợi được mà phải cầu tôi sao?"
Rồi Mộ Vân nhận điện thoại:
"Alo"
Bên này Lam Thi nói luôn:
"Trương Huyền giúp tôi!"
Mộ Vân hỏi:
"Giúp cô?Chuyện gì?"
Lam Thi gấp gáp:
"Tôi bị Tử Dạ đuổi khỏi Lục gia mất rồi."
Mộ Vân cười lạnh nghĩ:
"Tất nhiên rồi.Cô nghĩ cô có tư cách gì mà vào Lục gia."