Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 364: Ta là NPC (8)



Ninh Thư cảm thấy ID tên Một đóa hoa cúc nở hướng nam này là bỉ ổi nhất, dòm hắn: "Mọi người chính là lũ cá mè một lứa, ngươi ngay cả NPC cũng đùa giỡn, ta không dám ngồi chung một chỗ với ngươi."

Một đóa hoa cúc nở hướng nam:...

Chẳng khác nào lịch sử đen đó, ôi lịch sử đen, Một đóa hoa cúc nở hướng nam vuốt mặt một cái, da mặt co quắp. 

Mấy người khác lúc đầu muốn lên tiếng ủng hộ người trong tổ đội của lão đại nhà mình, thấy trường hợp này, lập tức không lên tiếng.

Tùy Thanh Phong nhìn Ninh Thư đang bám dính như keo: "Ta lại chẳng quen biết tỷ muội gì mà ngươi nói, ngươi có phải nhận lầm người rồi không."

Ninh Thư lắc đầu: "Cho dù ngươi hóa thành tro ta cũng nhận ra ngươi, bởi vì ngươi, tỷ muội của ta hiện tại sống không bằng chết, nhưng ngươi lại tiêu dao trong game, ta muốn thay trời hành đạo." 

Tùy Thanh Phong khó hiểu, hắn lừa gạt tình cảm của con gái lúc nào, Tùy Thanh Phong cười lạnh một tiếng: "Nếu ngươi muốn dùng cách này để gây sự chú ý với ta, cách này khiến ta rất phản cảm, ngươi có giỏi thì nói tên của tỷ muội ngươi ra, không cần dùng danh nghĩa ghê tởm như vậy để đến gần ta."

Ninh Thư:...

Lẽ nào bây giờ Tùy Thanh Phong nổi danh đến mức các kiểu người chơi nữ đều sáp vào sao? 

"Nghê Phím Cần." viết tắt là NPC.

"Chưa từng nghe qua." Tùy Thanh Phong nói mà không có biểu cảm gì.

Ninh Thư cười lạnh một tiếng nói: "Ngươi đương nhiên không nhớ rõ, tỷ muội của ta vì ngươi ruột gan đứt từng khúc, ngươi lại không nhớ rõ nàng, quả nhiên là lòng lang dạ sói." 

Tùy Thanh Phong trông rất mất kiên nhẫn, đột nhiên mọc đâu ra một người, nói hắn lừa dối tình cảm phụ nữ, trong lòng làm sao có thể thoải mái, trực tiếp vung kiếm trong tay muốn tiêu diệt nữ nhân huyên náo đáng ghét trước mặt này.

Ninh Thư ah ha ha ha cười hai tiếng, một bên ngăn cản kiếm của Tùy Thanh Phong, một bên lạnh giọng nói rằng: "Xem đi, thẹn quá hóa giận, ngươi lừa dối tình cảm của tỷ muội ta, còn lợi dụng nàng đạt được mục đích của mình, ngươi quả thực không bằng cặn bã."

"Bệnh tâm thần." Tùy Thanh Phong lạnh lùng vung ra một kiếm, thấy đối phương lại có thể tránh khỏi công kích của mình thì gia tăng công kích. 

Trang bị trên người Ninh Thư không nhiều như Tùy Thanh Phong, đối phó với Tùy Thanh Phong hơi mệt, nhưng cũng sẽ không dễ dàng bị thua.

Mấy người xung quanh nhìn nhau, từ lúc nào lại mọc ra một người lợi hại như thế, còn là một người chơi nữ, còn chọn nhân vật võ sư này, thông thường rất ít người chơi nữ chọn nhân vật như vậy.

Thông thường đều chọn nhân vật thanh cao thuộc tính phụ trợ. 

Ninh Thư thấy chính mình tạm thời không phải đối thủ của Tùy Thanh Phong, để tránh bị hắn giết cho rớt cấp, Ninh Thư lui về phía sau mấy bước tách khỏi công kích của Tùy Thanh Phong.

Tùy Thanh Phong lạnh lùng nhìn Ninh Thư, lúc này Tùy Thanh Phong cực kỳ có phong phạm đại thần, một tư thế ngạo nghễ đứng trên cao không bị ảnh hưởng.

"Đừng đánh, ây da, có lời gì thì nói cho tử tế." Gió thổi làm lạnh trứng trong quần nhìn ra hai người này có lẽ cũng không muốn đánh nữa. 

Thực lực của Quỳ lạy bổn cung kém hơn một chút so với Tùy Thanh Phong, nhưng lão đại cũng không muốn gánh tai tiếng không có phong độ làm khó người chơi nữ.

Ninh Thư cao ngạo nói rằng: "Lần này bỏ qua cho ngươi, ta đến để cày phó bản."

Tùy Thanh Phong không nói gì, thực sự cười lạnh ra tiếng. 

Cười cái quái gì, bộ dạng ngoài cười nhưng trong không cười thực xấu muốn chết, còn thật sự tưởng mình có phong phạm sao.

Ngu chết được!

"Người đẹp, cô cũng đến đánh phó bản này, hay là chúng ta tổ đội đi, lần này quái rất mạnh, ta thấy thực lực cô không kém, gia nhập với chúng ta, nhân tiện hóa giải ân oán, mỉm cười cho qua đi." Một đóa hoa cúc nở hướng nam lại gần nói với Ninh Thư. 

Một đôi mắt đắm đuối vẫn nhìn chằm chằm Ninh Thư, làm Ninh Thư rất muốn móc mắt hắn ra.

Hình tượng hiện tại của cô đã hoàn toàn khác với NPC, nhiều lắm thì xem như một khuôn mặt thanh tú dễ nhìn, đã vậy rồi, thằng nhãi này lại còn như vậy, thảo nào ngay cả NPC cũng muốn đùa giỡn.

Ninh Thư liếc mắt nhìn Tùy Thanh Phong, hừ lạnh một tiếng, khinh bỉ nói rằng: "Ta sẽ không đi cùng những người này." 

Tùy Thanh Phong nói một cách lạnh lùng: "Ngươi căn bản không tư cách gia nhập vào đội ngũ của ta."

Ninh Thư bĩu môi, xoay người tiến vào phó bản, phó bản này ở trong một cung điện đổ nát, bên trong cung điện này có rất nhiều bảo vật, nhất là có một ít thần khí bị giấu, có thể hòn đá ngươi đi ngang qua cũng là bảo thạch siêu cấp.

Nhưng trong mắt Ninh Thư, những thứ này đều là một chuỗi số liệu, trải qua một phen trắc trở có thể có được một vài thứ tốt. 

Đội ngũ của Tùy Thanh Phong cũng tiến vào cung điện, bằng trực giác nhạy cảm, đoàn người Tùy Thanh Phong tìm được rất nhiều bảo vật.

Quả nhiên là nam chính-kun có hào quang trên người, Ninh Thư phát hiện trang bị trên người Tùy Thanh Phong đều có thuộc tính đỉnh cao, ngay cả trang bị của những người khác cũng không kém.

Chẳng khác nào một đám giàu xổi, thật muốn cướp của những người này. 

Boss giữ cửa là một con thú Ngân Hà đầu đen, toàn thân đen kịt như cái bóng, tốc độ cực kỳ nhanh, còn chưa phản ứng kịp, con boss này đã thoắt cái đến bên người, cào một nhát là có thể khiến người ta rớt cấp, thêm vài nhát thì có thể bị giết trở về thành.

Rớt cấp có thể luyện lại, nhưng khi cào người chơi, có thể khiến người ta đau đến mức khạc ra máu, cảm giác quá đỗi chân thực.

Ninh Thư tiên phong đánh với boss này, đối phương quá nhanh, quả thực khiến cô không đối phó nổi, Ninh Thư phân tích mã của con boss này, boss càng mạnh mã càng ổn định, Ninh Thư cũng không biết nên xuống tay từ chỗ nào. 

Mình quả nhiên vẫn quá tép riu, cần phải học tập cho giỏi.

Ninh Thư bị một chân của boss đạp trúng phía sau lưng, lập tức đau rát, từ khi trở thành người chơi, thuộc tính của cô dựa theo người chơi, dù cô chỉ là một chuỗi số liệu, cũng khiến cô cảm nhận sâu sắc.

"Hi, người đẹp, có cần chúng ta hỗ trợ không." Một đóa hoa cúc nở hướng nam cười tủm tỉm hỏi Ninh Thư. 

Mỗi lần Ninh Thư nhìn thấy tên đàn ông lực lưỡng này nở nụ cười, là cảm thấy thật bỉ ổi, Ninh Thư hừ một tiếng, từ dưới đất bò dậy: "Không cần."

Tùy Thanh Phong lướt mắt nhìn thoáng qua Ninh Thư, cùng vài người trong đội bắt đầu công kích boss, Ninh Thư thấy thực lực của những người này cũng không yếu, không hổ là đại thần không thể rung chuyển trong tương lai.

Ninh Thư dự định rút lui, boss này quá mạnh, cô không đánh được, có điều đợi cô luyện lên cấp rồi, đánh thêm hai trang bị rồi lại đi thử một chút. 

Tùy Thanh Phong thấy người chơi nữ này chuẩn bị đi, trong mắt chợt lóe, xoay người xông tới chỗ Ninh Thư.

Ninh Thư:...

Mẹ nó, tên súc sinh này. 

Ninh Thư thấy Tùy Thanh Phong dẫn boss tới, lập tức trong lòng giận dữ, cầm đại đao trong tay chuẩn bị đối kháng kiên cường với boss.

Lực tấn công cực lớn của boss làm cho Ninh Thư cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình đều đau đớn như lệch khỏi vị trí, thoáng cái đã bị boss này giết mất năm cấp.

Ninh Thư đau đến mức hít một hơi, xoay người chạy, quân tử báo thù mười năm chưa muộn, lần sau cô nhất định phải giết của Tùy Thanh Phong năm cấp, không, mười cấp. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.