Đang đăm đăm với những suy nghĩ thì bất ngờ từ đằng sau xuất hiện dị động, cả hai người quay lại thì thấy cả năm chiếc quan tài đang phát ra tiếng động bình bịch như thể có thứ gì đó bên trong muốn thoát ra, cả hai thấy vậy thì thầm nghĩ không song, Dương Vũ ngay lập tức lấy ra tám tấm tử sắc phù đưa cho Quảng Viễn chân nhân ba tấm còn mình giữ lại hết, nguyên do là vì Quảng Viễn chân nhân dù cho đã thuộc hết ấn chú nhưng vì thời gian cấp bách cũng chỉ sử dụng được ba lá phù, hai người lùi về phía cửa động mà thủ thế, lần lượt ném ra tám tấm phù theo đồ hình đã được tiên cô chỉ điểm rồi chờ đợi
Tiếng dị động kia thế mà sau một lát lại im bặt, hai người thấy vậy cũng cảm thấy có chút không ổn nhưng cũng không dám lỗ mãng, bất chợt ầm một tiếng, một trong năm chiếc quan tài nổ tung, tiếp theo đó là bốn chiếc quan tài cùng nhau phát nổ, mảnh vỡ bay tứ tung, bụi bặm phủ kín cả huyệt động, thế nhưng đó không phải là điều duy nhất, cái mà hai người cảm nhận được rõ nhất chính là thi khí quá sức nồng đậm, có thể nói là làm cho hai người bọn họ cảm thấy ngột ngạt, không dám khinh xuất liền đứng lên thủ thế
Từ trong suy nghĩ hai người cũng biết đó thực sự là cái gì, nhưng không hiểu tại sao chúng đến bây giờ mới đột phá mà chui ra, tại sao không phải là xớm hơn hay muộn hơn, chỉ đến khi hai người tới thì chúng mới chui ra? một loạt các câu hỏi hiện ra nhưng tình thế không cho phép hai người tim ra câu trả lời, từ trong đám khói bụi mù mịt mà vẫn có thể thấy dõ ràng năm nhân ảnh của nữ nhân đang đứng nhìn hai người bọn họ, từ trên cơ thể phát xuất ra một loại khí tức xanh đen lóa lên trong bóng tối chứng tỏ tu vi đã thực sự khó lường, thấy một màn này thì Dương Vũ liền nắm chặt tay, ánh mắt vẫn lãnh khốc nhìn về phía năm cỗ thi thể kia, năm cỗ quỷ thi kia cũng bất động nhìn hai người Dương Vũ một hồi, tình cảnh trở nên quỷ dị vô cùng, đến lúc Dương Vũ không thể chịu đựng được nữa thì bất ngờ lớn tiếng niệm chú
“nhất quang
nhất đoạt lư canh, kháng “
Tay trái bắt ấn nhìn về phía năm cỗ quỷ thi kia
Dứt lời thì một trong tám đạo phù chợt lóe sáng rồi vụt tắt
Quảng Viễn chân nhân thấy hắn đã ra chiêu liền không chậm chễ niệm chú
“nhị quang
Nhị chấn lang biên, định “
Một lá phù khác cũng bất ngờ sáng lên
Như có gì đó thức tỉnh, năm cỗ quỷ thi kia bắt đầu chuyển động, từ trong thân thể quỷ khí thoát ra biến thành quỷ vụ bao lấy cả hang động rồi cả năm cỗ quỷ thi lao tới phía hai người, Dương Vũ thấy bọn chúng đã phản kích thì trong lòng chợt chầm xuống, ra hiệu cho Quảng Viễn chân nhân thủ trận rồi đích thân hắn lao lên phía trước đón thế công, vì đã chuẩn bị trước tâm lý nên hắn cũng không muốn một mực lấy cứng đối cứng, không những vì năm con quỷ thi này tu vi cộng lại có lẽ sẽ hơn hắn, mà còn vì hắn muốn bảo toàn một chút tinh lực để thi triển bát quang lưỡng hợp, tay trái nâng lên hắc hạo diệt thần châm kích phát cương khí chặn lấy quỷ lực đang phát xuất mãnh liệt của năm cỗ quỷ thi kia, tay phải lấy ra năm đạo phù cắn máu đầu lưỡi ném về phía chúng, chỉ thấy phù văn vừa chạm tới năm con quỷ thi kia thì lập tức bốc cháy phừng phừng rồi rơi xuống đất, thấy như vậy thì Dương Vũ hết sức cả kinh, không thể tin là chúng lại mạnh đến thế, chưa kịp hồi phục tinh thần thì năm chúng lại đánh tới, tất cả tay đều hóa trảo mà vồ lấy hắn, Dương Vũ không dám khinh xuất liền nhoài người lùi về phía sau, lấy ra một lá phù dán lên hắc hạo diệt thần châm niệm chú rồi quét một đường về phía trước, một đạo hắc ảnh từ thần châm phóng ra bay về phía trước chúng một trong năm con quỷ thi kia khiến nó bị khựng lại một nhịp nhưng xem ra vẫn không tổn thương nhiều lắm, còn những con còn lại không bị dính đòn liền lập tức vồ tới, Dương Vũ lùi một chân ra sau thủ thế rồi đánh thần châm về phía trước, dồn cương khí lên phía trước để tạo ta một kết giới chống lại, năm con quỷ thi kia gặp phải kết giới này liền lập tức phóng ra quỷ khí về phía cánh tay đánh tới, hai lực lượng khí tức vừa chạm nhau thì Dương Vũ bị trấn cho lùi lại một bước, đến bây giờ hắn mới có thể cảm nhận được rõ ràng nhất về tu vi của chúng, quả thực không chỉ dùng hai từ cường đại mà diễn tả, năm cỗ thi thể được chôn trong quan tài huyết hòe mấy trăm năm, lại hấp thu được tất cả tà khí của toàn bộ tà vật trong ngọn núi này, chúng thực sự phải gọi là biến thái
Một lúc sau thì hắn đã cảm thấy khó chịu với luồng quỷ lực của bọn chúng, hai chân bắt đầu đứng không vững, trên trán mồ hôi đã nhỏ thành từng giọt, dường như hắn cũng đã tận sức, nhìn qua phía kia thì thấy năm cỗ thi thể vẫn phun ra quỷ khí ào ạt, cơ hồ muốn phá tan kết giới của hắn. trong khoảnh khắc tay hắn sắp không cầm nổi thần châm nữa thì cảm thấy như có ai đó ở cạnh bên chống đỡ giúp hắn nhẹ nhõm hơn một chút, không ai khác, đó chính là Quảng Viễn chân nhân, ông ta vừa thực hiện song ba đạo phù nên lập tức tới trợ chiến, trên tay cũng đang cầm một thanh nhuyễn kiếm sắc bén, bên trên có khắc thất tinh đồ, chuôi kiếm còn dán một lá phù màu đỏ như máu đang phát ra quang mang đỏ rực, Quảng Viễn chân nhân vừa tới trợ trận thì nhìn qua Dương Vũ mà nói
-mau, mau thực hiện nốt bốn đạo phù còn lại, bách hoan noãn hoàn ta để ở phía sau
Dương Vũ nghe vậy thì trong lòng có chút ái ngại, nhưng tình thế cấp bách nên cũng không muốn dài dòng lập tức dời trận mà lùi ra phía sau, thấy trên mặt đất bình sứ đựng noãn hoàn đan thì không nề hà lập tức dốc thẳng vào miệng rồi ngồi xuống vận khí, từ trong kinh mạnh từ từ xuất hiện một luồng khí tức nóng như lửa đốt sôi trào đến toàn bộ cơ thể hắn, chỉ trong giây lát hắn đã không thể chịu nổi liền hét lên một tiếng, hai mắt lảo đảo như thể đang mất kiểm xoát, lắc lắc đầu mấy cái rồi đứng lên, hai tay bắt ấn miệng gằn lên từng chữ
“ngũ quang
Ngũ lôi chấn tử, giả”
“lục quang
Lục kháng …lục tru tà đạo, kháng”
Đến đây thì dường như hắn không thể chịu nổi lại hét lớn một tiếng, một luồng khí tức trong thân thể đột ngột bị kích phát lan tràn khắp cả huyệt động làm cho Quảng Viễn chân nhân phải khiếp sợ, không phải vì chuyện gì khác, mà là vì hắn vừa phát xuất ra một lực lượng quỷ khí, lại còn rất là cường đại
Quay lại nhìn hắn thì thấy hai mắt hắn đã trắng dã, cảm thấy không ổn Quảng Viễn chân nhân gọi lớn