Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 361: Ta là NPC (5)



Chiến đấu rất kịch liệt, Ninh Thư thấy Tùy Thanh Phong có trang bị khủng và lợi hại như vậy, không biết trang bị này là do hắn chơi game rồi có, hay là bỏ tiền ra mua.

Ninh Thư thấy nhện độc tám chân không chịu đựng được đã nhả ra vô số nhện con, đông nghìn nghịt tấn công tới phía Tùy Thanh Phong.

Kiếm trên tay Tùy Thanh Phong trực tiếp vạch ra từng đường hỏa long, tiêu diệt đám nhện con, đồng thời những con nhện con này đều biến thành tiền, để Tùy Thanh Phong bỏ vào túi.

Xem ra Tùy Thanh Phong thật sự vẫn muốn hạ phó bản trung cấp này.

Ninh Thư hít vào một hơi, nhìn nhện độc tám chân sắp sửa bị thua, muốn tận dụng kỹ thuật mã hóa hơi ngu ngốc mình vừa mới học, để thay đổi mã lệnh của nhện độc tám chân, để con nhện lớn này có năng lực tự động chữa thương.

Bây giờ nhện lớn trong mắt Ninh Thư chính là một chuỗi mã số tổ hợp nên, Ninh Thư chỉ điều chỉnh vị trí hai ký tự bên trong một cái.

Điều chỉnh ký tự xong, Ninh Thư vô cùng mong đợi nhìn nhện lớn có thể hồi phục vết thương trong chốc lát.

Nhưng điều Ninh Thư không nghĩ tới là, nhện lớn không có năng lực tự động chữa thương, mà lại trở nên lớn hơn so với ban đầu, to không khác gì một căn phòng, nhìn càng thêm dữ tợn.

Ninh Thư:...

Chẳng lẽ vị trí cô điều chỉnh không đúng?

Tùy Thanh Phong còn cạn lời hơn Ninh Thư, mắt thấy con quái này sắp bị hắn tiêu diệt đến nơi rồi, lại đột nhiên phát triển quá độ mà trở nên lớn như vậy.

Thật làm người ta muốn rớt mắt, Tùy Thanh Phong lắc đầu, thanh kiếm trong tay hắn khổ lắm mới có được, mang sức mạnh của thuộc tính hỏa, có được trang bị này cái, hắn đã đến cái nơi làm nhục hắn nhiều lần này luôn.

Không biết xuất phát từ tâm tư gì, Tùy Thanh Phong cố ý muốn hạ phó bản này, cảm giác này rất mãnh liệt, nên mới vừa có được trang bị này, là tới luôn.

Kết quả sao vẫn không thành công, Tùy Thanh Phong xoay người ra khỏi sơn cốc.

Ninh Thư nhìn thấy Tùy Thanh Phong không ham chiến nữa mà đi rồi, trước hết chạy ra khỏi sơn cốc, ở cửa sơn cốc chờ Tùy Thanh Phong.

Ninh Thư nhìn thấy hắn đi ra, che miệng kakaka cười khanh khách, làm cho sắc mặt Tùy Thanh Phong cực kỳ không tốt, nói một câu chưa hoàn thành nhiệm vụ rồi xoay người rời đi.

Đến khi Tùy Thanh Phong đi rồi, Ninh Thư nhanh chóng tiến vào sơn cốc, nhìn con nhện to lớn, Ninh Thư muốn đưa nó trở lại bộ dạng lúc trước, mã lệnh quá bất thường sẽ làm hệ thống máy chủ trò chơi phát hiện.

Sau đó bản thân Ninh Thư căn bản cũng không biết vừa rồi cô đổi cái ký tự nào, hiện tại vẻ mặt mờ mịt.

Bất đắc dĩ, Ninh Thư chỉ đành yêu cầu hệ thống 2333-kun trợ giúp: "Ta vừa rồi đổi chỗ mã số nào vậy?"

"Chỉ bằng trình độ ngu ngốc như cô, thì đừng có ra tay, giờ nghịch dại chưa, đến lúc đó bị nhân viên trò chơi xóa sạch cho đáng đời." 2333 tức giận chỉ lại vị trí ký tự trong dãy mã.

Được rồi, trình độ của cô rất kém, còn phải tiếp tục học tập, Ninh Thư cảm giác mình rất đần, hỏi 2333: "Trong cửa hàng hệ thống có Trí Tuệ đan cho người ăn không, ta về sau đi đổi một ít."

"Xin lỗi, chỉ có Trí Tuệ đan cho súc sinh ăn thôi." 2333 lạnh nhạt nói: "Mỗi lần nhiệm vụ đều thưởng điểm skill, thêm điểm skill vào trí tuệ là được."

"Đầu óc phải đến lúc cần dùng, mới phát hiện mình đần bao nhiêu." 2333 khinh bỉ một câu.

Ninh Thư thay đổi vị trí ký tự dãy mã, sau đó con nhện lớn bằng căn phòng khôi phục lại nguyên trạng, lúc này Ninh Thư mới thở phào một hơi.

Ninh Thư lại tiếp tục học mã hóa, tất cả mọi thứ bên người đều do mã số tạo thành, thay đổi một ký tự trong mã cũng đủ để biến một ngọn cỏ thành một cái cây.

Cảm giác quá thần kỳ.

Mà bên Tùy Thanh Phong luôn cảm thấy có vấn đề ở đâu đó, trong chiến lược trò chơi cũng không nói tới việc con nhện lớn kia sẽ phóng to, hơn nữa lúc đó hắn đã thấy nhện lớn đã sắp không còn máu rồi.

Tùy Thanh Phong trở lại chủ thành, thông báo cho tổ đội của mình, lập đội đi đánh sơn cốc nhỏ này, ngay cả sơn cốc này còn không đánh được, làm sao có thể tung hoành trong game.

Vì vậy đến khi các thành viên đều đến đông đủ, Tùy Thanh Phong lại tới sơn cốc.

Ninh Thư ném cành cây trong sách xuống, nhíu mày nhìn Tùy Thanh Phong đã đi rồi giờ lại quay lại.

Đội ngũ của Tùy Thanh Phong lại lớn mạnh lên rồi, lại thêm một ID gọi là Mặt đẹp còn có ngực, nghề nghiệp là người chăn nuôi, chính là vú em trong đội ngũ, cái ID này thật đúng là hình tượng.

Người đàn ông lực lưỡng kêu Một đóa hoa cúc nở hướng nam chào hỏi Ninh Thư: "Hi, người đẹp, chúng ta lại gặp mặt rồi, đáng tiếc đẹp như vậy chỉ là một NPC."

Ninh Thư che lấy cổ chân của mình, điềm đạm đáng yêu nói: "Anh hùng, tiểu nữ không may bị trật chân rồi, có thể giúp tiểu nữ vào sơn cốc tìm một cây thảo dược tên Phụ Tử tiên thảo hay không, tiểu nữ sẽ báo đáp."

Những lời này mỗi ngày không biết phải nói bao nhiêu lần, gặp mỗi một người chơi đều phải nói.

Một đóa hoa cúc nở hướng nam lắc đầu: "Thực sự là đáng tiếc cho một người xinh đẹp như thế."

Gió thổi làm lạnh trứng trong quần: "Nếu như là một người chơi xinh đẹp thì tốt biết bao." Vừa nói vừa đụng vào Tùy Thanh Phong một cái: "Đúng không, lão đại."

"Lão đại lúc nào cũng làm nhiệm vụ này, ta cũng hoài nghi lão đại yêu NPC này rồi." Quái rất mạnh ngươi lên trước đi cũng ha ha phá lên cười.

Ninh Thư:...

Nếu quả thật là NPC không hề có cảm giác mà các ngươi đùa giỡn như thế thì thôi đi, mẹ nó, NPC trước mặt các ngươi này có thể nghe thấy đó.

Cả đời lần đầu bị đùa giỡn, Ninh Thư vô cùng muốn đá vào đũng quần của bọn hắn.

Có điều trên chân Quái rất mạnh ngươi lên trước đi đột nhiên mọc ra dây mây dài trói chặt lấy hắn, mọi người trong lúc nhất thời còn hơi mờ mịt, vẫn là Tùy Thanh Phong chém đứt dây mây.

Chém đứt dây xong, Tùy Thanh Phong chiếm được một đồng tiền, Quái rất mạnh ngươi lên trước đi bỗng nhảy dựng lên, hỏi: "Mẹ nó, vừa nãy mọi người có thấy dây mây công kích ta không?"

"Lần trước cũng không có thứ quỷ quái này, lần này tới sao lại có nhỉ?" Quái rất mạnh ngươi lên trước đi cảnh giác nhìn xung quanh.

Tùy Thanh Phong nhíu chặt lông mày, cảm giác thực sự vô cùng quỷ dị.

"Lão đại, nhiệm vụ này chúng ta còn nhận không?" Mặt đẹp còn có ngực hỏi.

Tùy Thanh Phong hỏi Ninh Thư: "Có thể giải thích chuyện xảy ra vừa rồi không?" Đánh phó bản khác đều không có chuyện này, vì sao đến đây luôn có nhiều thứ dị hợm như vậy.

Tùy Thanh Phong thấy NPC mắt trong veo xinh đẹp trước mặt, cảm thấy NPC này rất khác các NPC khô khan khác.

Lẽ nào sơn cốc này cũng không phải phó bản trung cấp gì, mà là phó bản cuối cùng?

Ninh Thư khách sáo cười, nói rằng: "Thế giới trong game nguy hiểm gì cũng có thể xảy ra, là ngươi không chạm đến kịch bản, nếu như chạm đến rồi, đâu đâu cũng là phó bản."

Tùy Thanh Phong sáng mắt lên, lại hỏi Ninh Thư: "Sơn cốc này có phải ẩn giấu phó bản gì không."

Ta nói cho ngươi biết mới điên đó, Ninh Thư lạnh nhạt nói: "Mời người chơi tự mình chạm đến kịch bản."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.