Cá Nằm Trên Thớt

Chương 56





A Đại của dãy Đông kêu Văn tỷ, đầu bốn mươi.

Ven bờ dãy Đông, thôn xóm kề nước mà xây.
Lúc A Đại tới Văn tỷ không có ở đó, là Một Mắt chồng của chị tiếp đãi A Đại.

Một Mắt đúng như tên, chỉ có một bên mắt có thể nhìn.

Mắt bên kia bị mù khi đuổi theo một con sói lúc còn bé, con sói kia cực lớn, trong quá trình vật lộn bị nó cào trúng.

Mọi người đều nói sức lực của Một Mắt căn bản không đủ để đánh con sói kia, cho nên bị cào mù cũng là bình thường.

Nhưng đối với Một Mắt là nói chính là đáng giá, dù sao nó đổi lấy Văn tỷ cho anh.
Lúc trước Một Mắt theo đuổi Văn tỷ rất nhiều năm, nhưng Văn tỷ vẫn luôn không gật đầu.

Mà khi anh vác con sói kia trở về, năm đó bọn họ liền thành thân.

Văn tỷ nhìn trúng chính là liều lĩnh* cùng cuồng loạn** này của anh, sau khi thành thân anh cũng thật sự là trợ thủ đắc lực của Văn tỷ, quản lý dãy Đông đến ngăn nắp chỉnh tề.
(*不顾一切 bất cố nhất thiết: bất chấp tất cả, k màng gì.)
(**歇斯底里 hiết tư để lý.)
Giờ phút này xương sọ của con sói kia liền treo ở trên phòng khách, mỗi lần A Đại tới đây, đều thấy đầu lâu này được lau đến sáng bóng.
Chó sói* của dãy Đông là nhiều nhất, gần như là từng nhà đều có treo đầu lâu của nó.

Nhưng chó sói chỉ là lớn hơn linh cẩu bình thường một chút, thân hình khổng lồ bằng cả hai người giống thế này lại không thấy nhiều lắm.
(*寻狼犬 tầm lang khuyển, lang khuyển là chó có bề ngoài giống sói, là một loại chó, k phải lai từ sói, tính hung dữ, khứu giác nhạy bén, có thể săn.

Còn cái từ tầm 寻 đằng trước mình k biết tả loại j nữa.)
Đuổi bắt chó sói là truyền thống của người Khổ Sơn, tương truyền rằng chó sói săn có thể tìm tới sói máu*.

(*血狼 huyết lang, này là chó sói chuẩn luôn k phải là chó.)
Sói máu cực kỳ hung ác, nhanh nhẹn dũng mãnh.

Thịt của nó rất chắc, ăn một miếng có thể không đói bụng một ngày, máu của nó tanh đến lợi hại, nhưng thêm vào rượu có thể làm người tăng cao dũng khí đánh hổ.
Người Khổ Sơn từ nhỏ đã nghe qua, ai có thể tay không đấu với một con sói máu, người đó chính là trại chủ được trời cao định trước.

Mà chó sói lại là tôi tớ trung thành của sói máu, nơi có chó sói, tất nhiên có sói máu lui tới.
Đáng tiếc trên mảnh đất của người Khổ Sơn này, sói máu không nhiều lắm, mà chó sói thì phổ biến.
Dần dà, đuổi bắt sói máu liền biến thành đuổi bắt chó sói.
Đương nhiên đó đều là lời xưa để lại, người Khổ Sơn đi ra thế giới bên ngoài càng ngày càng nhiều, mọi người cũng dần dần biết sói máu cũng không phải là thần vật truyền kỳ gì, chỉ là khí hậu Khổ Sơn không thích hợp cho nó sinh tồn, cho nên nó không có nhiều ở chỗ này mà thôi.
Mà ở nơi thích hợp cho nó tồn tại, ví dụ như tỉnh Sói hoặc tỉnh Rắn, sói máu liền sinh sôi nẩy nở rất nhiều.

Công cụ săn bắt của người bên ngoài cũng càng ngày càng tân tiến, tình huống bắt sói máu về nuôi nhốt trở nên vô cùng phổ biến.
Có lẽ cũng bởi vì người bên ngoài thuần hóa, khiến cho sói máu thoái hóa đến càng ngày càng nghiêm trọng.

Ngược là là chó sói vẫn còn hung mãnh như cũ, giống như người Khổ Sơn, vẫn duy trì tính nết dã man cùng nguyên thủy.
Năm A Đại hai mươi tuổi cũng từng đánh thắng một con chó sói, nhưng dĩ nhiên không thể so sánh với con sói Một Mắt bắt được này.
Dãy Đông bởi vì có ưu thế về địa lý, về sau cũng rất được chính phủ cũ coi trọng.


Cho nên thủ lĩnh trại của Văn tỷ là thanh cao nhất, muốn mở miệng để bọn họ hỗ trợ cũng là không dễ dàng nhất.
A Đại đã làm tốt chuẩn bị ăn món canh đóng cửa*, dù sao chịu tập kích chính là sườn Bắc, đầu Tây của mình tương đối ổn định, rãnh Nam lại cách khá xa, gò Trung thì không liên quan đến chuyện của bọn họ, cho nên dãy Đông không muốn nhúng tay hỗ trợ cũng là hợp tình hợp lý.
(*闭门羹 bế môn canh: là từ người thời Đường.

Phùng Chí 冯贽 trong Vân Tiên tạp kí 云仙杂记 có nói, ở Tuyên Thành có một người họ Sử 史 tên Phụng 凤, chia khách ra làm mấy hạng, coi thường những người bị cự tuyệt ngoài cửa, đem cho họ một bát canh cho xong chuyện.

Hiện tại để chỉ đóng cửa tiếp khách, cự tuyệt k gặp mặt.)
Nhưng A Đại không thể không tới, nếu không tới, Dì Vịt mang theo thôn dân sườn Bắc bị thương chưa lành đánh ra, hậu quả chính là lấy sườn Bắc bị diệt làm kết thúc.
Cho nên dù là kết quả gì, A Đại đều phải đi một chuyến.

Ít nhất đến làm bộ một chút, rồi mới trở về nói cho A tỷ —— người dãy Đông đang tìm cách, lại cho thêm chút thời gian, chuẩn bị tốt liền đánh.
Nhưng ra ngoài dự đoán của A Đại, hắn còn chưa nói rõ ý đồ đến, Một Mắt liên đưa lên hai bầu rượu, cho hắn và Quạ Đen mỗi người một bầu, mình cũng mở một bầu.
Sau khi tu mấy ngụm, anh đặt bầu rượu xuống, phun ra mùi rượu hỏi —— “Cậu muốn bao nhiêu người?”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.