Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 199: Vườn trường kinh hoàng (4)



Edit: Akito

Sau mấy ngày xảy ra chuyện ở phòng vệ sinh, cũng không phát sinh chuyện dị thường gì, thật giống như chuyện phát sinh trong phòng vệ sinh ngày đó chỉ là ảo giác vậy, người trong phòng ngủ đều lộ ra vẻ mặt nhẹ nhàng thích ý.

Lâm Thiển Thiển sức sống bắn ra bốn phía như cũ, hẹn hò với bạn trai đến tối mới trở về phòng, Chương Vũ Yên kiêm chức người mẫu, cả ngày vội vàng chạy show, Tô Mạn Ngọc trong nhà có tiền, không có việc gì liền đi mua sắm.

Cơ bản mỗi ban ngày trong phòng ngủ chỉ có mình Ninh Thư, lúc có tiết thì Ninh Thư đi học, nhưng hoàn toàn nghe không hiểu, cô không phải nguyên chủ, nguyên chủ là một học bá thông minh vô cùng, nhưng cô lại không được.

Mỗi lần đi học đều tận lực giảm xuống cảm giác tồn tại của mình, sợ bị giáo sư kêu cô trả lời câu hỏi.

Ninh Thư cảm thấy mình cần phải học tập thật tốt, trước kia ngốc trong bệnh viện, không có đi học, ở thời điểm sinh mạng bị bệnh tật uy hiếp, sinh tồn cũng đã bị khiêu chiến, đương nhiên cái gì cũng không quan tâm, chỉ muốn sống sót.

Ninh Thư phát hiện nguyên chủ thật sự rất nghèo, thẻ cơm cơ bản không có tiền, trên người cũng không có tiền, Ninh Thư hoàn toàn không biết nguyên chủ sống sót như thế nào.

Trong va li còn có một ít dưa muối các loại.

Ninh Thư cũng không có ý cười nhạo, người sống gian nan, nhưng vẫn nỗ lực sống, vốn dĩ nguyên chủ có thể tốt nghiệp đại học có tương lai tốt đẹp, có thể làm ba mẹ mình hãnh diện, nhưng bởi vì một chuyện mang tính chất vui đùa mà kết thúc tính mạng.

Mỗi câu chuyện xưa về quỷ đều là người tìm đường chết đủ kiểu viết nên.

Trong lòng Ninh Thư gọi 2333, hỏi: “Hệ thống quân, có thuốc học tập gì đó không, để tôi không cần vất vả như này vẫn có thể học xong chương trình cao trung đại học?”

Cô là tới làm nhiệm vụ, nhưng cứ luôn hỏi gì cũng không biết như thế, sẽ lộ tẩy đấy.

“Có, cần đổi tích phân.” 2333 vui sướng nói.

“Đổi.”

“Được thôi, 5000 tích phân một viên cao trung, 10000 tích phân một viên đại học.” 2333 hỏi, “Cô muốn đổi không?”

“Sao mắc thế?” Tức khắc trong lòng Ninh Thư đều đang nhỏ máu, “Đúng là ăn cướp.”

“Không đắt mới không bình thường, người ta đều thành thành thật thật nghiêm túc học hành, cô chỉ cần uống hai viên thuốc, tiết kiệm bao nhiêu thời gian, cô còn kêu đắt, sao cô không lên trời luôn đi.”

Ninh Thư cắn răng nói: “Tôi đổi.”

Ninh Thư vừa dứt lời, trong tay liền xuất hiện hai viên thuốc màu trắng, đúng là giống viên thuốc như đúc, đặt ở chóp mũi ngửi ngửi, không có mùi gì, Ninh Thư hơi do dự trộn thuốc với nước nuốt xuống, chép chép miệng, không có cảm giác gì.

Quả thực là cảm giác gì cũng không có.

Hàng giả?!

Ninh Thư còn đang hoài nghi là thuốc giả, kết quả đầu liền bắt đầu choáng váng, sau đó trời đất quay cuồng, tác dụng phụ của thuốc này cũng quá lớn đi.

Ninh Thư chịu đựng đầu choáng váng, bò lên trên giường của mình, ngã xuống nệm bất tỉnh nhân sự.

“Này, Trang Vũ Đồng, tỉnh tỉnh, tỉnh tỉnh, giữa ban ngày còn ngủ, dậy đi.”

Ninh Thư là bị người đẩy tỉnh, lúc mở to mắt liền trông thấy một bộ mặt dữ tợn, tóc tai bù xù, tán loạn, mặt xanh lè, trên mặt bị dao găm rạch rất nhiều vết thương, chảy máu đầm địa, đồng tử phóng to, có vài chỗ trống lại chứa oán độc khắc cốt vô biên.

Ninh Thư vội vàng ngồi dậy, ôm chăn, nắm tay cơ hồ nhét vào trong miệng mình mới không để mình thét chói tai lên, Ninh Thư dùng chăn che đầu lại, mặc dù có hơi bịt tai mà đi trộm chuông, nhưng Ninh Thư thật lòng không muốn nhìn thấy hình ảnh khủng bố như thế.

Cảm giác hàn ý phủ kín xung quanh, từng luồng âm khí xâm nhập vào lỗ chân lông, Ninh Thư rùng mình một cái, mẹ ơi, con sợ quá.

“Trang Vũ Đồng, cô phát điên gì vậy.” Chương Vũ Yên kéo chăn của Ninh Thư ra, “Có phải cô bị bệnh không, có bệnh thì đi khám bác sĩ.”

Lúc Ninh Thư nhìn lại Chương Vũ Yên, sửng sốt một lát, nhìn trái ngó phải, cũng không nhìn thấy nữ quỷ ban nãy, đều nói con người lúc thức dậy dễ dàng thấy thứ không nên thấy nhất.

Vừa rồi nữ quỷ đứng ngay vị trí hiện tại của Chương Vũ Yên, có phải nữ quỷ này đi theo bên cạnh Chương Vũ Yên không?

Ninh Thư lau một phen mồ hôi lạnh trên đầu, trái tim ‘thình thịch thình thịch’ nhảy loạn, còn đến mấy lần nữa, chắc trái tim chịu không nổi nữa mất.

Chương Vũ Yên khinh thường nhìn thoáng qua Ninh Thư, nói: “Lâm Thiển Thiển nói buổi tối có một buổi tụ hội, cô đi không.”

“Tụ hội gì?” Ninh Thư hỏi, trong phòng ngủ này cô chính là người trong suốt, có hoạt động gì đó ba người chưa bao giờ kêu cô.

Chương Vũ Yên có hơi không kiên nhẫn, cô ấy khi bực bội, giữa ánh mắt tản ra một tia khói đen, nơi ấn đường biến thành màu đen, Chương Vũ Yên khinh thường nói với Ninh Thư: “Chính là tụ tập bình thường của sinh viên, cô muốn đi không, yên tâm sẽ không bắt cô bỏ tiền, có người sẽ thanh toán.”

Ninh Thư gật đầu nói: “Tớ đi.”

Buổi tối đều đi tụ tập, cô ở lại trong phòng ngủ một mình, Ninh Thư đúng là có hơi sợ, nữ quỷ ban nãy cô nhìn thấy có phải là bút tiên hay không?

Ninh Thư nghĩ nghĩ hỏi: “Chương Vũ Yên, gần đây cậu có cảm thấy có gì không thích hợp không, tỷ như thân thể không thoải mái gì đó.”

“Không có, cái gì cũng không có.” Chương Vũ Yên khoanh tay nhìn Ninh Thư, có vẻ rất là kiêu căng.

Hiện giờ Ninh Thư không nhìn thấy không biết nữ quỷ kia còn ở bên cạnh Chương Vũ Yên không.

Chương Vũ Yên nói chuyện tụ họp với Ninh Thư xong, liền cầm túi da xoay người rời đi, tay chân Ninh Thư hơi mềm nhũn, ngồi trên giường một lát mới xuống giường cầm thau định đến phòng vệ sinh rửa mặt.

Ninh Thư mở vòi nước, một cỗ mùi gay hư thối lập tức bay lên, Ninh Thư cúi đầu nhìn, vòi nước chảy ra đều là máu màu đỏ sậm, mùi máu loãng này thúi đến mức làm người ta buồn nôn, Ninh Thư hất thau đựng đi, máu loãng hắt trên tường, càng thêm hôi thối không ngửi nổi.

Da đầu Ninh Thư nổ tung, khóe mắt trông thấy trong gương chậm rãi hiện ra một phụ nữ, giống người Ninh Thư thấy trước đó, Ninh Thư lập tức xoay người nhìn xung quanh, trong phòng vệ sinh không có ai, nhưng nữ quỷ vẫn ở trong gương, vết đao trên mặt cô ta từ từ hư thối, cuối cùng khuôn mặt hoàn toàn thay đổi, miệng cô ta mở rộng gào thét, tựa hồ vọt ra từ trong gương, nhào vào Ninh Thư.

Ninh Thư dùng tay chặn lại, rồi xoay người bỏ chạy, tức khắc cảm giác một cỗ hơi thở cực âm lãnh xâm nhập cơ thể mình, đông lạnh đến cơ thể cũng chết lặng.

Trong lòng Ninh Thư nảy sinh ác động, đậu móa bà đây cùng ngươi không oán không thù, ngươi đã chết còn muốn tàn sát người vô tội, cuối cùng bị đạo sĩ đánh đến hồn phi phách tán cũng là đáng đời.

Qua một lúc cơ thể mới dần bình thường trở lại, Ninh Thư mở cửa sổ, để ánh sáng bên ngoài chiếu vào, mặc dù có ánh mặt trời chiếu vào, Ninh Thư vẫn cảm thấy trên người không chút ấm áp, âm khí cứ nhập thể như vậy, cho dù cuối cùng không bị đẩy vào hồ nhân tạo, cũng sống không được bao lâu.

Ninh Thư nghĩ nghĩ, để xem cơ thể này có luyện Tuyệt Thế Võ Công được không, nếu có thể luyện ra khí kình, thì có thể điều dưỡng cơ thể bị âm khí xâm lấn.

Khiến Ninh Thư tương đối kinh hỉ chính là, tuy rằng tư chất của thân thể này không phải rất tốt, nhưng lại tốt hơn Mộc Yên La thế giới trước nhiều lắm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.